Vang Danh Thiên Hạ

Chương 57: 57: Chương 56




Du Hoặc và Lam Hạ kiếm được hai mặt bằng ở Nam Thành Và Đông thành. Mặt bằng khá đẹp nằm ngay đường lớn.

Tuy chủ nhân trả giá cao nhưng Du Hoặc vẫn mua.

Việc cấp bách bây giờ là mở tiệm.

Sau khi mua đất Du Hoặc Lại đến nhờ lão Trạch. Chỉ là lần làm cùng lúc hai tiệm và tốc độ phải nhanh hơn.

Lão Trạch nói: Làm nhanh hơn cũng được. Ta kêu thêm thợ là được.

Nhưng mà sao công tử làm gấp thễ.

Du Hoặc nói: Có việc không thể nói.

Lão trạch nhớ tới vị chủ nhân bí ẩn đằng sau Cửu Đỉnh thì biết mình lỡ miệng hỏi điều không nên hỏi.

Lão Trạch nói: Ta không tò mò gì đâu chỉ là tiện hỏi vậy thôi.

Du Hoặc gật đầu không trách ông hỏi: Bao giờ khởi công.

Lão Trach nói: Ngày mốt đẹp ngày.

Du Hoặc gật đầu.

Ngày mốt Lão Trạch và bạn ông ta huy động người chia làm hai nhóm làm Tiệm cho Du Hoặc.

- ---------------

Hôm nay là ngày đầu tiên Thời Sầm đi làm thư đồng cho Hoàng Đế nên hắn đến sớm.

Lý công công thấy Thời Sầm đến sớm chào hỏi: Thời Đại nhân tới sớm thế.

Thời Sầm chào Lý Công công nói: Ngày đầu đi làm mà.

Lý công công nói: Bệ Hạ lên triều về đã dùng thiện rồi. Đang xem tấu chương. Đại nhân vô đi thôi.

Thời Sầm đi vào gặp Hoàng Đế.



Thời Sầm quỳ xuống lạy: Ngô Hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.

Hoàng Đế nói: Khanh đứng lên đi.

Đúng lúc Vy Kỷ cũng tới. Tham kiến bệ hạ song thì vô việc.

Hoàng Đế đưa cho Thời Sầm và Vy Kỳ một quyển tấu chương. Hỏi: Các khanh thấy sao

Thời Sầm và Vy Kỷ thay nhau đọc rồi nhìn nhau.

Thời Sầm chắp tay nói: Khởi bẩm bệ hạ. Tri châu Lam Yên viết tấu này chắc chắn còn che dấu cái gì đó. Theo thần đó là vấn đề liên quan thuỷ lợi.

Hoàng Đế gật đầu hỏi Vy Kỷ: Khanh có ý gì không.

Vy Kỷ nói bẩm một câu:

Bẩm bệ Hạ. Thần chỉ có một thắc mắc:

Cuối Lam Yên sát Ô Hạ. Mà Ô Hạ có sông chảy ngang qua Nam Châu. Nam châu lấy cớ nước sông mấy năm nay dâng cao muốn Lam Yên mở kênh cho nước suống bớt. Quan Lam Yên nói mỗi năm chỉ xây một đoạn nhưng vấn đề là nếu họ lén làm dài hơn thì sao. Lam yên ở quá xa kinh thành.Nếu bệ Hạ phê chuẩn tấu chương. Bọn họ ít ai quản,cấu kết nhau muốn làm gì mà chả được thưa bêh hạ.

Thời Sầm tiếp lời Vy Kỷ nói: Bệ Hạ vấn đề quan trọng ở đây. Dòng sông Manh chảy vùng Ô Hạ, Nam châu. Nếu nay chảy qua thêm Lam Yên thì vấn đề nghiêm trọng rồi. Lam Yên chẳng phải sát nước láng giềng Hung Đồ sao. Tuy Hung Đồ không có ác ý gì với Đai Lân. Nhưng thần nghe các Thương nhân nói Hung Đồ nói liên hôn với Hắc Quốc thì phải.

