Xuyên Sách: Nam Chính Muốn Cùng Tôi Yêu Đương

Chương 38: Bị Thương




Mộc Thừa vừa đi làm về liền thấy ở phía trước có xe cảnh sát, ông có linh cảm xấu trong lòng hơi chút bất an, một lúc sau thì thấy cảnh sát đang áp giải một người đàn ông lạ mặt, có vẻ như ông ta không phải là người sống ở khu này, tiếp sau đó là Mộc Ý Vãn và Tiểu Lệ, động tác bước đi của ông càng nhanh hơn.

" Vãn Vãn!"

" Ba Mộc"

Nhìn thấy vết đỏ trên má của cô, ông quýnh quáng lo lắng xem xét, lại phát hiện thêm một bên trán sưng lên một cục.

" Vãn Vãn con sao lại có vết thương trên mặt!"

" Là lỗi của tôi! Tôi xin lỗi hai người nhiều lắm."

" Ba chuyện này con sẽ giải thích sau! con và dì Lệ cùng đi lên đồn cảnh sát giải trình."

Trên đường đi Tiểu Lệ đã kể cho hai người nghe mọi chuyện, người đàn ông đó là chồng cũ của bà tên là Phạm Từ, trước kia hai người yêu nhau nhưng bị gia đình bà ngăn cấm, bà lại yêu ông ta nên đã cùng nhau bỏ trốn. Bà chẳng được cưới hỏi đàng hoàng, sau khi lãnh chứng nhận về thì ông ta mới lộ ra bộ mặt thật của mình.

Phạm Từ lấy cớ bản thân là đàn ông nên sẽ lo chuyện tiền bạc bên ngoài, còn bà chỉ cần chăm lo cơm nước cho ông là được, nhưng trong đó còn có chăm sóc người mẹ chồng, và thêm cả em trai và em dâu. Bà bị mắc một căn bệnh nên dẫn đến vô sinh, bà cũng nói cho Phạm Từ biết, ông ta cũng chẳng nói gì, bà nghĩ ông ta yêu bà nên mới không để ý chuyện này, nhưng mẹ chồng mỗi ngày đều phỉ bán bà. Mọi chuyện trong nhà đều một tay bà chăm lo từng chút, thời gian trôi nhanh qua cũng để bà biết được bộ mặt thật của từng người.

Phạm Từ một người đam mê cờ bạc, tiền lương bao nhiêu đều đổ vào trong đó. Mẹ chồng thì thích người khác phung tụng mình như bà hoàng. Vợ chồng của em trai ông ta thì thích ăn bám vào gia đình. Đến khi Phạm Từ đổ nợ, bọn họ lại đổ thừa cho bà vì bà mà cả nhà họ thành như thế, sống với ông ta mấy năm tính tình chịu đựng của bà cũng đến giới hạn nên đã quyết định ly hôn.



Nào ngờ Phạm Từ lại mặt dày đòi lại của hồi môn lúc trước ông ta tặng cho bà. Vì muốn ly hôn nhanh chóng bà trả hết cho ông ta và đi đến nơi khác sinh sống làm lại cuộc đời mình.

Mộc Ý Vãn và ba Mộc càng nghe càng tức hơn, nếu ông về kịp nhất định sẽ đập cho Phạm Từ một trận để trả thù cho hai người. Đến đồn cảnh sát, Mộc Ý Vãn được nữ cạnh sát đưa đi sơ cứu một chút để giảm sưng. Tiểu Lệ quyết định sẽ đưa ông ta vào tù nên đã kiện ông ta về tội quấy rối và Mộc Thừa cũng kiện ông ta về tội gây thương tích cho con gái ông. Mặc kệ cho ông ta la hét đến khan cả cổ cương quyết để ông ta vào tù, còn về phía gia đình ông ta nếu đến gây khó dễ cho bà thì bà nhất định sẽ không nhịn nữa.

Sau khi làm xong các thủ tục, cả ba đi về nhà. Nhìn gương mặt trắng nõn bị ông ta đánh chuyển thành màu đỏ một bên má còn thêm sưng trán trên trái, khiến bà đau lòng liên tục nói lời xin lỗi đến Mộc Ý Vãn.

" Dì Lệ chuyện này không phải lỗi của dì! Dì đừng xin lỗi con nữa!"

" Nhưng mà..."

" Vậy dì Lệ cứ nấu một bữa ngon để bù đắp cho con là được!"

" Được chứ! Con muốn ăn bao nhiêu món dì sẽ làm cho con."

" Hừm để con suy nghĩ một chút đã! con muốn gà hấp, mì hoành thánh, xiên bẩn, còn lẩu tứ xuyên nữa, thêm một phần cơm chiên nữa...có phải con ăn hơi nhiều rồi không?"

Mộc Ý Vãn vừa dứt lời thì cả hai người đều cười phá lên xoa đầu cô.

" Không nhiều! Mỗi ngày dì sẽ làm một món con thích!"

" Yeah!"



Suốt quãng đường về cả ba đều cười nói vui vẻ, trong lòng của Tiểu Lệ hiện lên một tia ấm áp lạ thường, bà mong ước mỗi ngày bà sẽ trải qua những điều hạnh phúc như lúc này.

Sau khi về đến nhà trước khi vào phòng ba Mộc còn kéo cô lại xem xét trên người cô còn có vết thương nào không, mắt vừa coi miệng thì lẩm bẩm mắng Phạm Từ. Tắm rửa thay đồ xong cô mới để ý đến điện thoại của mình, mở lên tin nhắn của Tề Thanh và Phó Lãng trả lời. Cô vừa soạn tin nhắn cho Phó Lãng thì màn hình đã chuyển sang cuộc gọi video của Phó Lãng. Cô hơi do dự một lúc cũng bắt máy.

" Có chuyện gì sao?"

" Quay mặt qua đây!"

" Tớ đang làm bài tập."

" Hay tôi đến trèo tường lên gặp cậu!"

" Đừng lộn xộn nữa! Có chuyện gì sao?"

" Sao lại có vết thương trên má với trên trán!"

Mộc Ý Vãn không biết có nên kể với Phó Lãng hay không dù gì chuyện này là chuyện của dì Lệ, cô trả lời qua loa rồi lấy cớ học bài tắt điện thoại đi tránh cậu lại hỏi tiếp.Trước khi đi ngủ cô còn không quên đi lại kiểm tra cửa sổ của phòng mình thấy khoá chắc chắn thì cô mới yên tâm đi ngủ.

Chuyện xảy ra ở trường Phó Lãng vẫn đang điều tra, cậu nhất định sẽ cho bọn chúng lãnh hậu quả khi dám đụng đến người của cậu.