Ta Có Một Bầy Họa Thủy

Chương 92: Thiếu




*

Editor: Hoàng Ngọc Tử Băng

Cả ngày hôm nay, Bùi Càn suy nghĩ vô số cách, đều không giải quyết được vấn đề khó giải bày trước mặt. Đến nước này, cơ bản y cũng cam chịu, cảm thấy thần tiên trên trời quyết tâm muốn nhìn mình và Quý phi đồng cam cộng khổ. Nếu không phối hợp, có thể sẽ xảy ra chuyện xui xẻo hơn.

Nghĩ đến "sự kiện cả hậu cung bị tẩy trang", còn có, vì Quý phi là thiên túc (phụ nữ không bó chân), y đề xướng thả chân được ông trời chấp nhận. Thêm lần này nữa, Bùi Càn luôn cảm thấy Quý phi không giống người bình thường, không biết có lai lịch đặc biệt gì không.

Chuyện xưa trong dân gian có tiên nữ trên trời vì tò mò mà hạ phàm tham quan một chút, Quý phi hẳn là tiên nữ chân chính? Cho nên mới có dung mạo như vậy, mới có thể múa nhiều điệu tươi mới như vậy, múa tựa như dựa gió mà bay đi.

Nghĩ như thế, chuyện thần tiên trên trời từng giờ từng phút đều để mắt đến y và Quý phi liền hiểu được, đó là vì lo lắng Quý phi bị bắt nạt!

Nghĩ theo phương diện này, chuyện trước kia nghĩ mãi không hiểu đều có thể giải thích. Tỉ như quan hệ giữa nàng và người Phùng gia. Nói trắng ra, nữ nhân có hoàn cảnh khó khăn trước khi xuất giá không chỉ có một hai người, thậm chí giống Quý phi vẫn chưa phải quá mức tồi tệ, dù người khác bị đối xử bất công nhưng ít nhiều vẫn có ràng buộc với nhà mẹ đẻ, cảm thấy Quý phi sẽ không quá nhớ thương đám Phùng Khánh Dư... Quý phi cũng không phải nữ nhân lòng dạ sắt đá. Quan hệ giữa nàng và từ trên xuống dưới nhà họ Phùng khiến Bùi Càn cảm thấy thắc mắc.

Trước kia cảm thấy có phải kiêng dè y không, bởi vì y quan trọng hơn. Y không thích từ trên xuống dưới nhà họ Phùng, Quý phi liền hạn chế qua lại với bên kia. Suy nghĩ một hồi, cũng không đúng lắm. Vấn đề này, nàng là tiên nữ thì rõ rồi, phụ mẫu thân sinh của người ta là thần tiên trên trời, còn đuổi theo gọi Phùng Khánh Dư một tiếng cha là đã nể tình lắm rồi...

Vừa rồi y vẫn còn than thở, bỗng nhiên trở nên hưng phấn, Phùng Niệm liền thấy bực mình.

"Hoàng Thượng nghĩ đến chuyện tốt lành gì rồi?"

Bùi Càn cười ha ha, nói: "Ái phi, nàng hãy thành thật nói với trẫm, nàng có phải tiên nữ trên trời hạ phàm hay không? Báo lại đại ân kiếp trước cho trẫm?"

Đát Kỷ: "?"

Lữ Trĩ: "?"

Dương Ngọc Hoàn: "?"

Phùng Tiểu Liên: "?"

Hạ Cơ: "... Hoàng Đế này, ta thật sự phục rồi."

Vạn Trinh Nhi: "Còn có chút đáng yêu."

Triệu Phi Yến: "@Vạn Trinh Nhi, trời còn chưa tối, đừng nói chuyện ma chứ."

Tây Thi: "Bùi Càn đáng yêu?"

Bao Tự: "Ha ha ha ha, lần đầu tiên nghe người khác khen hắn đáng yêu, thật mới mẻ."

...

Trong group cười ha ha hồi lâu, vì Phùng Niệm sợ mình bật cười, không dám mở khung chat nên cũng không biết rõ tình hình. Không biết tình hình cũng không sao, đầu tiên bản thân nàng ngẩn ngơ, sau đó phụt cười, nói: "Người đang nói gì vậy?"

Bùi Càn ra vẻ trẫm đã nghĩ thông thấu tất cả rồi, nàng đừng mang vẻ mặt giả bộ, còn nói chuyện cũ dân gian chính là nói như vậy.

"Thế nhưng, nếu là thần thiếp là tiên nữ, tùy tiện đều có thể sống hơn mấy ngàn vạn năm, còn có các loại pháp thuật, sao kiếp trước thiếu đại ân của người được?"

"Cũng có thể là hạ phàm đến trợ giúp trẫm, trẫm là Chân Long Thiên Tử."

Phùng Niệm vừa "phụt" một tiếng, lúc này cười muốn rớt nước mắt: "Người làm Hoàng Thượng thật sự là tổn thất của giới văn học, có đầu óc này tùy tiện đều có thể viết ra mấy tác phẩm trường thiên danh truyền thiên cổ."

Bùi Càn nghe rất lọt tai, ngẫm lại nói: "Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, nếu trẫm không làm Hoàng Thượng chính là tổn thất của vạn dân, vì bá tánh thiên hạ, giới văn học cũng chỉ tổn thất một chút mà thôi."

Phan Ngọc Nhi: "Trong lúc nhất thời, thế nhưng không biết nên khen hắn tự tin hay là mắng hắn không biết xấu hổ."

Trần Viên Viên: "Không hổ là ngươi, Bùi Càn."

Triệu Hợp Đức: "Kiểu quen thuộc này, ngày nào không nghe hắn cẩu ngôn cẩu ngữ sẽ cảm thấy không thoải mái."

Dương Ngọc Hoàn: "Tỷ nói như vậy, Lưu Ngao liền muốn khóc."

Tây Thi: "Lưu Ngao đáng thương."

Trong khoảng thời gian này, Lưu Ngao đúng là không dễ chịu. Trước kia hắn còn ngại. Cả group đều là mỹ nữ tâm cơ, sao thân mẫu của hắn lại ngốc như vậy? Bây giờ hắn đã hối hận, có một nương ngốc thật sự quý giá, nếu không sẽ biến thành như hiện tại...

Trước không nói về hắn, nói về Bùi Càn.

Sau một hồi đoán mò, Bùi Càn cho rằng Phùng Nhiệm có lai lịch, thấy người ta không thừa nhận, y còn cố chứng minh: "Người thường có thể xinh đẹp giống ái phi sao? Có thể đông ấm hạ mát giống ái phi sao? Đều bởi nàng là tiên nữ, tiên nữ đương nhiên xinh đẹp, đương nhiên không thể chịu khổ ở nhân gian. Lần đầu tiên trẫm nhìn thấy ái phi cũng cảm thấy trên người nàng mây khói lượn lờ, tiên khí phiêu phiêu, còn có điệu múa trên trời của nàng, trong thoáng chốc dường như muốn bỏ lại trẫm mà bay đi. Gồm cả chuyện cây lựu nở hoa, về sau trẫm cũng tìm cây khác thử, không có chút phản ứng nào, chỉ có ái phi hỏi



Truyện convert hay : Y Lưu Võ Thần