Hoàng Đế nghe tới đây như nghĩ ra gì đó đã tức giận đập bàn nói: Đúng là gan to bằng trời rồi.

Thời Sầm và Vy Kỷ vội quỳ chắp tay hô: Bệ hạ bớt giận.

Thời Sầm nói: Bệ hạ đây chỉ là dự đoán của chúng thần. Chưa sác thực mong người bớt giận.

Hoàng Đế nói: Không, các khanh phán đoán rất chuẩn. Nếu chuyện này không phát hiện ra. Qua mấy năm nữa con sông chảy đến Hung Đồ thì vùng phía nam phiền phức rồi.

Trẫm thật muốn biết có bao nhiêu kẻ dám qua mắt trẫm âm thầm thực hiện kế hoạch này.

Vy Kỷ chắp tay nói: Bẩm Bệ Hạ ngày mai lên triều nếu có người dâng tấu nói có ý gì liên quan đến chuyện này. Là sẽ rõ.

Hoàng Đế nhíu mày gật đầu.

Sau khi bàn luận Vy Kỳ tiếp tục phụ giúp bệ hạ sắp xếp sổ sách còn Thời Sầm vẫn đứng đó như có chuyện muốn tâu.

Hoàng Đế Thấy vậy hỏi: Khanh có gì muốn tâu sao.

Thời Sầm quỳ gối một cái mạnh suống sàn dập đầu nói: Bệ hạ thần có chuyện quan trọng muốn thưa.

Lý công công đứng kế bên Hoàng Đế cũng giật mình bởi hành động của Thời Sầm.

Hoàng Đế thấy vậy biết là chuyện quan trọng nên cho nô tỳ ra ngoài rồi nói: Khanh nói đi.

Thời Sầm nói: Khởi bẩm bệ hạ tướng quân Thời Dận là gia gia của thần.

Hoàng Đế nghe song cười nói: Trẫm biết. Khanh nghĩ khanh làm Thư Đồng cho trẫm. Ngày ngày kế bên trẫm mà trẫm không cho người điều tra gia phả khanh trước à.

Thời Sầm nghe vậy giật mình: Bệ Hạ thần có tội.

Hoàng Đế nói: Khanh có tội gì chứ. Thời gia có công lớn với nước. Lúc ấy Trẫm không đủ thế lực trong tay nên Thời Gia chết oan.

Trẫm lên ngôi đã thay Thời gia chừng trị những kẻ đầu sỏ. Còn những kẻ liên quan quá đông. Trẫm mới đăng cơ không thể sử trí một lượt bằng đó quan lại được.



Bây giờ Thời gia có hậu nhân lại còn có tài như Khanh coi như Thời gia trên trời phù hộ.

Thời Sầm, sau này làm bên trẫm cứ cố gắng hết mình. Trẫm sẽ bảo đảm cho khanh. Còn về những kẻ liên quan chuyện Thời gia toàn là mấy kẻ không quan trọng trong triều khanh muốn sử tùy khanh.

Thời Sầm nghe vậy dập đầu ba cái: Tạ chủ long ân.

Hoàng Đế cho Thời Sầm đứng lên đi làm việc.

Sau khi Thời Sầm lui ra Lý công công nhìn Thời Sầm mỉm cười.

Ông biết bêh hạ rất chiếu cố Thời Sầm.

Ông nhớ năm ấy. Bệ hạ cong nhỏ vô tình gặp Thời tướng quân trong cung khi tướng quân về kinh phục mệnh

Bề Hạ đã nhìn rất lâu. Thời tướng quân thấy bệ hạ nhìn vậy đã chào và lấy trong người tặng bệ hạ một quân cờ vuông khắc chữ Chính.

Sau này Thời gia bị vu oan cấu kết tạo phản. Hiền phi nương nương bây giờ là Thái Hoàng Thái Hậu đã thấy Bệ Hạ đã đến Phật đài trong cung cầu nguyện gì đó.

