Đấu Thần

Chương 396




Đả tự: Sided Lovettt

***

Trên ngọn núi tràn ngập hung khí khắp nơi đều là những tảng đá cổ quái cùng những cây cối có vài phần khô khốc.

Mỗi khi có trận gió nhẹ thổi qua, cành cây phát ra những tiếng rắc rắc bất kham khiến người ta sởn gai ốc.

Trên đường, đâu đâu cũng có thể thấy những bộ hài cốt nằm la liệt, trong đó hài cốt ma thú khá nhiều, nhưng cũng có một vài hài cốt nhân loại.

Nhưng điều kỳ lạ là, tình huống này tuy rất đáng sợ, nhưng trong không khí lại không có mùi hôi tanh nào. Nếu không phải hung khí xung quanh quá nồng đậm, không chừng nơi này có thể trở thành một nơi dưỡng thần không tồi..

Những ý niệm cổ quái hiện ra trong đầu, Lý Dật cẩn thận đi theo con đường bên trong ngọc giản đã chỉ dẫn.

Nói ra, đoạn đường này Lý Dật phải đi rất vất vả, trên Long Giác Sơn, đương nhiên hắn không dám đi với tốc độ như ở trong rừng rậm, chỉ có thể bước từng bước cần thận.

Tốc độ này đương nhiên khiến người ta phiền muộn vô cùng, đi suốt một ngày, cũng không đi được bao nhiêu.

- Cứ đi như vậy, cũng không biết phải đi đến khi nào, nếu kéo dài đến ngày mai, e rằng không có lợi với chúng ta!

Ngẩng đầu nhìn bầu trời đang dần về đêm, Lý Dật không khỏi chần chờ.

- Theo địa đồ, có lẽ chúng ta sắp tới nơi rồi. Trên tư liệu này viết, Liệt Diễm Long Mãng tọa lạc ở một Hỏa Diễm Động điều này có lẽ không sai... Vì Liệt Diễm Long Mãng giống như tên của nó, là ma thú Hòa hệ, vì vậy nó đương nhiên thích những nơi có Hỏa nguyên tố nồng đậm, nếu lão phu đoán không lầm, trong động đó chắc chắn có một động khẩu có lửa! Chỉ có như vậy, mới có thể lý giải được vì sao Liệt Diễm Long Mãng lựa chọn nơi này làm nơi trú chân!

Hồng Thiên Thánh Giả giải thích.

- Nhưng mà, nếu nơi này thích hợp nhất cho Liệt Diễm Long Mãng ở, vậy liệu có khả năng Liệt Diễm Long Mãng ở nơi này, không chỉ có Tứ giai mà thôi?

Lý Dật chau mày thấp giọng.

- Có lẽ không phải!

Hồng Thiên Thánh Già suy nghĩ một lúc rồi nói tiếp:

- Trong Nạp Gia Sơn Mạch, những nơi có Hỏa nguyên tố nồng đậm còn nhiều hơn ở bên ngoài này, nếu Liệt Diễm Long Mãng tiến hóa tới Ngũ giai, chắc chắn sẽ không chịu chết già đây...

- Nếu vậy thì tốt!

Lý Dật gật đầu, bước qua một tảng đá cổ quái, rồi vỗ lên một tảng đá bên cạnh, đi vào một con đường yên tĩnh hơn.

Con đường nhỏ này đương nhiên do thiên sinh, quanh co khúc khuỷu không hề có quy luật gì, nhưng Lý Dật đi chưa đến mười mấy phút, con đường nhỏ hẹp nhất thời chợt rộng rãi, còn hiện ra trước mặt Lý Dật, là một khe sâu.

Khe sâu này có lẽ nằm giữa Long Giác Sơn, chia Long Giác Sơn thành hai phần, toàn bộ sơn cốc bị bao trùm trong một vụ khí nồng đậm, có vẻ rất thần bí.

Chỉ là dù vậy, Lý Dật rõ ràng nhìn thấy, xung quanh sơn cốc, nơi đâu cũng có dấu tích của những trận chiến đấu, còn ở sâu bên trong sớm cốc, lại có một hắc động huyền bí, trong cửa động có một màu đỏ thẫm đang phập phồng nhưngười đang hô hấp, khiến người ta vừa nhìn đã có cảm giác hô hấp gấp hơn.

- Xem ra, nơi này chính là nơi ở của Liệt Diễm Long Mãng...

Giọng nói nghiền ngẫm của Hồng Thiên Thánh Giả vang lên.

- Không sai, nhưng bây giờ chúng ta phải làm gì?

Lý Dật thấp giọng nói.

- Đợi... Tình hình của địch ta không rõ ràng, nếu lúc này chúng ta tùy tiện xuất hiện, không biết hậu quả sẽ như thế nào, hay là cứ tìm hiểu kỹ nơi này đã!

Hồng Thiên Thánh Giá thấp giọng nói.

- Chỉ tiếc Mị Ảnh Khôi Lỗi đã bị hỏng nếu không dùng nó để thăm dò là thích hợp nhất...

Bĩu môi, Lý Dật thấp giọng thản nhiên nói.

