Ỷ Thiên Đồ Long Ký

Chương 92: Chương 92




Qua một hồi, Chu Trường Linh từ từ tỉnh lại, hỏi Trương Vô Kỵ:- Y… y…Trương Vô Kỵ đáp:- Chu bá bá, cháu không còn giấu bác được nữa, người mà bác gọi là ân công, chính là cha ruột của cháu còn Kim Mao Sư Vương là nghĩa phụ của cháu, làm sao cháu còn nhận lầm cho được?Chu Trường Linh lắc đầu, gượng cười, vẻ mặt trông ra không tin chút nào. Trương Vô Kỵ nói:- Cha nuôi của cháu hai mắt đã mù, còn người này hai mắt hoàn hảo, đó là cái sai sót lớn nhất. Nghĩa phụ cháu hỏng mắt ở hải ngoại, việc này người ngoài không ai biết được. Người này trước nay mạo nhận, không biết chuyện cha nuôi cháu đã mù.Chu Trường Linh mừng nói:- Vô Kỵ, có thực cháu là con của ân công nhà ta không? Nếu thế thì hay lắm, hay lắm.Thế nhưng Chu Trường Linh vẫn còn hồ nghi, Trương Vô Kỵ bèn đem chuyện y đi đến núi Côn Lôn thế nào kể qua cho ông ta nghe. Diêu Thanh Tuyền đứng bên nghe luôn, hỏi cặn kẽ y tình hình trên núi Võ Đang thế nào, lại tra hỏi việc vợ chồng Trương Thúy Sơn hôm đó tự vẫn ra sao, thấy y nói không sai một mảy, bấy giờ mới tin.Thế nhưng Chu Trường Linh vẫn còn lấy làm khó nghĩ nói:- Nếu như thằng bé này nói láo, chúng mình đắc tội với Tạ đại hiệp, thì làm sao bây giờ?Diêu Thanh Tuyền liền rút chủy thủ, chỉ vào mắt phải của đại hán đó, nói:- Bằng hữu, Kim Mao Sư Vương Tạ Tốn hai mắt đã hủy rồi, nếu ngươi muốn học ông ta, thì phải học cho tới nơi tới chốn, hôm nay ta hủy đôi mắt của ngươi trước. Họ Diêu này bị ngươi phỉnh gạt, nếu không có vị tiểu huynh đệ này nhìn ra, có phải là Chu đại ca của ta chết mà không biết đầu đuôi ra sao ư?Nói xong đâm nhứ một cái, dao găm đã rạch vào mí mắt, hỏi thêm:- Ngươi thực sự là ai? Tại sao lại mạo xưng Kim Mao Sư Vương?Đại hán đó giận dữ đáp:- Có giỏi thì một đao giết ta đi. Khai Bi Thủ Hồ Báo này là hạng người nào? Chịu để cho ngươi bức cung hay sao?Chu Trường Linh "A" lên một tiếng, nói:- Khai Bi Thủ Hồ Báo. Ồ, thì ra ngươi là phái Không Động.Hồ Báo lớn tiếng nói:- Thiên hạ các môn các phái đều biết Chu Trường Linh muốn báo thù cho Trương Thúy Sơn. Người đời có nói rằng: "tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tao ương".Diêu Thanh Tuyền quát lớn:- Ngươi dụng tâm thật là ác độc.Y liền đẩy một dao nhắm ngay ngực y đâm tới. Chu Trường Linh tay trái khua ra, chộp ngay cổ tay Diêu Thanh Tuyền, nói:- Nhị đệ, khoan đã, nếu lỡ y thực sự là Tạ đại hiệp thì huynh đệ mình chết vạn lần cũng không lấy lại được.Diêu Thanh Tuyền nói:- Trương huynh đệ đã nói rõ ràng rồi. Đại ca nếu còn nghĩ ngợi gần xa, không quyết đoán được, cái đại họa trước mắt không sao tránh khỏi.Chu Trường Linh lắc đầu nói:- Chúng ta thà rằng thân mình chịu nghìn nhát đao, nhưng nhất định không nên để tổn thương một sợi lông của nghĩa huynh ân công
data-ad-slot="8346126209">