Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 478: Đội hộ vệ thanh long (1)




- Được rồi vậy ngươi nghỉ ngơi một chút đi, có chuyện gì cần thì cứ nói với ta.
Nhạc Thạch Đầu cất tiếng nói.
Nhạc Thành lẳng lặng suy nghĩ, sau đó lập tức quay trở về phòng của mình, tin tức mà Nhạc Thạch Đầu nói có không ít tác dụng với Nhạc Thành.
Suy nghĩ một lát Nhạc Thành liền khoanh chân mà tu luyện, tiến vào Phân Thần kỳ, Nhạc Thành biết rằng mình đã tiến gần thêm một bước với thực lực trước kia.
Lúc này ở trong đại sảnh của Nhạc gia hơn mười vị trưởng lão đang ở trưởng lão, sắc mặt của bọn họ hơi biến hóa nhìn lão già ở giữa, chính là tộc trưởng Nhạc Duy.
- Tộc trưởng, Nhạc Thành đúng là đã đến đây, có nên khiến hắn nhận tổ quy tông không?
Nhạc Đại trưởng lão nói Nhạc Thành có tới tám phần huyết mạch Kim Long thân thể, đây là một chuyện rất tốt.
Một lão già tóc trắng nói.
- Không, hắn là nhất mạch của Nhạc Thiên, đã không còn là người của Nhạc gia nữa.
Một lão giả áo xám cất tiếng nói.
- Ta cũng đồng ý, Nhạc Thành không phải là người của Nhạc gia, cho hắn ra ngoài là được.
Một lão giả áo tím cũng cất tiếng nói.
- Ngươi nói vậy là gì, chỉ cần có máu của Nhạc gia thì cũng là ngươi của Nhạc gia, Nhạc Thiên lão tổ rời khỏi Nhạc gia nguyên nhân tất cả đều biết, bây gờ hậu nhân của ông đã quay lại, tại sao lại không cho về?
Một lão giả áo vàng cất tiếng nói.
- Hừ, ta phản đối Nhạc Thành quay trở về Nhạc gia, cho dù hắn có tám phần huyết mạch thì sao?
- Được rồi, mọi người đừng nói nữa.
Sắc mặt của Nhạc Duy cuối cùng cũng hơi biến đổi mà nói với chúng nhân trong đại sảnh:
- Bất kể thế nào thì hắn cũng có huyết dịch của Nhạc gia, chúng ta không thể gây khó dễ với hắn, Nhạc Thành hiện tại cũng là con rể của Vũ Văn gia tộc, chúng ta với Vũ Văn gia tộc giao hảo cũng tốt, dù sao cũng cho Vũ Văn gia một chút thể diện.
Dừng lại một chút, Nhạc Duy tiếp tục nói:
- Ta quyết định để Nhạc Thành ở trong đội hộ vệ Thanh Long, Nhạc Tề lão tổ cũng đồng ý với quyết định của ta, các ngươi không cần bàn luận nữa, Nhạc Thành không muốn ở lại thì chúng ta có thể cho hắn đi.
- Ở trong đội hộ vệ Thanh Long, tộc trưởng, Nhạc Thành có tới tám phần huyết mạch, ở trong đội hộ vệ Thanh Long tựa hồ như không phù hợp.
Một lão giả vẫn luôn thiên vị Nhạc Thành nói.
- Hừ, ở đội hộ vệ Thanh Long đã là tiện nghi cho hắn.
Một lão giả hắc y oán hận nói:
- Bất quá Nhạc Thành lão tổ đã đồng ý thì chúng ta cũng coi như xong, về sau tên tiểu tử kia nếu làm loạn thì sẽ trục xuất hắn.
Ngày hôm sau Nhạc Thành từ từ đình chỉ tu luyện, từ trong đan điền thở ra một ngụm trọc khí hai mắt mở ra, hai luồng tinh quang lóe sáng.
- Có tin tức gì không?
Nhạc Thành thì thầm nói, thần thức của Nhạc Thành đã cảm ứng từ phía xa có không ít người bay tới.
Nhạc Thành thu dọn một phen sau đó liền chờ đợi.
Một lát sau thanh niên dẫn đầu đội hộ vệ Hoàng Long đã tiến vào trong đình viện.
- Nhạc Thành, tộc trưởng có tin tức.
Thanh niên này nói với Nhạc Thành.
- Không biết là tin tức gì?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Tộc trưởng đã đồng ý cho ngươi ở lại Nhạc gia, bất quá ngươi phải ở trong đội hộ vệ Thanh Long.
Nói xong thanh niên này nhìn đội hộ vệ Thanh Long mà nói.
- Tộc trưởng không nói gì khác nữa sao?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi, trong lòng suy nghĩ, chẳng lẽ tộc trưởng không muốn gặp hắn.
- Còn nữa, nếu như ngươi muốn ở lại thì phải ở trong đội hộ vệ Thanh Long còn không rời khỏi Nhạc gia cũng được.
Đội trưởng này nhìn Nhạc Thành mà nói, sau đó quay sang Nhạc Thạch Đầu:
- Nếu ngươi đồng ý lưu lại thì hãy gia nhập vào đội của Nhạc Thạch Đầu.
Đội trưởng của đội hộ vệ Hoàng Long nói xong thì chăm chú nhìn Nhạc Thành:
- Ngươi hãy trả lời rõ ràng cho ta, ngươi đồng ý ở lại hay rời khỏi/?
- Ta ở lại.
Nhạc Thành cất tiếng nói, Nhạc Thành mục tiêu cũng chỉ ở lại mà thôi, về phần ở đâu cũng không ảnh hưởng, miễn có cơ hội tìm linh châu thượng cổ của Nhạc gia.
- Tốt lắm, về sau ngươi gia nhập đôi hộ vệ Thanh Long.
Đội trưởng đội hộ vệ Hoàng Long nhìn Nhạc Thạch Đầu mà nói:
- Nhạc Thạch Đầu, từ nay ngươi sắp xếp một chút, về sau hắn chính là người trong đội của ngươi.
Nói xong thanh niên này lập tức rời đi xa.
- Đội trưởng, vì sao tộc trưởng lại để hắn ở lại, thật kỳ quái.
- Ngươi thì biết cái gì, tên tiểu tử này hình như có quan hệ với Vũ Văn gia tộc, để hắn ở lại đội hộ vệ Thanh Long cũng giống như lưu lại một tên ăn mày vậy.
Đội trưởng đội hộ vệ Hoàng Long cất tiếng nói.
- Nhạc Thành, về sau ngươi gia nhập đội hộ vệ Thanh Long cũng đừng suy nghĩ nhiều, ít nhất đội hộ vệ Thanh Long cũng không tệ, người bình thường muốn đi vào cũng không phải dễ dàng.
Một lát sau đội trưởng đội Thanh Long nói với Nhạc Thành.
- Ta đã vào rồi thì phải gọi huynh là Thạch Đầu đội trưởng.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Ngươi kêu ta là Thạch Đầu là được rồi, bọn họ đều gọi ta như vậy không cần khách khí.
Nhạc Thạch Đầu khẽ vỗ vai Nhạc Thành mà nói:
- Ngươi giống như bạn bè của ta, hãy ở lại trong đình viện.
- Đa tạ Thạch Đầu đội trưởng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhạc Thành khẽ mỉm cười, hắn cảm nhận thấy Thạch Đầu này cũng không tệ lắm, chỉ là tu vi hơi kém một chút, nếu có cơ hội hắn sẽ trợ giúp người này đột phá.