Võng Du chi Phong Lưu Kị Sĩ

Chương 249: BÁCH HUYỄN ĐÀO BĂNG




Đã tiếp nhận nhiệm vụ tìm cách cứu Tư Mã U Lan, nên không thể trì hoãn, ta phải lập tức triển khai hành động, ta lập tức đi vào trong tiểu sơn cốc Tư Mã U Lan đã ở, kiểm tra trong đó một phen.

Cổ phòng và dược phố của Tư Mã U Lan đều đã bị thất vĩ hồ ly tinh dùng "Đào hoa lăng loạn trảm" đập phá thành một mảng bừa bộn, không còn lưu lại bảo bối gì đáng giá cả, thậm chí ngay cả một cây dược thảo nguyên vẹn cũng không còn.

"Đào hoa lăng loạn trảm" thật bá đạo!

Cảm khái một tiếng, ta ngồi lên "Tử Diễm Lôi Dực Mã"

"Giá!"

Hô lớn một tiếng, "Tử Diễm Lôi Dực Mã" bay lên trên không, bay ra khỏi tiểu sơn cốc, chở ta bắt đầu đi tìm nhóm hồ ly tinh đã bắt đi Tư Mã U Lan.

Thất vĩ hồ ly tinh bọn họ di chuyển tốc độ cực nhanh, chỉ một chút thời gian như vậy, mà ta chỉ có thể nhìn được mơ hồ thân ảnh của các nàng, thiếu chút nữa thì mất tăm hơi rồi.

Đương nhiên, theo như năng lực của thất vỹ hồ ly tinh, ta đuổi theo các nàng, không thể theo quá gần.

Cũng may ta có Đông Phương Hành bản đồ, trên mặt có tồn tại hồ tộc bách huyễn đào lâm, do đó, chỉ cần dựa theo hướng này, tuyệt đối sẽ không bị mất dấu vết thất vĩ hồ ly tinh.

Nhiệm vụ tìm cách cứu Tư Mã U Lan, phỏng chừng phải tốn không ít thời gian nên không thể trở về thành ngay được, vì vậy ta liền gửi tin nhắn cho các huynh đệ, nói cho bọn họ biết là ta đã đoạt được Hắc Oán Mao của Vong linh oán điểu, để cho bọn họ được yên tâm.

Đi theo thân ảnh như ẩn như hiện của nhóm thất vĩ hồ ly trên mặt đất, hướng về phía Tây Bắc đi hơn ba giờ, cảnh vật trước mắt ta đột nhiên xảy ra biến hóa.

Theo ta nhìn lại nơi này. Một khoảng rộng lớn trong tầm mắt, tất cả đều là nhàn nhạt phấn hồng sắc vân vụ (mây mù), cả trên không và dưới đất trước mắt. Hồ nước. Đồi núi. Rừng rậm vân vân toàn bộ bao phủ lên, làm cho cảnh vật bên trong có chút mơ hồ.

Ta đã tiến vào lãnh thổ bách huyễn đào lâm!

Trong bách huyễn đào lâm, ngoại trừ nhàn nhạt phấn hồng sắc vân vụ, nơi nơi đều là cây đào cao lớn, không ngừng nở hoa, phấn hồng sắc vân vụ đó, chính là hương vị do hoa đào tỏa ra tích lũy lại mà thành.



Ta thản nhiên tiến vào trong phấn hồng sắc vân vụ bao phủ bách huyễn đào lâm, trong đó hành động của ta bắt đầu bị hạn chế.

Trong phấn hồng sắc vân vụ, thỉnh thoảng lại xuất hiện các loại quái vật phi hành bay qua bay lại, không cần nói đến "Tiểu phi hồ" sáu mươi cấp cùng với "Song sí bích nhãn hồ" bảy mươi cấp. Chỉ cần "Đào hoa hồ điệp" năm mươi cấp cùng với "Mê huyễn phi nga" năm mươi cấp đã là ngoài khả năng đối phó của ta rồi.

Nhất thời, ta liền mất đi ưu thế không trung phi hành, phải đối mặt với những quái vật phi hành đó. Ta dù muốn đi nửa bước cũng khó.

Đối với loại tình huống như vậy, ta đương nhiên là đã có chuẩn bị, bằng không đâu dám nhận nhiệm vụ này.

