Editor: Sapoche
Nghe thấy thế, Mạnh Đan Chi ngẩng đầu: “Video gì?”
Hứa Hạnh thấy cô không di chuyển, nên đành tự mình đi qua, “Nãy tớ mới vừa lướt thấy một cái video, là một cặp đôi đang hôn môi nhau.”
Cô ấy miêu tả ra mấy điểm quan trọng: “Nữ sinh kia cũng mặc sườn xám đấy.”
Mạnh Đan Chi giật mình.
Hôm trước, Chu Yến Kinh đột nhiên hôn cô ở ngay đầu đường, lúc ấy cô không chú ý xung quanh xem có ai quen biết nhìn thấy hay không.
Thật sự bị chụp rồi à?
Video đấy đã bắt đầu chia sẻ khắp nơi rồi.
Bởi vì đấy là đầu đường, cho nên người đến người đi, ánh đèn đường mờ nhạt đan xen với ánh đèn của các cửa hàng và các dãy nhau quanh đấy, giống như một cảnh phim điện ảnh.
Mà trong đó hai nam nữ chính đứng trong đám người qua lại đấy.
Mạnh Đan Chi vừa liếc mắt một cái đã có thể nhận ra người trong video đấy là cô, cho dù màu sắc của quần áo đã bị ánh đèn làm thay đổi, nhưng cô lại rõ ràng hơn ai hết.
Một phần ba sườn mặt của cô bị lộ ra, bên tai còn có vài sợi tóc mai rũ xuống.
“Cậu xem, có phải rất giống cậu hay không?” Hứa Hạnh ngạc nhiên, “Tớ lại cảm thấy người đàn ông này cũng rất đẹp trai, lại còn cao, đáng tiếc không nhìn thấy mặt.”
Cô ấy xém chút nữa đã nghĩ đây là bà chủ và đàn anh Chu rồi đấy.
Mạnh Đan Chi nói: “Giống.”
Video đã có hơn một triệu lượt thích, bình luận tới hơn hai triệu người bình luận rồi.
[Bầu không khí này thật đẹp nha a a a có biết đây là đường nào không?]
[Đây mới là đẹp trai đẹp gái này, chỉ có điều nó hơi mờ mờ.]
[Tuy nhìn không rõ mặt lắm, nhưng chắc chắn cả cặp đôi này đều rất đẹp nha.]
[Sườn xám và tây trang, thật tuyệt!]
Trong bình luận mọi người đều cho rằng đây là một đôi.
Đây chẳng phải là tình cờ đu loạn CP trong trường học nhưng tình cờ đụng phải chính chủ luôn à.
Đây là lần đầu tiên Mạnh Đan Chi đứng ở góc nhìn của người thứ ba để nhìn động tác thân mật của mình và Chu Yến Kinh, khi đó hình như anh đã uống rượu, nên đang cúi đầu hôn môi cô.
Họ còn trắng trợn hơn mấy cặp đôi đường phố khác nhiều.
Mạnh Đan Chi nhéo nhéo lỗ tai.
Hứa Hạnh lại phát hiện vấn đề mới: “Quần áo này cũng giống hệt quần áo của cậu đấy!”
Từ từ, quần áo của bà chủ đều do tự tay làm, hoặc cũng đều là quần áo trước kia của bà ngoại trước khi qua đời để lại --- Ngoại trừ các loại vải thành phẩm riêng lẻ ra thì đều là độc nhất vô nhị.
Cho nên…
Mạnh Đan Chi chỉ thấy Hứa Hạnh bỗng nhiên yên tĩnh lại: “Làm sao thế?”
Hứa Hạnh nuốt nước miếng: “… Bà chủ, cậu là người trong video này sao?”
Ngày hôm qua tóc của bà chủ cũng được vấn lên như thế này, trên lưng cũng đeo một cái túi như thế, nhiều sự trùng hợp cùng hòa chung một chỗ.
Cô ấy không muốn tin cũng không được.
