Đấu Thần

Chương 266




Nguồn: VipVanDan

***

- Ai bảo ngươi sẽ không gặp phải?

Xà Tôn Giả nửa cười nửa không nói.

Quả thực là Lý Dật đã sợ cái nét mặt này của Xà Tôn Giả rồi hắn bất giác thở dài:

- Lão quỷ có gì thì nói thẳng ra đi... Ngươi cứ như thế khiến ta sợ đó!

Hà hà...

Xà Tôn Giả cười nhẹ rồi tiếp tục:

- Thiên Ma Cửu Biến mà ngươi tu luyện nếu như muốn tăng tốc thì có hai cách. Một là tìm Huyết Sát Chi Địa, cách hai chính là thôn phệ Mầm mống Đấu khí của kẻ khác. Điểm này Bản Tôn nghĩ chắc ngươi hiêểu rõ hơn ta?

Lý Dật hơi ngẩn ra, bất lực nói:

- Cái này không phải ta biết từ rất lâu rồi sao?

- Đúng là ngươi biết rồi, có điều...

Xà Tôn Giả khẽ lắc đầu rồi nói tiếp:

- Tu La Đảo này chính là một trong chín Huyết Sát Chi Địa trên Đấu Thần Đại Lục! Cũng là nguyên nhân mà Huyết Ma Tộc định cư ở đây, vì chúng tu luyện cũng cần khí huyết sát... Phàm là Huyết Sát Chi Địa đều có Huyết Nhãn Linh Trì. Nếu ngươi muốn tăng tốc độ tu luyện cách tốt nhất là ngâm mình trong Huyết Nhãn Linh Trì. Bản Tôn nghĩ ngươi chỉ cần ngâm mười ngày đến nửa tháng thì tăng cấp lên Đấu Sư không phải vấn đề...

Lý Dật nhướng mày:

- Thế Huyết Nhãn Linh Trì ở đâu?

- Bản Tôn cũng không biết...

Xà Tôn Giả nhún vai cười cười:

- Năm đó Bản Tôn cũng từng tham gia Tế Thần Điển nhưng không tìm thấy Huyết Nhãn Linh Trì có điều Bản Tôn có thể khẳng định một điều...

- Điều gì?

- Đó là Huyết Nhãn Linh Trì chắc chắb ở Đại Đô.

- Đại Đô...

Mắt Lý Dật như tóe lửa gù sao thăng cấp lên Đấu Sư là điều hắn khiến hắn đến đây.

Chỉ cần thăng lên Đấu Sư, rồi tận dụng Thiên Khôn Địa Càn Châu là hắn có được thực lực cấp Đấu Vương. Cộng thêm với Đấu kỹ nữa, dù không mượn sức mạnh của Xà Tôn Giả hắn cũng có thể có được thực lực của Đấu Hoàng cường giả.

- Nhưng ngươi cũng đừng mừng vội...

Xà Tôn Giả thản nhiên:

- Kỳ vật Huyết Nhãn Linh Trì không chỉ có tác dụng với ngươi mà với người khác tác dụng cũng rất lớn. Vì thế nó cũng rất hấp dẫn các thế lực và cường giả khác. Muốn tìm được nó đừng nói đến Huyết Ma Tộc, ta nghĩ ngươi còn phải đắc tội với cả Kim Bằng Yêu Vương và Hương Hương Quận chúa nữa đó... Hề hề tiểu quỷ... mục tiêu lần này không dễ mà đạt được đâu!

- Lão quỷ, ngươi lại lừa ta!

Hơi khựng lại một lúc Lý Dật hét lên. Nhưng điều này hắn cũng đã nghĩ tới lần này đến đây có lẽ hoàn thành mọi mục tiêu không dễ dàng gì đâu.

Hít vào một hơi rồi Lý Dật chép miệng:

- Thôi được rồi lão quỷ còn chuyện gì lừa ta nữa thì nói hết trong một lần đi!

Xà Tôn Giả nhìn Lý Dật một cách kỹ quái rồi gật đầu nói:

- Tiểu quỷ ngươi ngày càng thoáng đấy... Thôi được, ngươi nhớ cho kỹ đây, cái gọi là Huyết Nhãn thực ra chính là tinh hoa trong Huyết Nhãn Linh Trì. Nó có hình cầu tác dụng vô cùng lớn. Ngươi tu luyện Đấu kỹ cần nó. Bản Tôn tỉnh lại cũng cần nó... Vì thế mục tiêu của ngươi bây giờ chính là Đại Đô...

- Đại Đô à?

Lý Dật khẽ gật đầu rồi thờ ra một hơi:

V-ậy lão quỷ, ngươi có chuyện gì giấu ta không?

- Không có...

Xà Tôn Giả cười cười rồi nói tiếp:

- Nhưng có một kiến nghị không được tính là kiến nghị, ngươi có muốn nghe không?

- Nói đi!

Lý Dật nhếch mép.