Hiền phi đã nói rằng: Con phải cần phải mạnh hơn thì mới sống sót trong tử cấm thành này được. Nếu từ bi quá sẽ bị chết oan uổng. Dù là con yêu Đại Lân này tới đâu.

Bệ Hạ nghe vậy đã thay đổi dần từ đó.

- ---------

Hôm sau lên triều. Mới rạng sang Thời Sầm đã dậy rất sớm rửa mặt trải tóc. Thay y phục chuẩn bị vô triều.

Vì Thư Đồng phải vào cung gặp Hoàng Đế chước rồi cùng Hoàng Đế lên triều nên Thời Sầm phải dậy sớm.

Thư Đồng bên Hoàng Đế có trang phục một trắng một màu đỏ Sẫm.

Thời Sầm màu Trắng,Vy Kỳ màu đỏ sẫm.

Từ Thời Thái Tổ Y Bào của Thư Đồng là hai màu Trắng và Đỏ.

Do là Thư Đồng bên Hoàng đế nên chọn hai màu này: Màu trắng là Thanh khiết, Liêm chính. Màu đỏ là may mắn. Phúc lộc.

Thời Sầm và Vy Kỷ là hai người nên mỗi người một màu.

Quan lại trong triều thì y phục màu đen.

Lam Nguyệt và Thời Yến dậy sớm nom Thời Sầm thế nào: Thấy mẫu thân và phụ thân thời Sầm vội nói: Phụ thân mẫu thân sao hai người không nghỉ ngơi.

Thời Yến nói: Hôm nay ngày đầu con vô triều đương nhiên chúng ta phải dậy rồi.

Lam Nguyệt nhìn nhi tử mặc bào quan mà tự hào nói: Đẹp lắm. Hài tử mẫu thân giỏi lắm.

Thời Yến thì đưa tay vỗ vai Thời Sầm nói: Cố lên.

Thời Sầm nhìn phụ thân và mẫu thân mà cảm động nói: Hai người yên tâm. Con sẽ cố hết sức mình.

Xe ngựa tới cổng thành binh lính thấy lệnh bài của Thời Sầm thì cho vô.

Thời Sầm vô tới thì gặp Vy Kỳ vừa tới. Hai người chào nhau rồi ngồi đợi ở Tây phòng gần điện của Bệ Hạ.

Một lúc sau một Tào công công qua nói: Hai vị đại nhân. Mời qua chỗ bệ hạ.



Thời Sầm và Vy Kỳ đi theo Tào công công vô điện. Hai người quỳ lạy được bệ hạ cho đứng lên.

Hoàng Đế nói: Lên Triều.

Đại Điện của Đại Lân rất lớn.

Đứng gần ngai vàng hai bên trái phải là các Vương Gia sau đó tới Hoàng Tử.

Sau đó nữa là các quan văn và võ.

Cũng chia riêng đứng hai bên. Ở giữa để một đường rộng lớn từ ngoài điện thẳng đến ngai vàng.

Hiện tại Đại lân có chín vị Vương gia.

Ba vị đã được sắc phong Vương vị. Đang ở Đất phong của mình.

Hiện tại lên triều có sáu vị.

19 vị Hoàng Tử. Nhưng được vô triều chỉ có 6 vị Hoàng Tử mà thôi.

Đứng đầu các quan là Thừa Tướng và Thái Úy

Quan văn có 35 người. Đứng đầu là Thừa Tướng

Quan võ 35 người đứng đầu là Thái Úy.

Vì Đại Lân rộng lớn và phát triển nên số lượng quan văn võ cũng rất nhiều.

Đến giờ vô Triều. Lý công công cất tiếng hô: Bệ Hạ lên triều.

Các quan đại thần đồng loạt quỳ xuống hô: Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.

Hoàng Đế nói: Các ái khanh bình thân

Chúng quan hô: Tạ ân bệ hạ.

*****NĐH****"