"Ta là một đám mây!" (DG: bó tay cái chú ngữ này.)

Ta phóng ra "Thuần âm thủy vụ vân đoàn" lấy từ Thủy Vụ điện, nhẹ nhàng niệm chú ngữ, trong nháy mắt, ta cùng "Tử Diễm Lôi Dực Mã" phía dưới hóa thành một đóa bạch vân nhàn nhạt.

"Thuần âm thủy vụ vân đoàn", có thể làm ta hóa thành một đóa bạch vân mà phiêu phù trên không trung. Tất cả quái vật dưới cấp tiên thú, đều không thể phát hiện sự tồn tại của ta, hơn nữa thời gian có thể sử dụng là hơn bốn mươi tiếng.

Mà hiện tại, dưới sự bảo vệ của phấn hồng sắc vân vụ, ta thản nhiên hóa thành đóa bạch vân. Dưới sự che lấp của phấn hồng sắc vân vụ, lại càng không thể nhìn ra hình dạng đám mây của ta, giống như ta đã dung nhập vào trong phấn hồng sắc vân vụ này rồi. Text được lấy tại truyenyy[.c]om

Ta dám khẳng định, ở trong phấn hồng sắc vân vụ của bách huyễn đào lâm này, dù ta có đối mặt với tiên thú, chỉ cần tiên thú không thật dùng kỹ năng kiểm tra hoặc là không để tâm xem xét bốn phía, cũng rất khó phát hiện ra đóa bạch vân là ta.

Ở trong phấn hồng sắc vân vụ này, ta cùng ẩn thân không khác nhau lắm.

Ta cười "hắc hắc". Không cần kiêng dè bọn quái vật dưới đất ở trước mặt, cùng bọn quái vật đó đi thoáng qua, tiếp tục tiến hành đi theo tung tích của thất vĩ hồ ly tinh đã bắt giữ Tư Mã U Lan.

"Nếu ta có "Thâu Thiết" thuật thì tốt rồi!" (DG: thuật ăn cắp của ăn trộm)
Càng tiếp cận trung tâm bách huyễn đào lâm, quái vật cấp cao càng ngày càng nhiều, đặc biệt là mấy con BOSS phi hành cao cấp, phân biệt là toàn thân đen kịt "Hắc ám hỗn thiên nga", còn có "Thất thải hồ điệp vương" với dải cánh dài bảy màu rực rỡ, chúng nó dĩ nhiên cùng ta gặp thoáng qua, làm cho ta tiếc nuối không ngừng.

Nếu như có "Thâu Thiết" thuật thì tốt rồi. Nói không chừng có thể thuận tay lấy cắp được vài món bảo bối!

Rốt cuộc cũng đi tới trung tâm bách huyễn đào lâm, chốn đào nguyên nơi tụ hội của hồ tộc.

Ở sâu trong một mảnh hoa đào nồng đậm, đỏ tươi, một dãy mộc phòng một gian hợp một gian, cùng kết hợp hoàn mỹ với hoa đào thụ linh, dĩ nhiên chiếm hơn ba mươi mẫu, ở bên trong lại có không ít quái vật hồ tộc cấp cao, ít nhất cũng là tam vĩ hồ ly tinh đã ngoài bảy mươi cấp.

Chốn đào nguyên này, ở trong Đông Phương Hành bản đồ cũng có giải thích đơn giản.

Không cần hoài nghi!

Bán thú tộc, chẳng những giống như nhân loại, có thể đứng lên đi lại, chúng nó còn có cả một ít kỹ thuật của nhân loại, mà bán thú tộc thông minh nhất chính là hồ tộc, kiến tạo phòng ốc đối với chúng mà nói, tuyệt đối là chuyện nhỏ, hơn nữa còn đem phòng ốc kiến tạo tương đối đẹp đẽ và nghệ thuật.

Nhìn cảnh vật trước mắt, ta không thể không cảm khái!

Trên không trung nhìn lại, trong chốn đào nguyên, mộc chế phòng ốc (phòng ở làm từ gỗ) cùng bốn phía rừng hoa đào cùng một chỗ kết hợp thật hoàn mỹ, phòng ốc nằm giữa rừng hoa đào, hoa đào làm nổi bật một dãy mộc chế phòng ốc, tạo nên một mảnh thế ngoại đào viên xinh đẹp, kéo dài hơn mười dặm, hơn nữa lại có phấn hồng sắc vân vụ bao phủ, làm cho phiến cảnh đẹp này càng thêm huyền ảo, mơ màng, càng tăng thêm một phần thần bí mỹ mạo.