Xà Tôn Giả cổ quái nhìn Lý Dật một cái rồi nói:

- Không biết ngươi có làm theo lời đặn của ta tìm trong Tàng Thư Các của Đấu Thần Điện vài cuộn Công pháp Quyển trục thuộc tính Thần Thánh không? Nếu ngươi không làm được thì giờ ngươi vẫn còn một cơ hội... Tế Thần Huyết Điển đã được tổ chức hàng trăm năm nay số người chết mỗi năm cũng vô số... Mà những thứ chúng để lại, bao gồm cả Công pháp. Đấu kỹ Quyển trục. Bản Tôn đoán là đều cất giữ trong Hoàng thất của Tu La Quốc. Tốt nhất là ngươi kiếm lấy một quyển, tăng cường tu luyện... Nếu không, việc ngươi tu luyện Thiên Ma Cửu Biến không che giấu được bao lâu nữa đâu. Đến lúc đó ngươi nói gì cũng là quá muộn rồi!

Lý Dật cười khổ nói nhỏ:

- Ta đúng là không tìm được Công phép Quyển trục Thần Thánh Hệ...

Ta biết mà...

Xà Tôn Giả trợn mắt, một lúc sau nói tiếp:

- Vậy ngươi tu luyện cuộn Nam Minh Lưu Hỏa Quyết đi. Nhớ là trước khi vào Đại Đô ít nhiều cũng phải tu luyện được vài phần nếu không thì không đối phó nổi đâu... hà hà...

- Ta biết rồi.

Lý Dật gục gặc mặt đầy nghiêm túc.

- Thế thì Bản Tôn yên tâm rồi!

Xà Tôn Giả cười ha ha rồi nói:

- Thôi được rồi thời gian của Bản Tôn cũng đủ rồi việc cần nói cũng đã nói kha khá rồi... Tiểu tử, ngươi làm cho tốt đấy! Ta tin là ngươi sẽ không bỏ mạng ở nơi nhỏ bé này đâu! À phải, tí nữa thì quên, ta còn để một chút đấu khí trong Vân Hoang Giới Chỉ, nếu khẩn cấp thì ngươi có thể sử đụng. Bản Tôn chỉ giúp ngươi được từng đó thôi... Hy vọng lần sau gặp mặt ngươi sẽ mạnh hơn cả ta tường tượng nữa! Ha ha...

Sau một tràng cười, bóng đáng Xà Tôn Giả tan biến dần trong không khí, khung cảnh bỗng chấn động. Lý Dật bừng mở mắt thì thấy mình vẫn đang đứng trên cành cây, đồng thời hàng loạt thông tin chảy vào trong não, trong đó có thông tin chi tiết về Huyết Nhàn Linh Trì cũng có thông tin khác về Tu La Đảo giúp Lý Dật hiểu được thêm rất nhiều điều...

Hắn hiểu đây chính là sự trợ giúp lớn nhất của Xà Tôn Giả rồi. Lần này hắn có thể thuận lợi tìm được Huyết Nhãn Linh Trì hoàn thành việc của mình hay không thì đều phải dựa vào chính bản thân hắn thôi!

0O0

Ngồi xếp bằng trên nhánh cây cả buổi chỉều thì Lý Dật mới coi như xem hết được một lượt thông tin Xà Tôn Giả để lại. Các loại thông tin về tình hình Tu La Đảo tuy không thể nói là nắm rõ như lòng bàn tay, nhưng cũng không còn mơ hồ như trước nữa.

Lý Dật thờ ra một hơi rồi đứng đậy, mắt nhìn về hướng Đại Đô. Nơi đó có Huyết Nhãn Linh Trì mà mình cần...

Suy nghĩ một lúc Lý Dật vạch rõ ra trong đầu lộ trình rồi bắt đầu lên đường.

Điều quan trọng nhất lúc này không phải lập tức chạy vào Đại Đô. Tế Thần Điển vừa mới bắt đầu. Huyết Ma Tộc chắc chắn sẽ rất cảnh giác. Dù mình làm gì thì e là cũng không dễ dàng gì. Nhưng chỉ cần qua vài ngày, khi kẻ đáng chết đều đã chết hết thì vào Đại Đô không còn nguy hiểm gì nữa.

Thần Thần lúc này ra sao thì Lý Dật cũng không quan tâm nổi nữa. Từ sau khi đến Tu La Đảo. sống chết đã có số mệnh cả.

Mà điều quan trọng nhất với Lý Dật lúc này chính là tu luyện Nam Minh Lưu Hỏa Quyết. Tuy Xà Tôn Giả không nói thẳng nhưng Lý Dật hiểu đến tám phần là lão có ý đó.

Dù sao trong tay hắn, Công pháp có thể lấy ra mà chọi với kẻ khác cũng chỉ có Nam Minh Lưu Hỏa mà thôi.

Dù rằng không biết tu luyện nó có gì tốt nữa.

Hơi nghiêng đầu cười rồi Lý Dật lại luồn lách trong những lùm cây.

Sau khi đi được khoảng một tiếng đồng hồ thì Lý Dật mới coi như đã đến vùng ven rừng. Có điều, khi hắn vừa chạm đất thì sắc mặt đột ngột thay đổi vội vàng quay đầu sang trái...

