Kikyo vô lực nằm trên mặt đất lạnh băng, khuôn mặt nhợt nhạt lại có chút vui vẻ, dịu dàng nhìn Yuri đang nghẹn ngào ngào quỳ bên cạnh:
“ Yuri, thật tốt khi ngươi vẫn khỏe…”
“ Kikyo… xin lỗi…” Nếu như nàng nhanh một chút nữa, nếu như kịp thời ngăn lại Naraku, có lẽ Kikyo sẽ không nằm đây!
Này là lỗi của nàng!
“ Đây là chuyện sớm hay muộn mà thôi, không cần tự trách bản thân… Yuri… thật tiếc vì không thể ở bên cạnh ngươi nhiều hơn.. Ta thật sự, rất yêu thích ngươi, giống như muội muội của ta..” Hơi thở Kikyo càng lúc càng yếu hơn, không đợi Kagome xuống đến nơi, nàng đã lấy ngọc tứ hồn đã gần nguyên vẹn không biết đã lấy của Naraku từ bao giờ ra đưa cho nàng “ Yuri, ngươi hãy thay ta, bảo hộ Ngọc tứ hồn… Tuyệt đối, vạn lần không thể đưa cho Naraku…”
“ Được, được, ta sẽ không đưa… sẽ không đưa mà…” Yuri nước mắt nước mũi tèm lem mếu máo nói “ Nhất định sẽ thay ngươi tinh lọc ngọc Tứ Hồn”
Kikyo khe khẽ mỉm cười, lại nhìn xuống viên ngọc trong tay Yuri đang từ đen chuyển sang màu tím vốn có liền mãn nguyện, trong lòng cũng cảm thấy nhẹ nhõm.
“ Takahashi Yuri” Naraku đột nhiên xuất hiện, tâm tình bất định lên tiếng.
Nàng không trả lời, cũng không nhìn hắn, bàn tay nắm ngọc tứ hồn càng siết chặt.
“ Takahashi Yuri, mau đưa ngọc tứ hồn cho ta” Naraku chậm rãi tiến lại gần nàng, dùng thanh âm ôn nhu khuyên nhủ.
“ Ta hôm nay sống chết cũng sẽ không đưa ngươi!” Yuri đứng dậy, kiên định chắn trước người Kikyo.
“ Yuri! Mau đưa ngọc tứ hồn cho tớ!” Kagome cuối cùng cũng xuống đến nơi, đứng ở phía xa gọi, Inuyasha đồng thời nhảy xuống, ôm lấy Kikyo nói gì đó…
Yuri mím môi, quay người ném ngọc tứ hồn về phía Kagome. Nàng còn chưa kịp làm gì, đã cảm thấy thật khó thở. Nhìn xuống liền thấy bàn tay to rắn chắc của Naraku đang siết lấy cổ nàng…
A… Hóa ra, hắn thật sự sẽ xuống tay với nàng sao?
Naraku một tay bóp cổ nàng, một tay giơ lên, cao ngạo nói:
“ Kagome, đưa ta ngọc tứ hồn, hoặc là chấp nhận hi sinh mạng của nữ nhân này”
“ Yuri!” Kagome lo lắng nhìn nàng đang khổ sở giãy giụa trong tay Naraku, do dự không biết làm thế nào.
“ Naraku! Yuri đã ở bên cạnh ngươi một thời gian không ngắn, vậy mà ngươi cũng nỡ thương tổn nàng sao!” Inuyasha phẫn nộ gào lớn. Naraku này thật sự càng lúc càng tàn nhẫn!
“ Nàng chẳng qua chỉ là một quân cờ của ta, không khác biệt với Kagura và Kanna” Naraku hơi liếc xuống nàng, sau đó âm u nói.
Đúng vậy, chỉ là quân cờ mà thôi…
Một câu của hắn khiến Yuri quên cả giãy giụa, đứng im bất động. Nàng hoàn toàn bị đả kích…