Võng Du chi Phong Lưu Kị Sĩ

Chương 162: BẮT ĐẦU PHÁT UY




Sơn Địa Sài Lang có tốc độ di chuyển rất nhanh, thậm chí còn hơn một chút so với [Hỏa Diễm Câu] mà Thiên Hỏa Lãnh Hồn đưa cho ta. Bởi vậy khiến cho Thiên Hỏa Đao Ngâm không thể nào thoát khỏi vòng chiến với Sài Lang, chính điều này khiến hắn vô cùng đắn đo suy nghĩ.

Nhưng mà ta thì lại khác, ta vốn nhanh nhẹn cao, tốc độ được phát huy rất nhiều, chỉ cần ta chạy một vòng là đã có thể hấp dẫn được 50 con Sài Lang, chỉ có 20 con gần ta nhất mới có thể công kích đến người ta, đám còn lại thì chỉ có thể đuổi ở phía sau. Mà ta nhanh nhẹn cao, khiến cho công kích của đám Sài Lang gần như đều MISS, vì thế ta dễ dàng có thể kháng cự được đám Sài Lang đằng sau này.

Ta hấp dẫn Sơn Địa Sài Lang, mắt thấy khoảng cách giữa thành viên của Phong Vân và đám Thiên Hỏa đã không còn xa, bọn chúng sắp công kích thành viên Thiên Hỏa. Ta lập tức dùng [Quỷ Mị] để tăng tốc độ, trong nháy mắt đã chạy về phía thành viên của Phong Vân rồi. Điều này cơ hồ là kích phát ra tiềm lực của đám Sài Lang phía sau, khiến chúng điên cuồng tăng tốc chạy theo sau ta đến phía đám Phong Vân Tam Hổ. Tình huống này hoàn toàn nằm ngoài sự tính toán của đám Phong Vân, vì thế bọn chúng cũng chưa biết làm thế nào để xử lý.

"Công kích Kỵ Sĩ dẫn quái!"

Mắt thấy ta sắp tiếp cận đội hình của phe mình, hơn nữa phía sau còn có rất nhiều Sơn Địa Sài Lang, Phong Vân Thạch Hổ rốt cục đã ý thức được sự nguy hiểm của ta, vì thế hắn nhanh chóng đưa ra mệnh lệnh công kích.

MISS, - 60, MISS, - 75, - 70, MISS......

Trong nháy mắt, Ma Pháp Sư và Cung Tiễn Thủ liên tục hướng ta công kích, đáng tiếc bởi vì vốn đang chuẩn bị công kích thành viên Thiên Hỏa nên phản ứng quá chậm, không cách nào thay đổi được quỹ đạo công kích của mình, vì thế chỉ có hơn 20 Ma Pháp Sư và Cung Tiễn Thủ hướng ta công kích mà thôi.

Ta vừa rồi đã sử dụng tất cả các kỹ năng phụ trợ, lại còn được Mục Sư gia tăng phòng ngự nữa, khiến cho thương tổn mà phe Phong Vân có thể tạo ra đều không đến 100, hơn nữa một nửa số công kích của 20 tên này đều bị ta tránh được, vì thế tổng thương tổn chỉ đựơc có 1000, bằng ½ HP của ta mà thôi.

Thật thần kỳ, ta vẫn còn sống, ta trong lòng cảm thán một phen, thời gian cũng quá trùng hợp, may mắn khiến cho thành viên phe Phong Vân công kích ta không nhiều, bọn họ không thể đánh chết được ta, điều này khiến ta tranh thủ được rất nhiều thời gian.

Ta thật sự là quá may mắn.

Nói thật nha, đối mặt với sự công kích luân phiên của thành viên Phong Vân, ta vốn đã ôm quyết tâm liều chết rồi.


Trong đám Phong Vân có đến gần 40 tên là Ma Pháp Sư và Cung Tiễn Thủ, bọn họ tùy tiện một lần luân phiên công kích cũng có thể miễu sát ta. Ta vốn nghĩ là sẽ bị họ miễu sát, sau đó có được 3s vô địch của [Phục Hoạt Giới Chỉ], hơn nữa với tốc độ của ta, ta sẽ thuận lợi dẫn đám Sài Lang vào trung tâm dội hình của chúng.

Bọn họ cũng không thể miểu sát ta, vì thế ta nhanh chóng uống [Đại Hồng], để cho HP khôi phục, sau đó tiếp tục hướng về phía đám Phong Vân lao đến, xem ra ta vẫn chưa cần bại lộ [Phục Hoạt Giới Chỉ] rồi.

Thật sảng khoái!

Thật mạnh mẽ!

