Ỷ Thiên Đồ Long Ký

Chương 150: Chương 150




Nói chưa hết câu, một chiếc bao trắng đã chụp xuống đầu y. Y đề khí nhảy lùi lại, tránh được, thấy ngay một nhà sư mập mạp đứng ngay trước mặt đang cười hì hì, chính là Bố Đại hòa thượng Thuyết Bất Đắc.Chiếc túi Càn Khôn Nhất Khí của Thuyết Bất Đắc bị Trương Vô Kỵ làm vỡ trên Quang Minh Đỉnh rồi, không có binh khí cầm tay, đành phải lấy mấy cái túi vải dùng tạm, dĩ nhiên không thể nào lợi hại như cái túi Càn Khôn đao kiếm chém không đứt kia được. Khinh công của y tuy không bằng Vi Nhất Tiếu, nhưng cũng ghê gớm lắm, trên đường lại không bị ngăn trở, chân trước chân sau đã đến ngay.Thuyết Bất Đắc khom mình chào Trương Tam Phong nói:- Tọa hạ Trương giáo chủ Minh giáo, nhà sư túi vải nay đây mai đó Thuyết Bất Đắc xin tham kiến chưởng giáo tổ sư Trương chân nhân của phái Võ Đang.Trương Tam Phong hoàn lễ đáp:- Đại sư đi đường xá xa xôi vất vả quá.Thuyết Bất Đắc nói:- Các huynh đệ tọa hạ của tệ giáo chủ gồm Quang Minh sứ giả, Bạch Mi Ưng Vương, Tứ Tản Nhân, Ngũ Hành Kỳ cùng nhân mã các lộ đều đã kéo đến núi Võ Đang. Xin Trương chân nhân xuôi tay đứng ngoài, để xem Minh giáo chúng tôi cùng bọn vô liêm sỉ mạo danh người khác quấy hôi bôi nhọ này so tài cao thấp.Câu này của y chỉ là hư trương thanh thế, đại đội nhân mã của Minh giáo làm gì đến nhanh thế được. Thế nhưng Triệu Mẫn nghe rồi, đôi lông mày nhíu lại, nghĩ thầm: "Bọn chúng đến nhanh như thế là do kẻ nào tiết lộ cơ mật?". Nàng nhịn không nổi buột miệng hỏi:- Trương giáo chủ các ngươi đâu? Bảo y ra gặp ta.Nói xong trừng mắt nhìn Vi Nhất Tiếu, ánh mắt dường như có ý nghi ngờ, hỏi xem giáo chủ bây giờ ở đâu? Vi Nhất Tiếu cười ha hả nói:- Thế bây giờ cô không mạo xưng nữa ư?Y trong bụng cũng hỏi thầm: "Giáo chủ hẳn đã đến rồi, nhưng bây giờ đang ở đâu?". Trương Vô Kỵ từ nãy đến giờ đứng nấp đằng sau Minh Nguyệt, biết rằng Vi Nhất Tiếu và Thuyết Bất Đắc chưa nhận ra mình, thấy có hai tay thuộc hạ đắc lực, bụng thật mừng rỡ.Triệu Mẫn cười nhạt nói:- Một con dơi độc, một nhà sư thối thì làm được trò trống gì?Nói chưa dứt, bỗng từ góc mái nhà phía đông một chuỗi cười dài rồi có tiếng hỏi:- Thuyết Bất Đắc đại sư, Dương tả sứ đã tới hay chưa?Người đó tiếng nói vang dội, già dặn hào hùng, chính là Bạch Mi Ưng Vương Ân Thiên Chính. Thuyết Bất Đắc chưa kịp trả lời, tiếng cười của Dương Tiêu ở trên mái nhà phía tây đã vọng xuống vui vẻ nói:- Ưng Vương, lão huynh đúng là càng già càng dẻo càng dai, đã đến trước đệ một bước.Ân Thiên Chính cười đáp:- Dương tả sứ không phải khách sáo làm gì, hai người mình cùng đến một lượt, chẳng ai hơn ai. Hẳn là tả sứ nể mặt Trương giáo chủ nên nhường mỗ đấy thôi.Dương Tiêu nói:- Đương nhân bất nhượng
data-ad-slot="8346126209">