Đấu Thần

Chương 397




Đả tự: Sided Lovettt

***

- Đế Tì? Một trong Thiên Phong Thất Hoàng Hải Hoàng Đế Tề?

Thân hình Lý Dật chấn động ánh mắt nhìn thân ảnh trên bầu trời, không khỏi hiện lên vẻ lo lắng.

Không ngờ, hắn thật sự không ngờ! Nhân ảnh đang ở trên không trung lại là một trong Thiên Phong Thất Hoàng

Nhưng càng khiến Lý Dật chấn động hơn là, Tuyết Lân mà Hải Hoàng vừa thốt ra, hiền nhiên là một cái tên, còn giọng nói vừa rồi rõ ràng là của nữ nhân!

Lẽ nào, Liệt Diễm Long Mãng nơi này đã hóa thành hình người, lại là nữ nhân?

Nghĩ tới đây, Lý Dật không khỏi hít một ngụm lãnh khí, ma thú có thể hóa hình người. cơ bản phải có thực lực Ngũ giai Đinh phong cũng chính là thực lực Đấu Hoàng Đỉnh phong...

Đương nhiên, cũng có một số ma thú thiên phú dị bầm, chỉ cần tấn cấp Ngũ giai tự nhiên có thể hóa hình, nhưng bất luận thế nào, sau khi ma thú hóa hình, không những có được tốc độ tu luyện như nhân loại, còn giữ lại những thiên phú vốn có của ma thú, đều rất lạ lùng.

Hải Hoàng Đế Tề này cũng không biết phát bệnh gì, lại đến tìm Ngũ giai ma thú gây sự!?

Đương nhiên, Lý Dật cũng không nói thêm điều gì, hắn nhìn lên không trung chỉ mong hai vị này có thể nhanh chóng động thủ, tốt nhất cuối cùng hai người có thể liều mạng cùng chết, như vậy mới là kết quả hắn mong đợi nhất.

Nếu thật sự như vậy, đừng nói Long Tu Thảo, không chừng hắn còn có thêm hai Mị Ảnh Khôi Lỗi cấp bậc Đấu Hoàng này nữa.

Ý niệm có chút tà ác này hiện lên trong đầu Lý Dật, rồi không khỏi khiến hắn cười lạnh một tiếng.

Tuy hắn cũng biết rõ, khả năng như vậy không hề cao, nhưng mà, cũng không phải không thể xảy ra.

- Ha ha, cuộc chiến đấu giữa ma thú và nhân loại? Bản Hoàng thật không quan tâm! Không cần nói nhiều nữa, lẽ nào người cho rằng người trốn trong xã huyệt, Bản Hoàng không dám vào sao?

Đế Tề dường như không quan tâm đến sự uy hiếp của Tuyết Lân, chỉ cười nhạo một tiếng, nói:

- Tuyết Lân, ngươi cứ ngoan ngoãn ra đây, đừng để Bản Hoàng coi thường người!

- Hừ, không biết sống chết! Đế Tề, người thực sự cho rằng Bản Hoàng không dám giết ngươi sao? Chịu oan ức nhiều lần như vậy rồi, lần nào Bản Hoàng cũng lưu tình, lẽ nào người vừa mới rời khỏi đây vài ngày, bản lĩnh lại lớn hơn nữa rồi sao?

Trong giọng nói lạnh lùng trong trẻo cũng có vài phần lãnh ý, bất chợt, trong động khẩu đen ngòm, liền có một tàn ảnh hoa hồng sắc xuất hiện, phiêu phù đối diện với Lý Dật, thần sắc trên mặt lạnh lùng cực hạn.

Nhìn từ góc động của Lý Dật, tuy không nhìn được bộ dạng của Đế Tề, những bộ dạng của Tuyết Lân lại hiện ra rõ ràng trong tầm mắt Lý Dật.

Hóa thân của vị cường giả Liệt Diễm Long Mãng cũng gần giống như một nhân loại, chỉ là, khuôn mặt nàng rất xinh đẹp, dù là ánh mắt nhẹ nhàng hay làn da trắng nõn, dường như lúc nào cũng lộ ra một vẻ đẹp kiều diễm.

