Đấu Thần

Chương 222




Đả tự: Sided Lovettt

***

So với không khí kỳ dị trong Thánh Đường thì không khí ở Lý Gia lúc này lại rất náo nhiệt.

Nguyên nhân không phải là gì khác, mà chính là dưới áp lực của Lý Dật, chưa đến ba ngày mà các Đại gia tộc xung quanh đã ngoan ngoãn giao nộp Công pháp Đấu kỹ Quyên trục. Tuy không phải thứ gì cao thâm nhưng muốn thu thập được nhiều công pháp và Đấu kỹ như vậy thì không phải chuyện dễ dàng.

Hành động lần này của Lý Dật coi như là đã vét sạch nguồn tích lũy trăm năm của các gia tộc trong mấy thành phố xung quanh rồi.

Lý Dật vốn đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc có kẻ phản kháng, nhưng sự thuận lợi đáng kinh ngạc này thì đúng là nằm ngoài dự tính.

Có điều, dù thế nào thì sự thuận lợi này không có chút ảnh hưởng gì đến tâm trạng Lý Dật cả. Chưa đến ba ngày sau, các Gia chủ được phái đi đã quay lại đầy đủ. Tuy qua mật báo, sớm biết được họ đã giải quyết người của Tiệt Giáo ở các nơi rồi, nhưng thấy ai nấy đều ngoan ngoãn đến đại sảnh Lý Gia, rồi cúi mình phục tùng Lý Dật bỗng có cảm giác sảng khoái.

Cảm giác này không phải hư vinh, nhưng thấy những kẻ vốn định diễu võ dương oai trước mặt mình, nay lại nhũn nhặn thế này thì cảm giác này thật là kỳ diệu.

Còn những chuyện tiếp theo thì không cần Lý Dật phải làm nữa, việc duy nhất hắn cần làm là đợi thời điểm thích hợp mà rời khỏi đó.

Ít ra thì trước khi cục thể ổn định, hắn không thể quang minh chính đại bỏ đi được.

Trong hoa viên Lý Gia, Lý Dật đang cầm một chén trà một cách tao nhã nhấp nhấp vài ngụm. Ngoài những lúc hiếm khi được thưởng hoa thì hắn không hề nhàn rỗi, càng không có thời gian mà tiềm tu.

Lúc này, hắn phát hiện cảnh giới của mình đã rất vững chắc rồi, hơn nữa vì trước đây hấp thụ được đấu khí chủng tử của Đấu Hoàng cường giả, nên hắn không cần như người thường là phải tích lũy đấu khí dần dần.

Sau mấy ngày tu luyện, hắn mơ hồ có cảm giác sắp đột phá, cảm giác này rất huyền diệu khiển Lý Dật cũng khó đoán định được.

Nhưng lúc này Lý Dật đã không còn là kẻ không hiểu biết gì nữa rồi. Hắn cũng đã rất thành thục việc tu luyện đấu khí, tuy không có Xà Tôn Giả chỉ dẫn nhưng hắn cũng hiểu, việc duy nhất hắn cần làm lúc này là đợi cơ duyên.

- Đang nghĩ gì vậy?

Lý Dật bị một giọng nói nhẹ kéo ra khỏi sự trầm tư.

Lý Dật khẽ cười, nhìn Lý Bằng và Lý Na Na vẫn đang trao đổi ở trong vườn, hắn hạ giọng nói:

- Không có gì, ta chỉ đang nghĩ, có phải mấy ngày nữa là ta nên lên đường rồi...

- Lên đường?

Cung Vô Song hơi sững lại, một lúc sau dường như nhớ ra điều gì:

- Hình như Tế Thần Điển sắp bắt đầu rồi. Từ Vạn Triều Thành đến đó nhanh nhất cũng mất nửa tháng, đúng là người cũng nên lên đường rồi. Có điều...

- Có điều làm sao?

Lý Dật cười.

