Ỷ Thiên Đồ Long Ký

Chương 129: Chương 129




Trương Vô Kỵ vừa nghe tên Tiên Vu Thông nghĩ thầm: "Cái tên này quen quá, không biết mình nghe nói tới khi nào?". Chỉ thấy Tiên Vu Thông đi tới trước mặt cách xa chừng hơn một trượng, liền đứng lại, ổn định rồi mới chắp tay nói:- Xin chào Tăng thiếu hiệp.Trương Vô Kỵ hoàn lễ nói:- Xin chào Tiên Vu chưởng môn.Tiên Vu Thông nói:- Tăng thiếu hiệp thần công cái thế, liên tiếp đánh bại chư lão của phái Không Động, ngay cả thần tăng của phái Thiếu Lâm cũng phải chịu hạ phong, tại hạ thật là bội phục. Không biết thiếu hiệp là môn hạ của vị tiền bối cao nhân nào, điều giáo được một thiếu niên anh hiệp, trên đời khó thấy như thế?Trương Vô Kỵ đang suy nghĩ xem mình đã nghe đến tên người này vào lúc nào, câu hỏi của y chàng chưa kịp trả lời. Tiên Vu Thông ngẩng mặt lên trời cười ha hả, lớn tiếng nói:- Không hiểu Tăng thiếu hiệp đối với sư thừa lai lịch có gì khó ăn khó nói cần phải dấu diếm chăng? Cổ nhân nói rằng: "Kiến hiền tư tề, kiến bất hiền…".Trương Vô Kỵ nghe tới "kiến hiền tư tề", lập tức nghĩ ngay đến "kiến tử bất cứu", liền nhớ ngay tám năm trước nơi Hồ Điệp Cốc, Hồ Thanh Ngưu từng nói với chàng: "Tiên Vu Thông của phái Hoa Sơn giết hại em gái ông ta". Khi đó Trương Vô Kỵ tuy tuổi còn nhỏ nhưng đã định bụng: "Gã Tiên Vu Thông này thật là đáng ghét, nếu sau này không bị báo ứng thì quả là trời không có mắt". Chàng ngưng thần nhớ lại mọi chuyện Hồ Thanh Ngưu đã kể cho nghe:Một thanh niên bị trúng Kim Tàm trùng độc ở xứ Miêu Cương, lẽ ra thể nào cũng chết. Ta ba ngày ba đêm không ngủ, hao tận tâm huyết cứu sống được y, lại cùng y kết nghĩa kim lan, tình như chân tay, không ngờ sau này y lại làm chết chính đứa em ruột của ta… Ôi, đứa em đáng thương của ta ơi… hai anh em ta từ bé cha mẹ mất sớm, đùm bọc lẫn nhau.Hồ Thanh Ngưu nói đến đó, mặt nhăn nhúm, mắt nhòa lệ khiến cho Trương Vô Kỵ cực kỳ đau xót. Hồ Thanh Ngưu lại kể tiếp, về sau từng mấy lần đi kiếm y báo cừu, nhưng vì phái Hoa Sơn người nhiều thế mạnh, Tiên Vu Thông lại giảo hoạt, lắm mưu nhiều kế khiến Hồ Thanh Ngưu suýt chết về tay y.Chàng nghĩ đến đó, đôi lông mày dựng ngược, đôi mắt như tóe lửa, nhìn thẳng vào Tiên Vu Thông, lại nghĩ đến y có một tên đệ tử là Tiết Công Viễn, bị Kim Hoa bà bà đả thương nhờ mình cứu y thoát chết, vậy mà về sau toan bắt mình làm thịt ăn, hai thầy trò y lấy oán báo ân, đều là một bọn gian ác, đê tiện vô sỉ. Tiết Công Viễn nay chết rồi, còn tên Tiên Vu Thông này không thể không trừng trị một phen cho bõ ghét, chàng liền mỉm cười nói:- Tôi có bị trúng độc ở Miêu Cương đâu, cũng không giết chết em gái của người kết nghĩa kim lan, có gì mà khó ăn khó nói?Tiên Vu Thông nghe chàng nói thế, liền toàn thân run rẩy, toát mồ hôi lạnh sau lưng
data-ad-slot="8346126209">