Việc đã đến nước này rồi, Mạnh Đan Chi đành phải thừa nhận thôi: “Là tớ.”
Hứa Hạnh hỏi: “Thế người đàn ông đối diện là ai? Là vị hôn phu của cậu sao?”
Mạnh Đan Chi nghĩ bản thân nên rõ ràng, thẳng thắn nói hết toàn bộ: “Chu Yến Kinh.”
Cô cong môi, cười vô cùng dịu dàng.
Đôi mắt to tròn của Hứa Hạnh, giống như người hâm mộ gặp thần tượng, như đang nói dối để an ủi người hâm mộ mình vậy.
“Bà chủ, cậu đang nói thật hay đang nói giỡn đấy, nếu là đàn anh Chu, tớ sẽ lập tức trốn học.”
Mạnh Đan Chi: “?”
Mặc kệ có tin hay không, thì số tiền đặt cược này cũng có hơi kỳ quái.
Hứa Hạnh không tin bà chủ dịu dàng, xinh đẹp của cô ấy là người đã có vị hôn phu còn lén lút ở chung một chỗ với đàn anh Chu, về phần vị hôn phu cũng chính là Chu Yến Kinh…
“Cậu và đàn anh Chu ngày gặp nhau hôm đó, nhẫn của cậu còn được đàn anh Chu khen quá đấy.”
Vẻ mặt cô ấy kiểu như “đừng hòng lừa tớ”: “Chẳng lẽ, đàn anh Chu biết rõ mọi chuyện còn muốn chen chân vào tình cảm của người khác sao?”
Mạnh Đan Chi ngừng tay, nhẹ nhàng dựa lưng vào ghế.
“Không chen chân, anh ấy đang giữ một nửa còn lại của chiếc nhẫn.”
Hứa Hạnh: “Bà chủ! Cậu thật sự nghiêm túc à!”
Mạnh Đan Chi: “… Tớ thật sự rất nghiêm túc.”
Hứa Hạnh còn lộ ra vẻ mặt hiểu rõ: “Bà chủ, cậu yên tâm, tớ sẽ không nói cho người khác biết chuyện này đâu, rất vớ vẩn.”
Nói thật ra còn chẳng có ai tin.
Mạnh Đan Chi còn nhớ rõ cục cưng này nói một tháng làm không công: “Trước đấy cậu có nói sẽ làm không công cho tớ một tháng, lời này có tính không?”
Hứa Hạnh: “Đương nhiên rồi, nhưng lúc nói chính là đi gặp nam thần.”
“Đúng thế.”
Bỗng nhiên Mạnh Đan Chi hiểu được thú vui của mấy người nói dối này.
Khó trách Chu Yến Kinh thỉnh thoảng cũng sẽ lừa gạt cô!
Nhưng mà, điều khó xảy ra nhất lại là sự thật.
- -
Bây giờ có rất nhiều người sử dụng app xem video ngắn, Hứa Hạnh có thể lướt thấy video này, thì những người khác đương nhiên cũng có thể.
Hôm nay diễn đàn của đại học B lại vô cùng náo nhiệt.
- --[Nhìn cái video này xem, thật giống đàn chị Mạnh và đàn anh Chu ghê.”
Phía dưới cũng nhanh chóng trả lời chủ topic.
[Má nó, mới mấy phút trước tôi vừa xem xong!]
[A a a mới xem xong đã trở lại đây, con mẹ nó hợp nhau ghê nha!]
[Cái này so với video ở lễ hội văn hóa còn có cảm xúc hơn.]
[Sử dụng video của người khác như này có tốt không?]
[Tuy chúng ta chỉ đu theo, không có ý tứ gì khác, hu hu hu, cặp đôi sườn xám hôn môi, quả thực chính là bản sao của đàn chị Mạnh!]
Trong mấy trăm bình luận như thế, nhưng không hề có một ai nghi ngờ đây là chính chủ.
Đối với bọn họ mà nói, lén lút sau lưng của đàn chị Mạnh và hôn phu đu CP với đàn anh Chu đã là rất không tốt rồi.