- Mị Ảnh Khôi Lỗi cũng không phải không có khả năng hồi phục, ngươi cũng không cần lo lắng, đợi lão phu hồi phục một chút sức lực, sẽ giúp người nghĩ cách.

Dường như cảm giác được điều gì đó, Hồng Thiên Thánh Giả cười bí ẩn, rồi thản nhiên nói.

- Vậy đa tạ tiền bối!

Nghe vậy, Lý Dật không khỏi chắp tay nói.

Đối với hắn, Mị Ảnh Khôi Lỗi cũng rất khó có được, hơn nữa còn là hộ thân pháp bảo Thần Thần để lại cho hắn, nhưng không được mấy ngày, hắn lại phá hỏng hộ thân pháp bảo đó, nếu để cho Thần Thần biết được, có lẽ hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

- Được rồi, đừng nói nhiều nữa, cẩn thận bị bại lộ... Chúng ta phải cẩn thận quan sát.

Nghe vậy, Lý Dật gật đầu, nhìn xung quanh, rồi tìm một nơi tương đối an toàn khoanh chân ngồi xuống ánh mắt cũng không ngừng quan sát sơn cốc.

000

Loại chờ đợi giống như này, thông thường sẽ không có bất kỳ quy luật thời gian nào.

Tuy Lý Dật đã có chuẩn bị từ trước, nhưng đã ở đây bảy tám ngày rồi, nên bây giờ cũng không biết phải làm gì.

Trong bảy, tám ngày này, dù là lúc tu luyện, hắn cũng cần thận quan sát sơn cốc, mong sẽ phát hiện ra được điều gì đó, nhưng quan sát nhiều ngày, khí tức hung sát bên trong vẫn không hề giảm sút, cũng chưa từng phát hiện ra vật gì từ bên trong đi ra.

Điều này khiến Lý Dật có chút phiền muộn, hắn thậm chí có chút hoài nghi, Liệt Diễm Long Mãng liệu có đang bế quan tu luyện bên trong không? Nếu thật sự như vậy, hắn cũng không có nhiều thời gian để lãng phí với nó nữa. Có lẽ, lúc nào đó, cũng phải xông vào động khẩu này xem sao.

Đương nhiên, điều này Hồng Thiên Thánh Giả lại cực lực phản đối. Tuy đối với hắn, khôi phục sức mạnh linh hồn cũng là việc rất quan trọng nhưng nếu cứ mạo hiểm để Lý Dật xông vào bên trong như vậy, lại không đáng

Đối với một người kiên trì như Hồng Thiên Thánh Giả, Lý Dật cũng bất đắc dĩ, sau cùng cũng đành nghe lời tiếp tục ấn núp. Dù sao chỉ cần có cơ hội có được Long Tu Thảo, một khi Hồng Thiên Thánh Giá khôi phục thực lực, chắc chắn việc đi đường cũng không khó khăn gì nữa.

Hôm nay, Lý Dật lại quan sát một lúc, rồi bĩu môi, lại khoanh chân ngồi tu luyện. Không thể không nói mấy ngày tu luyện này cũng không phải không có lợi, ít nhất đối với Lý Dật mà nói, Đầu kỹ trong cơ thể hắn rất dư thừa, lại không thiếu những công pháp tuyệt hảo, vì vậy mấy ngày nay thực lực của hắn tuy không tiến thêm, nhưng Thánh Thiện Quyết, hắn đã tu luyện được bảy tám phần rồi.

Cùng lúc này, cơ thể Lý Dật đã có bốn hệ đấu khí là Ma, Hỏa, Lôi, Thánh rồi.

Thành tựu mà khi ở trên cơ thể bất kỳ người nào cũng có thể dọa chết người này, khi ở trên cơ thể Lý Dật, lại dường như không có gì khoa trương

Đối với hắn, tu luyện thêm một đấu khí Thánh hệ, điều tốt nhất chính là cơ thể hắn đã khỏe hơn nhiều, sau này nếu bị thương gì cũng không sợ vì trị thương mà mất quá nhiều thời gian nữa.

Còn có Phá Thiên Kiếm nhờ có bốn hệ đấu khí phối hợp, cũng không biết sau khi ngưng kết, uy lực sẽ như thế nào?

Đang lúc Lý Dật suy nghĩ, bất chợt, hung sát chi khí xung quanh ngưng kết mạnh mẽ, chợt có một luồng khí thế ngập trời từ xung quanh tràn xuống sơn cốc này. Còn hung sát chi khí từ bên trong động khẩu dường như rung động mạnh, nhất thời hai luồng khí thế cường hãn đụng nhau trong không khí khiến bầu không khí xung quanh đột nhiên phát ra từng tiếng động như tiếng ong kêu.

Thân hình phiêu phù giữa không trung của Hồng Thiên Thánh Giả run lên, sắc mặt hắn chợt biển dồi, hắn kinh ngạc nói:

- Xem ra vận khí lần này của chúng ta không được tốt, Liệt Diễm Long Mãng trong cửa động kia, quả nhiên đã có thực lực Ngũ giai, coi như chúng ta xui xẻo. Nhưng mà, nếu nói vận khí, có lẽ vận khí chúng ta cũng tốt... Có lẽ đã có một Đấu Hoàng cường giả đến gây loạn với Liệt Diêm Long Mãng này trước rồi...