- Có điều, với tình hình Lý Gia hiện nay người đi được sao? Cái gọi là Lý Minh của ngươi nếu biết người tham gia cái Tế Thần Điển gì đó thì có lẽ sẽ có rất nhiều kẻ trở mặt!

- Trở mặt?

Lý Dật gõ tay xuống bàn, một lúc sau nói:

- Nếu chúng biết thì sợ là không chỉ đơn giản là trở mặt... Tế Thần Huyết Điển, bách tử vô sỉnh... câu này không phải dùng để dọa người đầu!

- Đã biết thế mà người vẫn đi sao?

Cung Vô Song chau mày:

- Nếu không phải vì tu luyện thì ta có nơi có thể tiến cử ngươi... Ngươi cũng không cần phải tham gia Tế Thần Điển gì đó...

Lông mày Lý Dật nhướn lên:

- Nơi nào?

- Nơi nào ngươi không cần biết.

Cung Vô Song nói nhỏ:

- Nhưng ta đảm bảo nếu người đến đó tu luyện thì tốc độ chắc chắn không chậm hơn thế giới bên ngoài... Nếu vào trong đó, với thiên phú của ngươi, thăng cấp lên Đấu Hoàng ở độ tuổi của ta cũng không phải vấn đề!

Lý Dật suy nghĩ một hồi vẫn lắc đầu, hắn tự hiểu chuyện của chính mình. Tham gia Tế Thần Điển, ngoài việc tu luyện ra thì việc quan trọng nhất là tìm một số thứ. Phải có những thứ đó thì Xà Tôn Giả mới tỉnh lại được.

Huống hồ, tu luyện Thiên Ma Cửu Biến rất kỳ lạ, trước đây Xà Tôn Giả có nói, Tế Thần Huyết Điển chính là một trong những Huyết Sát Chi Địa chứa đầy huyết sát khí nhất trên thế giới, vậy thì chắc chắn là tốt hơn nhiều với nơi Cung Vô Song nói.

Nhưng đương nhiên Lý Dật không thể nói ra những chuyện đó, hắn chỉ nghĩ một lúc tìm lý do hợp lý rồi cười:

- Cung tỷ tỷ, ý tốt của người ta xin nhận, nhưng Tế Thần Điển ta không thể không đi. Ngoài nguyên nhân của chính mình ra, còn có ý của Sư tôn, vì thế không thể làm trái. Có điều, nếu Cung tỷ tỷ lo lắng cho Lý Gia thì mong người giúp một việc!

Cung Vô Song gật đầu:

- Ngươi nói đi, nếu giúp được ta nhất định sẽ giúp!

Lý Dật cười:

- Vốn dĩ, lần này ta muốn đưa Cung tỷ tỷ cùng đi, nhưng Lý Gia lại xảy ra nhiều chuyện như vậy. Lý Minh đã thành lập thì đương nhiên không thể để nó sụp đổ... Vì thế, ta muốn phiền Cung tỷ tỷ mấy hôm, khi ta không có ở đây, Lý Minh có chuyện gì thì mong người gánh vác vài phân. Sau này Lý Dật ta nhất định sẽ đến đáp!

- Ha ha... nếu người đã gọi ta là Cung tỷ tỷ thì chuyện trước đây ta coi như bỏ qua. Việc người nói ta đồng ý... Có điều, ta hy vọng sau khi tham gia xong Tế Thần Điển người đến Đế Đô một chuyến, ta có việc cần nhờ ngươi...

Cung Vô Song cười nhẹ, rồi hơi do dự nói.

- Đế Đô?

Lý Dật nghĩ:

- Không biết chậm nhất là khi nào?

- Chậm nhất là đầu xuân năm sau.

Cung Vô Song nghĩ một lúc mới nói:

- Đến lúc đó, nói thế nào thì ngươi cũng tham gia xong Tế Thần Điển rồi. Dù ngươi có vào Đấu Thần Điện không thì ta vẫn mong người đến Đế Đô một chuyến... Việc khác không nói, nhưng phía Tây Đế Quốc quá nhỏ, không thích hợp cho người như ngươi!

- Được!