Tuy trên người Tuyết Lân toát ra một vẻ lạnh lùng, dường như đã che giấu đi vài phần vẻ kiều diễm, nhưng dù vậy, cảm giác xinh đẹp trời sinh này, khiến bất kỳ ai nhìn thấy nàng đều không thể không quan tâm.

Tuyết Lân mặc một lần chiến khối giáp, nhưng nó chỉ che được phần ngực, còn cánh tay trần, tấm lưng trắng còn có vùng bụng bằng phẳng bất kỳ nơi nào, đều thu hút người khác.

Dù Lý Dật đã từng gặp những nhân vật tuyệt mỹ như vậy, nhưng cũng không khỏi thất thần.

- Bất kỳ một sinh vật Xà hệ nào sau khi hóa thân, dù là nam hay nữ, đều có những nét mê hoặc trời sinh. Nhưng mà, có sinh vật Xà hệ, lại chọn cách lợi dụng sự mê hoặc này, có sinh vật khác, lại thu liễm hoàn toàn sự mê hoặc này. Nhìn từ điểm này, Tuyết Lần này, có chút tính cách trời sinh. Xà tính vốn dâm, có thể xuất hiện một nhân vật như vậy, cũng rất hiếm có.

Giọng nói của Hồng Thiên Thánh Giả thức tỉnh Lý Dật.

Thân hình Lý Dật chấn động da đầu tê dại, có lẽ nếu không có Hồng Thiên Thánh Giả thức tỉnh, có lẽ hắn không dễ dàng thoát khỏi cảm giác mê hoặc này.

Tuyết Lần này đã hết sức ngăn chặn sự mê hoặc của mình, nhưng vẫn có người thất thần như vậy, không biết nếu nàng không không chế, không biết hắn đã bị mê hoặc như thế nào nữa.

Cười khổ một tiếng, Lý Dật lại ngẩng đầu nhìn, nhưng lần này hắn đã có chuẩn bị tâm lý, không còn bị sự mê hoặc đó ảnh hưởng.

Nhưng lúc này, Lý Dật xem như đã nhìn rõ, bên dưới phần eo của Tuyết Lân, cũng không phải hai chân giống như nhân loại, mà là một đuôi rắn mảnh khảnh.

Đuôi rắn dài, sáng bóng nhẫn nhụi, nhưng trên lân phiến, lại không ngừng có những ngọn lửa hoảng động...

- Biến hình, một nửa?

Điều này khiến Lý Dật sửng sốt, không khỏi thấp giọng nói.

Nếu hắn nhớ không lầm, kết quả của việc ma thú biến hình, cơ bản chỉ có hai loại, nếu hoàn toàn thất bại, suốt đời cũng không thể biến hóa nữa, nếu thành công, có thể biến thành hình nhân loại, còn như loại biến hóa một nửa này, thật sự chưa từng nghe nói đến.

Nghe vậy, Hồng Thiên Thánh Giả dường như cũng suy nghĩ một lát, rồi thản nhiên nói:

- Loại biến hóa một nửa này, lão phu cũng từng nghe nói, có lẽ người này vận khí tốt, đã hấp thụ được loại thiên địa kỳ vật gì đó, mới dẫn đến sự biến hóa này! Rất có khả năng trước đây cô ta chỉ có thực lực Tứ giai, vì vậy sau khi thành hình, tuy thực lực đạt Ngũ giai, nhưng mà, thành hình lại không hoàn toàn thành công... Như trường hợp cô ta, có lẽ cần hấp thu thêm nhiều thiên địa kỳ vật hơn, luyện hóa hoàn toàn được lực, mới có thể dần dần hoàn toàn biến hóa...

- Thì ra là vậy... Vậy Tuyết Lân này có lẽ cũng chỉ có thực lực Nhất, Nhị Tinh Đấu Hoàng mà thôi! Chẳng trách Đế Tề lại dám năm lần bảy lượt đến khiêu chiến...

