Ỷ Thiên Đồ Long Ký

Chương 256: Chương 256




Triệu Mẫn hỏi lại:- Đi đâu?Chu Chỉ Nhược đáp:- Lúc tôi ở trong chùa Thiếu Lâm có thấy Bành Oánh Ngọc hòa thượng lật đật đi kiếm anh, dường như có chuyện gì khẩn cấp trong Minh giáo.Trương Vô Kỵ giật mình, nghĩ thầm: "Ta không thể vì chuyện nhi nữ thường tình làm hỏng đại sự của Minh giáo". Chàng vội nói:- Vậy mình mau đến coi.Ba người liền rảo bước ra đi, chẳng mấy chốc đã đến nơi doanh trướng đóng quân của Minh Giáo. Dương Tiêu, Phạm Dao, Bành Oánh Ngọc đang nóng ruột sai người đi khắp nơi kiếm giáo chủ, thấy chàng trở về, ai nấy vui mừng, nhưng lại thấy thêm Triệu Chu hai nàng cùng đi không khỏi ngạc nhiên.Trương Vô Kỵ thấy mọi người mặt mày ủ rũ, xem chừng có chuyện không hay, vội hỏi:- Bành đại sư, ông có chuyện kiếm tôi chăng?Bành Oánh Ngọc chưa kịp trả lời, Chu Chỉ Nhược đã nắm tay Triệu Mẫn nói:- Thôi mình ra bên kia ngồi chơi.Triệu Mẫn biết nàng tránh không muốn nghe chuyện bí mật của Minh Giáo nên hai người cùng sóng bước đi ra. Dương Tiêu, Phạm Dao cả bọn thấy vậy cũng thật kỳ lạ, nghĩ thầm: "Hôm làm lễ cưới ở Hào Châu, hai vị cô nương này đánh nhau một trận thật là long trời lở đất, lúc này sao lại thân mật như chị với em, không biết giáo chủ làm cách nào mà giảng hòa cho hai người được, đúng là có tài thì làm gì cũng khéo, môn Càn Khôn Đại Na Di công phu này thật đáng nể quá".Bành Oánh Ngọc đợi cho Triệu Chu hai nàng đi rồi mới nói:- Khải bẩm giáo chủ, Long Phượng Hoàng Đế đáp ứng lời thỉnh của Ngô Quốc Công, từ Trừ Châu rời sang Ứng Thiên, đến bến thuyền bên bờ sông Trấn Giang, ngồi thuyền bị lật, băng hà trên sông Trường Giang.Trương Vô Kỵ đau đớn kêu lên:- Ối trời!Trong lòng cực kì thương tiếc. Hàn Lâm Nhi là người trung hậu, năm đó từng cùng Trương Vô Kỵ và Chu Chỉ Nhược du ngoạn hoàng thành Đại Đô, có chút giao hảo.Bành Oánh Ngọc bí mật nói với Trương Vô Kỵ:- Hàn Lâm Nhi qua bến thuyền bị lật thuyền chết chìm, phụ trách hộ tống là đại tướng Liêu Vĩnh Trung. Ngô Quốc Công Chu Nguyên Chương biết tin rất giận dữ, đã hạ chỉ đem xử tử Liêu Vĩnh Trung, coi như trừng phạt hộ tống chúa thượng bất trung bất lực.Trương Vô Kỵ gật đầu nói:- Mặc kệ nói như thế nào, Hàn huynh đệ là đại thủ lĩnh khăn đỏ quân đông lộ của bản giáo, Liêu Vĩnh Trung thật đáng chết.Bành Oánh Ngọc thấp giọng nói: Truyện được copy tại TruyệnYY.com- Khởi bẩm giáo chủ, Liêu huynh đệ thật là bị oan.Trương Vô Kỵ ngạc nhiên nói:- Bị oan thế nào?Bành Oánh Ngọc nói:- Liêu huynh đệ là chiến tướng đắc lực, chính là thủ hạ của Thường Ngộ Xuân huynh đệ, luôn luôn chiến đấu dũng cảm, làm gương cho binh sĩ, y bị Chu Nguyên Chương lén lút giao mật chỉ, cố ý lật thuyền chết đuối Hàn huynh đệ. Thường huynh đệ biết được việc này, đã cùng Chu Nguyên Chương cãi nhau lớn, trong quân không ít người biết. Từ Đạt huynh đệ bên cạnh khuyên bảo, nói chỉ cần đem Liêu Vĩnh Trung lén thả ra, giết một tên tội phạm cho đủ số, coi như không có gì. Nhưng Chu Nguyên Chương đã phái người bắt giữ Liêu Vĩnh Trung, không cho Thường huynh đệ bọn họ đánh tráo, muốn giết Liêu Vĩnh Trung diệt khẩu
data-ad-slot="8346126209">