Lý Dật gật đầu:

- Nếu Cung tỷ tỷ đã yêu cầu thì đầu xuân năm sau, bất luận thế nào ta cũng sẽ đi Đế Đô. Chỉ có thể sớm hơn chứ không thể muộn hơn! Còn về chuyện Lý Minh, khi ta đi, phiền Cung tỷ tỷ quan tâm giúp!

Cung Vô Song khẽ gật đầu, rồi thở dài:

- Ta biết rồi. Có điều, khi Lý Minh đi vào quỹ đạo thì đương nhiên ra sẽ rời đi... lần sau gặp mặt...

Nói đến đây Cung Vô Song bỗng hơi ngẩn ra.

Tiếng thở dài này quả thật quá phức tạp khiến Lý Dật không dám mở mồm, hai người đều ngây ra nhìn nhau trong im lặng...

...

Trong thư phòng Lý Gia, hai cha con đang ngồi đối diện nhau.

Cảnh này Lý Dật đã quá quen rồi, mỗi lần bàn bạc là hai cha con lại ngồi như vậy khiến hắn có vài phần cảm giác gì đó.

- Thế nào, về nhà chưa lâu đã lại muốn đi rồi?

Lý Dật xoa xoa tay, nói nhỏ.

- Vâng, con nhất thiết phải tham gia Tế Thần Điển. Việc này không những liên quan đến sự phát triển sau này của Lý Minh chúng ta mà còn liên quan đến việc tu luyện của con.

Lý Dật uống một ngụm trà bình thản nói.

- Hà hà, Lý Minh, tiểu tử ngươi đúng là gây rắc rối cho ta. Chắc ngươi cũng biết, những kẻ kia ngoài mặt thì thần phục nhưng thực tế thì... hề hề hề...

Lý Hàn cười quái dị.

Lý Dật bình thản:

- Chỉ cần phụ thân đại nhân tích cực tu luyện, một khi đột phá Đấu Sư thẳng lên Đấu Vương thì đương nhiên sẽ trấn áp được... Hơn nữa, lần này chúng ta thu của chúng Công pháp và Đấu kỹ, tuy chắc chắn là chúng có giấu những thứ cấp cao, nhưng việc này cũng đã chặn được họng chúng rồi... Chúng không thể nào lại để cho tất cả mọi người trong gia tộc tu luyện Đấu kỹ cập cao đúng không nào? Phụ thân đại nhân chỉ cần tìm cơ hội thả ra vài Công pháp và Đấu kỹ lấy được từ Tiệt Giáo... giống như nuôi chó ấy, chỉ cần vứt chút xương thừa cho chúng tranh giành một chút. Chúng ta ở giữa lại xúi giục vài lần, những con chó ấy cắn qua cắn lại rồi tự nhiên sẽ nghe lời thôi... Hơn nữa ta cũng đã nhờ Cung tỷ tỷ tạm thời tọa trấn ở Lý Gia, có Đấu Hoàng cường giả ở đây, chúng có mười lá gan cũng chẳng dám làm loạn. Phụ thân đại nhân chỉ cần dùng chút thủ đoạn còn sợ sao? Ví dụ, ba lão già bất tử kia có kẻ nào không phải là cao thủ mưu trí? Bảo chúng đi đấu đá với người ngoài một tí... Còn lo không giải quyết được sao?

- Thôi được rồi...

Lý Dật lắc đầu:

- Nếu con đã nói vậy. Nhưng mà chúng ta cũng không thể làm phiền người ta mãi được...

Lý Dật gục gặc:

- Vì thế phụ thân đại nhân phải đẩy nhanh việc tu luyện. Hắc hắc... Thông Thiên Đại Pháp cũng không phải bày đó chỉ để cho phụ thân nhìn. Phụ thân cử tu luyện, có thời gian con sẽ thử tìm xem có thể kiếm được Công pháp Thủy Hệ cấp Bạch Hổ không...

- Cấp Bạch Hổ?