Cảnh đẹp như vậy, làm ta lấy ra camera, đem phiến thế ngoại đào viên khó gặp này quay chụp lại.

Phiến thế ngoại đào nguyên này tuy rằng cảnh sắc tuyệt đẹp, nhưng mà bên trong toàn bộ là quái vật đã ngoài bảy mươi cấp, phỏng chừng còn có hơn ba mươi con BOSS cấp bậc từ tiên thú trở lên, đối với ta mà nói, nơi này chính là nguy cơ bốn bề.

Như thế nào mới có thể cứu Tư Mã U Lan từ nơi này ra, ta thật là buồn rầu, thật đúng là không có ý tưởng nào tốt, chỉ có thể tiếp tục đi theo thất vĩ hồ ly tinh, thôi thì đi từng bước tính từng bước vậy.

Trên quảng trường trung tâm chốn đào nguyên này điêu khắc một con thật lớn cửu vĩ hồ ly tinh hồ mị, xinh đẹp, phía trước pho tượng là một tòa phòng ốc to lớn, thất vĩ hồ ly tinh cùng tám con tam vĩ hồ ly tinh liền dừng cước bộ trước tòa phòng ốc đó.

Thất vĩ hồ ly tinh dừng cước bộ, thân hình yểu điệu, lả lướt đột nhiên bộc phát ra một đoàn nồng đậm phấn hồng sắc vân vụ, chỉ thấy bảy cái đuôi phía sau nàng ta huy vũ, thế nhưng lại xuất hiện một cái đuôi thật lớn.

Nguyên lai là bát vĩ hồ ly tinh, thảo nào mà lợi hại như vậy, một chiêu "Đào hoa lăng loạn trảm" liền miểu sát hai quái vật tiếp cận tiên thú cấp bậc, phòng chừng nàng ở tiểu sơn cốc che dấu một cái đuôi chính là ẩn giấu thực lực, làm cho địch nhân của nàng mất cảnh giác.

Thật là một con hồ ly tinh xảo quyệt!

Dĩ nhiên là bát vĩ hồ ly tinh, ta không thể không càng thêm cẩn thận.

Khôi phục lại chân thân bát vĩ hồ ly tinh mang theo tám con tam vĩ hồ ly tinh cùng Tư Mã U Lan, đi vào trong phòng ốc cao lớn kia.

Ta còn chưa nghĩ ra cách nào lén lút tiến vào trong phòng ốc đó mà không bị bát vĩ hồ ly tinh phát hiện, thì lại thấy bát vĩ hồ ly tinh đi ra.

Đi ra không chỉ có bát vĩ hồ ly tinh, ngoại trừ bát vĩ hồ ly tinh, tám con tam vĩ hồ ly tinh và Tư Mã U Lan đang hôn mê, dĩ nhiên còn có thêm ba con bát vĩ hồ ly tinh.

Theo sự hướng dẫn của bốn con bát vĩ hồ ly tinh, bọn họ dọc theo một cái hoa đào tiểu lộ (con đường nhỏ), hướng về mặt sau một cái sơn cốc đi vào, nơi đó càng thêm to lớn, tản ra hồng sắc vân vụ càng thêm đỏ tươi, nồng đậm và đẹp đẽ.

Các nàng vậy mà muốn đi đến hồ tộc cấm địa- Đào hoa tiên cảnh!

Ta thất kinh, thiếu chút nữa thì ngất đi.

Đông Phương Hành bản đồ có nói rõ rằng, cái sơn cốc kia đúng là hồ tộc tiến độ Đào hoa tiên cảnh.

Đào hoa tiên cảnh bốn phía bị "Đào hoa vân chướng" lợi hại nhất hồ tộc vây quanh, cho dù là BOSS cấp thần thú, cũng vô pháp mà xông vào trong đó, cho dù là Đông Phương Hành, cũng không có năng lực mà đi vào trong đó, ta nên làm như thế nào cho phải đây.

Ta muốn hỏng mất!
Đăng bởi: Duy Nguyen