Ta không khỏi âm thầm cảm khái một phen, không phải ta tự khen, vì đây là thực lực của ta, là tự thân thực lực hơn nữa còn có sự nhạy cảm trong quan sát và linh hoạt trong hành động, khiến cho 70 thành viên của Phong Vân cũng không thể miễu sát được ta.

Trên chiến trường ngoài cần thiên thời, địa lợi và nhân hòa, còn cần có cả biểu hiện của song phương, không phải chỉ là trên vấn đề điều binh khiển tướng, hay vũ lực mạnh mẽ. Nếu không thì theo đạo lý 20 người kia hoàn toàn có thể miễu sát ta rồi.

"Thạch Hổ, tên tiểu tử kia chính là tên đeo mặt nạ thỏ ở Tân Thủ Thôn đó."

Phong Vân Hắc Hổ bây giờ đã nhận ra ta, hắn không khỏi bắt đầu hô lên. Bọn họ tìm kiếm ta đã rất lâu rồi, không ngờ rằng bây giờ lại gặp ta ở đây, hơn nữa lại trong hoàn cảnh như thế này. nguồn t r u y ệ n y_y

"Kỵ Sĩ, nhanh chóng vây lấy hắn cho ta, ta muốn từng đao chém chết hắn."

Phong Vân Hắc Hổ cơ hồ bắt đầu điên cuồng gào thét, trong ngữ khí tràn ngập sự hưng phấn, xem ra hắn rất hận ta, chắc nằm mơ cũng đều muốn báo mối thù ở Tân Thủ Thôn. Bất quá, điều này lại khiến ta tranh thủ được thêm chút thời gian nữa.
Thiên Hỏa Đao Ngâm và hai tên Mục Sư đang được bảo vệ thấy ta bị hơn 20 Ma Pháp Sư và Cung Tiễn Thủ công kích, không ngờ vẫn không bị giết, vân tiếp tục dẫn theo đám Sài Lang chạy về phía Phong Vân. Bọn họ cảm thấy vô cùng ngạc nhiên thiếu chút há hốc mồm, cảm tưởng như có thể nhét cả một quả trứng đà điểu vào mồm họ lúc này cũng được vậy. Bất quá, bọn họ cũng không có chậm lại, Mục Sư cũng cấp cho ta hai lần "[Hồi Phục Thuật]", đem HP của ta trở lại trạng thái ban đầu (FULL).

Tại sao đều là Kỵ Sĩ mà lại khác biệt lớn như vậy chứ. Thiên Hỏa Đao Ngâm nhìn về phía thân ảnh của ta, trên mặt tràn ngập vẻ không tin tưởng, đừng nói là đối mặt với công kích của hơn 20 Cung Tiễn Thủ và Ma Pháp Sư, chỉ riêng việc có thể thành công hấp dẫn 50 con Sơn Địa Sài Lang thôi, hắn cũng chưa chắc đã làm được. Hơn nữa lại là dưới tình huống khẩn trương và hỗn loạn như thế này.

Nhưng Thiên Hỏa Đao Ngâm có thể xác nhận, không riêng gì hắn, cả [Vương Giả] cũng không có mấy người có thể làm được, mặc dù trong đám Kỵ Sĩ của [Vương Giả], Thiên Hỏa Đao Ngâm tuyệt đối có thể tiến vào TOP 10. Điều này cũng không phải là hắn không mạnh, mà là Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành này quá "biến thái" mà thôi.

Có những người như thế này, trong tình huống mấu chốt, nếu có thể phát huy năng lực và tiềm lực của họ, chắc chắn có thể làm được những việc mà người khác vốn chỉ có thể mơ, đây chính là sự thành công của những người có thể phát huy hết sức tiềm năng của chính mình.

Thiên Hỏa Đao Ngâm bây giờ đã hiểu vì sao Thiên Hỏa Lãnh Hồn lại vô cùng bội phục Thạch Đầu Thành này, hắn vốn trước đây rất hoài nghi, bây giờ rốt cục hắn đã biết Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành này tại sao lại có thể khiến cho Thiên Hỏa Lãnh Hồn bội phục như vậy.

Phía phe Phong Vân sau khi có mệnh lệnh của Phong Vân Hắc Hổ, Cung Tiễn Thủ và Ma Pháp Sư cũng không tiếp tục công kích ta nữa, thay vào đó có 7, 8 Kỵ Sĩ đang chạy đến phía ta, dáng vẻ đang muốn bao vậy lấy ta. Còn đám Cung Tiễn Thủ và Ma Pháp Sư phe Phong Vân thì bắt đầu công kích đàn Sơn Địa Sài Lang phía sau ta.