Môi Lý Hàn giật giật, một lúc sau mới lắc lắc đầu:

- Ta còn không nghĩ nhiều thế... Có điều tiểu tử, ngươi đi như thế, người định làm thế nào với Băng Nhi?

- Chắc nàng ta sẽ hiểu ta.

Lý Dật cười cười:

- Còn Na Na, ta vẫn luôn theo mệnh lệnh của phụ thân, không nói gì hết... Hơn nữa ta cũng không thích cô ấy, vì thế chắc cũng không cần nói gì?

- Có lẽ vậy...

Lý Hàn xoa xoa trán, rồi thở dài:

- Thôi, chuyện của người ta không quản nữa. Nhưng nhớ là thân phận của Na Na quá phức tạp, ngươi không thích nó là tốt nhất, có điều cũng không được đắc tội quá với nó... Dù gì tính tình nó cũng còn trẻ con, người ta đã phó thác cho nhà ta thì đương nhiên phải chăm sóc cho tốt, nếu không có vấn đề gì, ta thân là người làm cha cũng khó ăn nói...

- Vậy à?

Lý Dật cười cổ quái, một lúc sau mới hạ giọng nói:

- Phụ thân đại nhân, cha cũng đừng trách ta lắm lời... Na Na rốt cuộc có thân phận thế nào vậy? Thấy ngài cứ thần thần bí bí như vậy! Nói ra cũng lạ, nàng ta hình như sống ở Lý Gia ta cũng mười mấy năm rồi, sao ta chưa từng gặp cha mẹ cô ta? Không phải giống như cha mẹ của Lý Băng cũng chết trận rồi chứ?

- Không biết thì đừng có nói linh tinh!

Lý Hàn trừng mắt nhìn Lý Dật, trầm giọng nói:

- Thân phận nó ra sao ta không thể cho ngươi biết. Hơn nữa ta cũng chỉ lờ mờ đoán được, tuy ta không rõ tại sao với bối cảnh của nó lại phó thác cho tiểu gia tộc nhà mình, nhưng khi nó đến, tay cầm một phong thư. Bức thư đó là do Lão tổ tông của Lý Gia để lại. Nó bảo đến để hoàn thành lời hứa gì đó... Nói chung gia tộc có nhiều việc ta cũng không rõ. Mục đích của nó ta lại càng không hiểu. Có lẽ hai lão già ở Diễn Võ Các có biết được chút gì đó...

- Lý Gia Lão tổ... chính là vị Đấu Hoàng cường giả trong truyền thuyết lập nên Lý Gia ta sao?

Lý Dật hỏi, thấy sắc mặt khẳng định của Lý Hàn, hắn cúi đầu nghĩ ngợi một lúc rồi nói:

- Thôi đi, dù sao trong chốc lát cũng chẳng tra ra được cái gì. Nếu phụ thân đại nhân đã nói vậy thì ta cũng không hỏi nhiều nữa.

Lý Hàn gật gật đầu, suy nghĩ một lúc thì khẽ vung tay, một Tinh Tạp bay đến trước mặt Lý Dật:

- Thứ ngươi đưa cho ta hôm đó, ta nhất thời cũng không ra tay được. Nhưng gia tộc cũng có chút tích lũy gần trăm năm. Người mang theo mà dùng còn những thứ kia, bán rồi đem xung công, hắc hắc...

Lý Dật nhận lấy Tinh Tạp, mỉm cười. Những ngày này hắn đã xem qua hết những thứ trong Đấu Hoàng mộ địa rồi. Trừ cái Dung Giới của Diệp Thanh Mã, hắn chỉ giữ lại một cái Dung Giới cấp khá cao để dùng còn lại đều đưa cho Lý Hàn xử lý, đổi lại là Tinh Tạp này...

Lý Dật cũng chẳng thèm kiểm tra số tiền có bên trong Tinh Tạp, chỉ mỉm cười:

- Vậy, phụ thân đại nhân, việc của gia tộc phiền cha rồi!

- Người đi đường cũng cẩn thận đấy!

Hai cha con cùng nhìn nhau cười...