Sau khi biết rõ điểm này, trong lòng Lý Dật mới thở phào, hắn lại ngẩng đầu nhìn lên không trung.

Trên không trung, hai vị cường giả đều đang lơ lửng, Song dực Đấu khí sau lưng Đế Tề đương nhiên không cần nhắc đến, còn Tuyết Lân không có Song dực Đấu khí, dường như dựa vào ngọn lửa trên đuôi, nâng đỡ thân hình nàng huyền phủ trên không trung

Tình huống quỷ dị này, Lý Dật cũng biết rõ, chính là những ma thú có huyết mạch Long tộc Viễn cổ, lúc có thể bay lên, không cần dùng đến Song dực Đấu khí mà có thể cưỡi mây đạp gió, lúc này Tuyết Lân tuy là Hỏa hệ ma thú, nhưng hiệu quả chắc chắn cũng không kém hon?

- Tuyết Lân, ta nói lại lần nữa... Ta không muốn giao đấu với ngươi, ngươi giao món đồ đó ra, ta sẽ không đến nữa, được không?

Im lặng nhìn Tuyết Lân một lúc, Đế Tề dường như phát giác ra được điều gì, đột nhiên hạ thái độ, thản nhiên nói.

- Thế nào? Phát giác được thực lực Bản Hoàng còn tiến bộ hơn lúc trước vài phần, đường đường là một Hải Hoàng lại sợrồi sao?

Thần sắc Tuyết Lân có chút châm chọc, lạnh giọng nói.

- Ha ha ha... Sợ? Bản Hoàng sợ ngươi sao?

Đế Tề ngẩng đầu cười lớn:

- Tuyết Lân, ngươi không sợ gió thổi đứt lưỡi sao? Nếu không phải sợmón đồ kia bị Bản Hoàng hủy mất, bây giờ ngươi hà tất đứng trước mặt ta nói những lời này sao? Tuyết Lân, ngươi đừng nên không biết tốt xấu. Món đồ đó vốn dĩ do Bản Hoàng phát hiện trước, bây giờ ngươi lấy dùng một thời gian rồi Bản Hoàng cũng không tính toán nữa... Nhưng nếu ngươi vẫn không giao món đồ đó ra, đừng trách Bàn Hoàng độc ác!

- Thiên địa kỳ vật, người có duyên thì lấy được... Lão quỷ, ngươi đừng nên tự xem mình vĩ đại, nếu ngươi có bản lĩnh thì cứ đến, nếu không có, thì cút đi. Bản Hoàng không có hứng nói nhảm nhívới ngươi, ta còn phải tu luyện nữa!

Tuyết Lân cười lạnh, thản nhiên nói.

- Được rồi, Bản Hoàng lùi thêm một bước...

Đế Tề hít một hơi, nói:

- Bản Hoàng có thể dùng món đồ khác để trao đổi với người, thế nào?

- Trao đổi? Cũng được!

Tuyết Lân cười nhẹ:

- Hải Hoàng Đế Tề ngươi có thể lấy ra được món đồ gì tốt hơn Thiên Yêu Qua đây?

- Thiên Yếu Quả? Nữ nhân kia thìa có được món đồ này, chẳng trách...

Nghe thấy lời này, Hồng Thiên Thánh Giả hít một hơi, vẻ mặt làm như đã hiểu rõ.

- Thiên Yêu Quả? Là món đồ gì?

Lý Dật nhìn Hồng Thiên Thánh Giả thấp giọng hỏi.

- Thiên Yếu Quả này, vừa nghe tên đã biết không phải món đồ gì tốt... Món đồ này là một trong những kỳ độc trong thiên hạ, nghe nói ngay cả Đấu Hoàng cường giả cũng có thể bị đầu độc chết.

Hồng Thiên Thánh Giả nói.

- Thiên đại kỳ độc? Vậy bọn họ tranh giành nó làm gì?

Lý Dật chau mày.