Lúc này, cách chỗ Lý Dật về bên trái vài chục mét là một nam tử phe phẩy quạt rất phong độ. Cảm nhận được ánh mắt của Lý Dật, hắn quay đầu lại mỉm cười:

- Rất tốt ta còn tưởng ngươi sẽ trốn trong rừng cả đời không ngờ nửa ngày mà đã ra rồi... Hà hà trong rừng chơi vui không?

- Sẳc mặt Lý Dật hơi thay đổi một lúc sau hắn hỏi lưỡng lự:

- Phong Nhã?

Bộp bộp bộp—

Phong Nhã vỗ tay mấy cái rồi nói với vẻ tán thường:

- Không tệ vừa nhìn đã nhận ra ta quá nhiên nhãn lực rất tốt! Cộng thêm với việc trước đó ngươi chạy thoát được khỏi tay Phong Nhã ta.. hà..hà… ta càng thấy hứng thú với ngươi đó...

Chạy thoát?

Môi giật giật mấy cái, Lý Dật trầm giọng nói:

- Ý ngươi là trừ ta ra, những người khác đều...

Phong Nhã vỗ vỗ cái quạt nói:

- Ngươi cũng không cần phải lo lắng, yên tâm đi đám người đó đương nhiên không chết hết. Vẫn chạy mất vài gã cường giả thực lực cao cường, còn những kẻ vô dụng thì đương nhiên trở thành thức ăn cho các anh em rồi... Còn ngươi? Tiểu tử... ngươi chuẩn bị ngoan ngoãn chịu trói hay để ta biến ngươi thảnh thức ăn đây?

- Tại sao?

Lý Dật chau mày giọng trầm xuống.

- Tại sao?

Phong Nhã cười ha hả:

- Thật ra nguyên nhân rất đơn giản. Ta vẫn chưa gặp con người vừa chạm mặt là đã chạy. Đám người tham gia Tế Thần Điển các ngươi có kẻ nào mà mũi không hếch lên trời? Có kẻ nào là khi những ké đồng hành chết vô số rồi mới nghĩ đến chuyện chạy trốn? Nhưng ngươi rất thú vị, chạy ngay khi tình hình còn khá tốt. Ta cũng không biết nên nói ngươi thông minh hay nhát chết nữa...

Lý Dật cười nhẹ:

- Còn phải nói sao? Đương nhiên là vì ta nhát chết rồi!

- Vậy sao?

Phong Nhã liêm liêm môi cười nham hiểm:

- Vậy thi anh bạn nhát chết, ta hỏi ngươi một câu... Giờ ngươi đầu hàng trở thành thuộc hạ của ta? Hay là tiếp tục chạy trốn...

- Xin lỗ ta không có hứng thú trở thành bộ dạng nửa người nửa quỷ như các ngươi, ta cũng không có hứng thú chạy trốn..

Lý Dật cười:

- Lần này ta muốn thử xem cái gọi là Huyết Ma cường giả rốt cuộc mạnh đến mức nào?

- Ồ? Ngươi muốn chiến với ta sao?

Phong Nhã liếm môi…

- Ha ha... Tiểu quỷ không biết trời cao đất dày! Ngươi mà cũng muốn đánh với ta? Ha ha ha ha...

- vốn không hứng thú đánh nhau với ngươi...

Lý Dật thán nhiên:

- Nhưng Huyết Ma Tộc các ngươi hình như có cái gì mà Huyết Ảnh Đại Pháp. Ta rất hứng thú với nó... Không biết nếu đánh cho ngươi tàn phế thì có thể bức cung được không?

- Huyết ảnh Đại Pháp...

Nghe thấy bốn chữ này sẳc mặt Phong Nhã tối sầm lại rồi hắn mỉm cười:

- Ta vốn định giữ lại mạng ngươi, nhưng giờ xem ra ngươi nhất định phải chết rồi!

Ai chết vẫn chưa biết chắc được đâu!

Vừa dứt lời, Lý Dật dậm mạnh chân thân hình lao về Phong Nhã như một tia thiểm điện.

Hừ nếu ngươi đã hứng thú với Huyết Ảnh Đại Pháp thì ta sẽ cho ngươi biết thế nào là Huyết Ảnh Đại Pháp!

Phong Nhã cười lạnh, tay vỗ mạnh, chiếc quạt tỏa ra một huyết quang, rồi phóng thẳng về phía thân ảnh đang xông tới kia.

Lúc này ngay không khí ở xung quanh trở thành một màu đỏ đáng sợ, nguyên khí thiên địa dường như cũng bị bóp méo.

Ting~~

Cái bóng đen bồng dừng lại tay phái vung lên một cái bóng màu bạc bay ra đập vào cây quạt trong tay Phong Nhã tóe lửa.

- Thú vị thật!

Thân hình hơi rung lên chân bước lùi về sau nửa bước, sắc mặt âm u của Phong Nhã ngày càng đậm hơn, hắn hơi lùi sau một chút, chân dậm mạnh xuống đất chiếc quạt đem theo những đợt sóng cuồn cuộn ập về phía Lý Dật...