Một khi để cho ta dẫn được Sơn Địa Sài Lang tới phía trước đám Phong Vân, đích xác là có chút phiền toái. Bất quá, Phong Vân Tam Hổ cũng không sợ hãi, bọn họ trong 70 người có đến hơn 20 người là Kỵ Sĩ tinh anh, chỉ cần Kỵ Sĩ chạy lên trước cản đường, gần 40 tên Ma Pháp Sư và Cung Tiễn Thủ công kích ở phía sau, cho dù có nhiều Sơn Địa Sài Lang hơn nữa cũng không có gì đáng sợ. Cho dù Kỵ Sĩ mang mặt nạ thỏ này có dẫn đàn Sơn Địa Sài Lang đến trước mặt bọn họ, bọn họ cũng không sợ.

Đối mặt với Kỵ Sĩ mang mặt nạ thỏ này, Phong Vân Tam Hổ trong lòng đang ngập tràn lửa giận, thù mới hận cũ cộng lại, hôm nay mặc kệ ra sao họ cũng muốn chém chết tên tiểu tử này, khiến cho hắn hối hận vì lỗi lầm gây ra ở Tân Thủ Thôn.

Đáng tiếc đây đơn thuần chỉ là ý nghĩ của riêng Phong Vân Tam Hổ mà thôi.

Nhìn 7, 8 Kỵ Sĩ đồng loạt phi về phía ta, ta trong lòng vô cùng mừng rỡ, không ngờ lại có chuyện tốt như vậy.

Tốt, Phong Vân Tam Hổ, coi như là các ngươi may mắn, hôm nay có thể được chứng kiến kỹ năng mới của ta, ta sẽ cho các ngươi kiến thức thế nào là uy lực của Hộ Điện Kỵ Sĩ, ta thật sự muốn phát uy rồi!

Hy vọng không nên xuất hiện bạo kích. Nhìn đám Kỵ Sĩ sắp phải đối mặt, ta trong lòng âm thầm cầu nguyện, sau đó tận lực khống chế lực lượng của mình, phát ra kỹ năng vừa mới học được.


"[Bách Huyễn Đao Trảm]."

[Khô Lâu Chi Nhận] trong tay ta đột nhiên hóa thành hàng trăm ánh đao, trong nháy mắt bao phủ phạm vị 3 mét trước người, "Phanh phanh phanh" đánh trúng 8 tên Kỵ Sĩ đang phi về phía ta. Đúng như ta mong muốn, quả nhiên không có xuất hiện bạo kích, hơn nữa khi ta công kích dùng lực lượng cũng không lớn, chỉ tạo thành thương tổn 700 cho mỗi tên, mày là không có miểu sát bọn họ.

"A! A! A......"

Mặc dù ta đã hạ thủ lưu tình, nhưng mà đám Kỵ Sĩ đáng thương này chỉ có khoảng 1000 HP, nay bị ta dùng một kỹ năng công kích quần thể mà mất hơn ½ HP, điều này làm bọn họ vô cùng hoảng sợ. Trong long bọn họ không thể nào tin được năng lực đáng sợ của gã Kỵ Sĩ mang mặt nạ thỏ này.

Bất quá, bọn họ cũng đều là người chơi có kinh nghiệm, sau một trận giật mình, vội vàng muốn phản kích, nhưng mà ta nhanh nhẹn cao, nhân cơ hội này dùng tốc độ cao lách đến bên người đối phương, đối với Kỵ Sĩ này trong nháy mắt ta chém ra một chiêu [Tam Trọng Cuồng Lãng].

[Tam Trọng Cuồng Lãng] hiệu quả đúng là vô địch, "Phanh phanh phanh" ba lần công kích rất nhanh, trực tiếp miểu sát tên Kỵ Sĩ không may kia, hơn nữa một kích cuối cùng lại xuất hiện bạo kích.

"Phanh" một tiếng, thi thể Kỵ Sĩ này té xấp trên mặt đất, khiến cho đội ngũ của phe Phong Vân xuất hiện một lỗ hổng lớn. Ta một người một ngựa dũng mãnh tiến vào bên trong đội hình của Phong Vân qua lỗ hổng này, khiến cho công kích của mấy tên Kỵ Sĩ còn lại rơi vào hư không.

Tốc độ của ta quá nhanh, đối với Kỵ Sĩ cũng đã là tốc độ "biến thái" rồi, hơn nữa ta còn một chiêu miểu sát một Kỵ Sĩ. Biểu hiện này khiến cho người của cả hai phe đều vô cùng bất ngờ, khiến cho bọn họ không dám tin tưởng ta là một Kỵ Sĩ nữa.
Đăng bởi: Duy Nguyen