Lại có người không chịu được than: [Huống chi vị hôn phu đã chiếm được người đẹp kia, tới bây giờ tôi chưa được nhìn thấy qua anh ta.]
Tìm ra sự thật thật khó quá đi.
Những người còn lại trả lời: [Đừng nói như thế, đàn chị Mạnh sẽ không vui, là bạn trai cô ấy thì sao chứ, đổi thành cậu cậu có vui vẻ không?]
Chủ topic trả lời: [Tôi sẽ hối hôn.]
Mạnh Đan Chi đánh ba chữ: [Không cần thiết.]
Đương nhiên, cô có rất nhiều cách để ứng biến.
Một tiếng sau, Mạnh Đan Chi đăng video mới nhất lên internet.
Lại nhìn những video trước đây, sau đó so số liệu của video này với những video lần trước, quả thật số lượng người xem đã tăng rất nhiều, video phát sóng ngày hôm qua số lượng người thích đến một triệu.
Bình luận cũng đến mấy ngàn.
Mạnh Đan Chi phía sau hậu trường được nổi tiếng cũng rất hoảng sợ, mở video ngày hôm qua ra xem.
[Chủ Weibo này nhất định tuổi còn rất trẻ.]
[Nhìn đôi tay này đã biết không phải làm việc nhà rồi, là giả sao?]
[Từ Weibo tới, thật sự làm rất tốt.]
[Quả nhiên vẫn là tốt hơn tổ tiên của chúng ta rồi.]
Weibo?
Mạnh Đan Chi từ đường dẫn trên bình luận để đến Weibo được nhắc đến.
Đối phương là một Weibo có hơn một triệu, bình thường đều dựa vào các loại chửi bới các video của người nổi tiếng trên mạng để nổi tiếng, sáng ngày hôm qua cũng đã vào video của cô mà chửi bới.
Mạnh Đan Chi không phải trọng điểm, nhưng đầu tiên là.
Đối phương đã lên công bố: “Vải gấm Tô Châu, lại là một người muốn truyền lửa thông qua mấy video không thấy mặt này à, nhìn video được xử lý rõ ràng thế này, hơn nữa chủ nhân video còn giấu mặt nữa, chỉ lộ ra một bộ phận trên cơ thể, mục đích vô cùng rõ ràng.”
Rõ ràng là chửi video, nhưng viên đạn này hình như tương phản lại.
“Sao biết là xử lý thế? Nhìn không ra được.”
“Người thêu những đồ vật này không đẹp hay sao ạ?”
“Có cần phải lấy áo bông lớn mặc vào rồi mới ngồi thêu không? Ngốc à?”
“Không có gì để chửi bới, nên nói bừa sao?”
“Cảm ơn đã chia sẻ video này, tôi lập tức đi xem ngay đây.”
“Mẹ tôi nói, thủ pháp thêu của cô gái này rất hoàn hảo, so với bà tôi còn tốt hơn, mẹ tôi là người đã dành giải thưởng trước đây đấy.”
Cũng cùng ngày đấy, hai video của cô đều đang rất nổi tiếng, thật là thần kỳ.
May mắn là video chửi bới này ngược lại đã giúp những video của cô trở nên nổi tiếng.
Người hâm mộ của Mạnh Đan Chi trực tiếp tăng một trăm ngàn người, vẫn còn đang tiếp tục tăng.
Vốn dĩ muốn im lặng, không ngờ chỉ cần một đêm, từ người khác mà cô đạt được mục đích của mình, mặc dù có hơi kỳ lạ.
Hứa Hạnh đương nhiên cũng nhanh chóng lướt đến, “Bà chủ, cậu đang đứng đầu đấy!”
Cô ấy đương nhiên đang trêu chọc Mạnh Đan Chi trước đó đang “Thừa nhận nói dối.”
Mạnh Đan Chi vô cùng bình tĩnh nói: “Tớ biết.”