Nói đến đây, thần sắc trên mặt Hồng Thiên Thánh Giả cổ quái cực hạn.

- Đấu Hoàng cường giả? Ngũ giai ma thú?

Sắc mặt Lý Dật cũng biến đổi, trước đây do hắn có những con bài tây, vì vậy cũng không có cảm giác lo sợ khi đối đầu với Đấu Hoàng cường giả, nhưng lúc này, khí tức có thể khiến bầu không khí chấn động này, lại khiến hắn thấy khó thở.

- Hừ, chẳng trách một Đấu Hoàng cường giả có thể tung hoành khắp Đế quốc Thiên Phong lúc trước ta còn không tin tưởng mấy, nhưng bây giờ xem ra, cũng không sai... Đấu Hoàng cường giả này không nói những thứ khác, chỉ áp lực khí thể đã có thể dọa chết người rồi. Chẳng trách Bắc Đầu Tông Đấu Thần Điện, còn có Hoàng Thất lại coi trọng ta như vậy.

Lẫm bầm vài câu, Lý Dật mới định thần lại, hắn nhìn quanh một vòng tinh quang trong mắt chợt lóe:

- Xem ra vận khí của ta và người không tồi, nếu đã có người có ý định đánh Ngũ giai Liệt Diễm Long Mãng chúng ta muốn có được Long Tu Thảo, cũng không phải không có khả năng...

- Điều này cũng khó nói, nếu để bọn họ phát hiện chúng ta đang nhìn trộm, dựa vào thực lực chúng ta bây giờ, e rằng chạy không thoát!

Hồng Thiên Thánh Giả chau mày nói.

Lý Dật cười cười, nói:

- Vô phương cầu phúc trong họa. Đợi nhiều ngày như vậy mới có cơ hội hôm nay, bất luận thể nào ta cũng không thể bỏ qua cơ hội như vậy!

Nói xong, Lý Dật chậm rãi thu hồi đấu khí trên người, thân người dán lên nham bích, rồi quan sát bên trong động khâu.

Lúc này Lý Dật mới kinh ngạc phát hiện, màu đỏ thẫm không ngừng phập phồng đã không biết biến mất từ lúc nào, trong động khẩu chỉ còn lại một màu đen, nhưng không biết vì sao, hắn lại cảm nhận rõ ràng khí tức hung sát bên trong lại càng nồng nặc hơn lúc trước.

Mà khí tức từ xung quanh truyền đến, cũng rất mạnh, mơ hồ còn có thể trấn áp cả khí tức hung hãn kia. Chỉ là luồng khí tức đang lao đến này Lý Dật chưa từng gặp, hiển nhiên không phải người hắn quen biết. Chỉ không biết, vị này lại là ai trong Thiên Phong Thất Hoàng?

- Tuyết Lân, hay là người cứ ngoan ngoãn giao món đồ đó ra, nếu không hôm nay lão phu chắc chắn sẽ san bằng Long Giác Sơn này.

Giọng nói có chút già nua, đột nhiên truyền đến, tiếng gầm rú hội tụ cùng nhau, giống như một thanh kiếm sắc bén lao thẳng vào sơm động lúc này, dường như toàn bộ thiên địa đều bị kích động.

Sau đó, Lý Dật cảm thấy khóe mắt của hắn nhảy nhảy, lập tức, một thân ảnh từ sắc hiện lên giữa không trung

Nhưng từ góc này, Lý Dật không thể nhìn rõ mặt đối phương, chỉ có thể nhìn thấy rõ Song dực Đẩu khí màu thủy lam sắc đang nhẹ nhàng chớp động...

- Quả nhiên là Đấu Hoàng cường giả sao? Xem ra cuộc đời này của ta thật có duyên với Đấu Hoàng cường giả... Nếu vị này cũng là một trong Thiên Phong Thất Hoàng vậy những Đấu Hoàng cường giả người bình thường khó gặp được, ta lại gặp được hơn một nửa rồi!

Tự giễu trong lòng, nhưng Lý Dật không dám có động tác gì khác, dù sao hắn cũng biết rõ, lúc hai cao thủ cấp bậc Đấu Hoàng đang giằng co nhau, nếu hắn có hành động gì khác thường không chừng chỉ một giây sau sẽ bị đối phương phát hiện và băm thành trăm mảnh.

- Đế Tề, Bản Hoàng tha cho người lần nữa, không phải sợ ngươi... Chỉ vì không muốn khơi mào chiến tranh giữa ma thú và nhân loại, nhưng người cứ dây dưa không ngớt, lẽ nào người thực sự cho răng Bản Hoàng sợ ngươi hay sao?

Một lát sau, một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng chậm rãi vang lên trong động giọng nói tuy trong trẻo lạnh lùng, nhưng qua giọng nói có thể cảm nhận được nét đẹp yêu kiều, bất luận thế nào cũng không thể che giấu được..