Xuyên Tới Cổ Đại Làm Tân Nương Tử

Chương 22: Tới Thạch Hoa thôn




Mùng 2 Tết .

Ngọc Nương và Thẩm Tứ tới Thạch Hoa Thôn ăn Tết Chu gia . Chu gia đã đón sẵn , lần này cả gia đình nhị tỷ đều tới đây .

Nhị tỷ đều vô cùng thân thiết với nàng , gần một năm mới gặp . Hai người còn ôm nhau khóc to một trận , làm Lăng thị bực bội quở trách .

“ Ngày vui mà các ngươi đang làm gì ? Còn không mau hỗ trợ làm cơm .”

Ngọc Nương vừa lau nước mắt vừa cười , Nhị tỷ phần lớn đều chăm sóc nàng . Thấy Nhị tỷ và nhị tỷ phu thực sự sống hạnh phúc , Ngọc Nương cũng cảm thấy yên tâm .

Ngọc Nương đột nhiên nắm lấy vạt áo của Nhị tỷ Mai Nương , cắn cắn môi nhỏ giọng hỏi .

“ Đại tỷ …”.

Mai Nương vội nắm tay nàng , gương mặt lo lắng .

“ Muội đang mang thai , đừng suy nghĩ nhiều ….” Mai Nương hơi ngập ngừng “….nàng ấy có lẽ sẽ không về đâu .”

Ngọc Nương hơi rũ mắt xuống , còn muốn nói cái gì đó . Lại thấy Lăng thị nhìn qua phía nàng , rũ mắt ngậm miệng lại .

Đại tỷ Chu gia hơn nàng 10 tuổi , khi Ngọc Nương còn nhỏ . Đại tỷ chăm sóc nàng coi Ngọc Nương như con ruột , quả thực tốt đến mức không thể tốt hơn . Ngọc Nương khi đó còn thân thiết với đại tỷ Hoa Nương hơn là mẹ ruột Lăng thị .



Nhưng khi Ngọc Nương năm tuổi , ham chơi không cẩn thận té ngã xuống sông . Suýt mất mạng , cũng may lại được một nam nhân đi qua nhảy xuống vớt lên .

Thấy Ngọc Nương mê man trên giường mãi không tỉnh , Hoa Nương ngồi bên cạnh ngày đêm đều lấy nước mắt rửa mặt .

Khi đó , nam nhân là ân nhân cứu mạng của Ngọc Nương . Cũng vì cứu Ngọc Nương mà nửa sống nửa chết nằm trên giường .

Người nhà nam nhân đó hoảng sợ , liên tục bắt Chu gia chịu trách nhiệm .

Chu gia tự nhiên vô cùng cảm kích bọn họ , thiếu chút nữa muốn dập đầu tạ ơn . Nhưng là , những người đó lại muốn Chu gia gả Hoa Nương đang tuổi cập kê đi qua .

Chu gia mới đầu không đồng ý , lúc đó Chu gia nghèo . Nhưng người nhà bên kia còn nghèo hơn , nghe nói còn có người bị đói mà chết . Phụ mẫu Chu gia không muốn để Hoa Nương chịu khổ . Kiên quyết có thể báo đáp ân tình , nhưng hôn sự không thể đáp ứng .

Hai nhà náo đến Thạch Hoa thôn gà bay chó sủa , những nhà xung quanh sợ vướng vào bọn họ lại phiền phức . Nên hôn sự hai người kéo tới một đoạn thời gian dài . Lại nhìn vị ân nhân đó tính cách không tồi , khuôn mặt lại nghiêm chỉnh .

Không còn cách nào , Chu gia đành phải gả Hoa Nương qua Mộ gia . Thầm dặn lòng , trợ cấp thật tốt cho Hoa Nương , lại làm chỗ dựa không ai dám bắt Hoa Nương .

Mộ gia bên đó lại quá cặn bã , không tới vài năm hành Hoa Nương từ một cô nương dịu dàng tốt bụng thành một tiểu nương tử gầy gò trầm mặc . Chu gia luôn tới oán trách Mộ gia bạc đãi Hoa Nương , muốn đưa Hoa Nương về .

Nhưng lại bị chính Hoa Nương ngăn cản , nàng ấy đã có hài tử . Không thể làm như vậy . Chính vì việc này , Hoa Nương sinh ra ngăn cách với Chu gia . Thậm chí thái độ còn nhàn nhạt cho qua .



Hai năm trước , khi Ngọc Nương vừa 14 tuổi . Hoa Nương tươi cười tới thăm Ngọc Nương , còn giới thiệu cho Ngọc Nương một mối hôn sự đi qua làm thiếp trên trấn . Mối hôn sự đó không làm cho Chu gia hài lòng , nên qua loa bỏ qua .

Nhưng lại không ngờ , Hoa Nương vậy mà dám lén lút nhận tiền sính lễ của người ta . Còn đưa cho bên đó khăn tay thường dùng của Ngọc Nương . Nếu không phải lúc đó Chu gia dần dần có chút tiền , kiên quyết bán đất trả tiền sính lễ .

Thì Ngọc Nương sớm đã bị đưa lên trấn làm thiếp cho một lão già đáng tuổi cha mình . Nhị ca Chu gia lúc đó sợ khăn tay làm ảnh hưởng tới thanh danh Ngọc Nương .

Gan lớn lẻn vào phủ bọn họ trộm , lại bị gia đinh bọn họ bắt gặp . Bị dọa đuổi giết đến mức mời quan binh .

Chu gia hoảng sợ vô cùng , lập tức để Nhị ca Chu gia chạy tới thành khác lánh nạn . Bề ngoài mang danh đi làm ăn , nhưng trong lòng bọn họ đều rõ ràng . Đây là đi trốn quan binh , đi một cái hai năm cũng trưa có trở lại .

Cũng vì vậy , Hoa Nương đã hơn hai năm đều không có về Chu gia . Hôn lễ của Ngọc Nương cũng không tới tham dự . Giường như đã muốn cắt đứt bọn họ .

Chu gia mặc dù trong lòng giận giữ, thất vọng với Hoa Nương . Nhưng nhìn hoàn cảnh của Hoa Nương hiện tại , hài tử đều gầy như que củi . Phu quân suốt ngày rượu chè cờ bạc , thân thích đều là loại người cháy nhà còn đi hôi của. Nên không nỡ quở trách nàng , chỉ biết nhịn đến nghẹn .

Ngọc Nương khi đó cũng chỉ thập phần thất vọng về đại tỷ mà mình tôn kính . Nhưng Ngọc Nương cũng không hề trách đại tỷ , dù sao vì nàng mà hiện tại đại tỷ mới trải qua một cuộc sống khó khăn như vậy . Chỉ là không còn muốn tiếp xúc gần gũi với Hoa Nương .

Ngọc Nương hiện tại nghĩ lại chuyện đó cũng chỉ biết thờ dài . Thực ra , nếu không phải có sự kiện của Ngọc Nương . Có lẽ Chu gia hiện tại sẽ hoà thuận êm ấm , nhị ca và đại tỷ Chu gia sẽ không phải khổ sở như vậy .

Nhưng đáng thương nhất vẫn là phụ mẫu Chu gia . Bàn tay đều là mu là thịt , quở trách bên nào cũng cảm thấy không nỡ . Đành nuốt hết vào bụng , miễn cưỡng coi như vui vẻ sống tới ngày hôm nay .

Tết đến , Chu gia đã chuẩn bị đầy đủ món ăn sẵn . Chỉ chờ mọi người đến đông đủ , có thể bày lên bàn khai tiệc .