- Đương nhiên muốn tranh giành rồi. Đối với ma thú tộc, Thiên Yếu Quả có thể tăng cao độc tính trong cơ thể, khiến công phu ma thú đó càng thêm lợi hại, nhưng nhân loại muôn dùng vật này làm gì, lão phu nhất thời không hiểu được... Có lẽ chắc cũng quan trọng, nếu không tên Để Tế kia cũng không cần dây dưa như vậy!

Hồng Thiên Thánh Giả nói.

Nghe vậy, Lý Dật đảo cặp mắt trắng dã, việc này hắn cũng biết rõ, lão quỷ này nói nửa ngày, cũng bằng chưa nói... Bĩu môi, Lý Dật lại nhìn lên không trung.

- Như vậy đi.

Đế Tề chần chờ chốc lát, rồi nhẹ giọng nói:

- Bản Hoàng có thể dùng hai mảnh Tứ giai ma hạch và một quyển Công pháp Chu Tước Cao cấp mà ma thú các ngươi có thể tu luyện được để trao đổi, thế nào?

- Không có hứng thú, nhưng nếu người lấy ra Công pháp Đấu kỹ Bạch Hồ cấp bậc, ta có thể trao đổi với người!

Tuyết Lân cười lạnh, rồi đưa ra điều kiện.

- Công pháp Đấu kỹ Bạch Hồ cấp bậc?

Đế Tề dường như ngẩn người, rồi hắn cười lạnh một tiếng:

- Nếu có món đồ đó, ta hà tất phải đến đây để trao đổi với người về Thiên Yêu Qua sao? - Nếu không có, vậy không cần nhiều lời nữa, cút đi!

Đuôi rắn của Tuyết Lân vung lên, lạnh lùng nói.

- Nếu ta đã nề mặt người, người lại không cần thì... Vậy hôm nay, ta đành dựa vào sức mạnh để cướp nó... Yêu nữ, hôm nay Bản Hoàng sẽ không nương tay như trước đây nữa! Nếu ngươi không muốn giao món đồ đó ra, vậy bằng mọi giá, Bản Hoàng cũng sẽ hủy diệt món đồ đó!Nếu Bạn Hoàng không có được nó, thì người khác cũng đừng mơ tưởng đến nó!

Cười lạnh một tiếng, hai tay Đế Tề phất nhẹ, trong nháy mắt, thủy khí xung quanh đã chậm rãi hội tụ về phía hắn.

- Ha ha, Đế Tề. Có lần nào người lại không nói những lời như vậy? Nhưng có lần nào người làm được như vậy đâu? Ta thật sự muốn xem, ngươi hôm nay định liều mạng với ta thế nào! Ngươi đừng quên, nơi này là Nạp Gia Sơn Mạch, không phải Đế quốc Thiên Phong các ngươi... Bản Hoàng dù bị thương nhiều nhất cũng chỉ cần tiềm tu một thời gian là ổn. Nhưng nếu người thua, e rằng ngươi không còn cơ hội sống sót ra khỏi đây nữa. Đối với những người trong Nạp Gia Sơn Mạch, thi thể của Đấu Hoàng cường giả, thật sự có sức hấp dẫn rất lớn!

Thấy vậy, Tuyết Lan cũng cười nhẹ, rồi châm chọc đáp lời.

- Yêu nữ ngươi nên lo lắng cho bản thân mình đi.

Cười lạnh một tiếng, tay phải Đế Tề đã phất lên, đầu ngón tay hướng về phía trước, cùng với động tác của hắn, một dòng nước xuất hiện giữa không trung, dường như hấp thụ tất cả thiên địa nguyên khí vào bên trong những dòng nước hiện lên giữa không trung ngày càng nhiều, lúc bắt đầu chỉ dài khoảng mười mét, nhưng chỉ trong chớp mắt, đã dài đến mười mấy tượng.

Dòng nước như bao trùm trời đất, thoạt nhìn, nhức mắt vô cùng, mà áp lực từ bên trong sản sinh ra, cường giả thông thường e rằng nếu cảm nhận được, sẽ ngất xỉu ngay tại chỗ, còn đối với việc giằng co với đối phương, điều này có lẽ không mấy người có thể làm được!