“ Ai?” Vừa nghe Khương Tự nói như vậy, A Man giật mình nhảy dựng, lập tức khẩn trương nhìn trái nhìn phải.
Khương Tự bình tĩnh nhìn qua một phương hướng, môi son khẽ nhếch.
Một thân ảnh thẳng tắp thon dài dần dần từ trong bóng tối đi ra.
“ Sao lại là ngươi?” A Man giật mình không thôi.
Khương Tự lại không chút nào ngoài ý muốn.
Mùi của hắn vô luận kiếp này hay là kiếp trước nàng đều quá quen thuộc, một khi tới gần làm sao có thể không phát hiện ra.
“ A Man, ngươi chờ ở đây. Dư công tử, mời đi theo ta.” Khương Tự đi về phía trước.
Úc Cẩn kiên trì đuổi theo, cứ việc trên mặt không hiện, nhưng trong lòng nghi hoặc cực kỳ.
Hắn giấu tốt như vậy, đến tột cùng làm sao bị phát hiện? Nàng về sau sẽ không coi hắn thành biến thái cuồng theo dõi chứ?
Hai người đi về phía trước hơn mười trượng mới dừng lại.
Khương Tự bỗng nhiên quay người, trầm mặt hỏi: “ Dư công tử vì sao theo dõi ta?”
Úc Cẩn nhẹ nhàng đụng đụng cái mũi.
Nếu nàng đã hỏi trực tiếp như vậy, vậy hắn chỉ có thể đem thiên phú da mặt dày phát dương quang đại.
“ Khương cô nương hiểu lầm, ta không phải theo dõi ngươi, mà là bảo hộ ngươi.”
“Bảo hộ ta?” Khương Tự nhướng mày, “ Dư công tử chẳng lẽ coi ta như hài tử mà lừa gạt? Ngươi ta không thân chẳng quen, ta càng không có mở miệng nhờ giúp đỡ, Dư công tử lúc này xuất hiện ở đây rồi nói là bảo hộ ta?”
Úc Cẩn nhẹ nhàng thở dài.
Thanh âm của hắn có trong sáng của thiếu niên cùng trầm thấp của thanh niên, tiếng thở dài này phảng phất như cơn gió buổi sáng giữa đồng ruộng phất qua lòng người.
Khương Tự bỗng nhiên nghĩ đến đoạn thời gian sau khi cưới, hắn vô số lần ghé vào bên tai nàng nói nhỏ.
Khi đó nàng nhịn không được nghĩ, một nam nhân lấy ở đâu ra nhiều lời muốn nói như vậy, ngay cả nàng muốn tô son môi màu gì hắn đều tràn đầy phấn khởi giúp đỡ chọn lựa, cuối cùng kia nước hoa làm thành son môi ngược lại tiện nghi tên hỗn đản nào đó......
Úc Cẩn phát hiện thiếu nữ trước mắt tựa hồ đang thất thần.
Hắn một người sống sờ sờ như thế đứng ở trước mặt nàng, nàng thế mà còn thất thần?
Úc Cẩn ho nhẹ một tiếng kéo về suy nghĩ của người trước mắt, hảo tâm nhắc nhở: “Khương cô nương hẳn là quên, ngươi đã cho ta phí bảo hộ.”
“ Phí bảo hộ gì?”
“ Ta không phải còn thiếu Khương cô nương một ngàn lượng bạc sao, Khương cô nương lại không cho phép ta bán mình trả nợ......” Úc Cẩn vẻ mặt ủy khuất, “Nhưng mà người như ta, thiếu tiền người ta trong lòng liền không thoải mái, coi như một ngàn lượng bạc kia của Khương cô nương là giao phí bảo hộ, về sau ăn toàn của Khương cô nương sẽ do ta phụ trách.”
Khương Tự càng nghe mắt mở càng lớn.
Còn có thể tính như vậy?
“ Dư công tử cũng nhìn thấy, nha hoàn của ta thân thủ không tệ, không cần Dư công tử đến bảo hộ ta, một ngàn lượng bạc kia ngươi tạm thời thiếu đi.” Khương Tự nói xong, lạnh lùng nhìn Úc Cẩn, “ Ta không hi vọng về sau lại phát sinh chuyện bị Dư công tử theo dõi nữa, bằng không ta sẽ đối đãi với Dư công tử như đăng đồ tử.”
Úc Cẩn kinh ngạc nhìn Khương Tự.
Nàng thế mà còn chưa bắt đầu coi hắn là đăng đồ tử mà đối đãi sao?
Thật là một cô nương tốt thiện lương mềm lòng.
Gì chứ? Cô nương tốt vừa rồi trong miệng hắn chuẩn bị chặt đứt một cái mệnh căn của nam nhân đó?
Ha hả, loại nam nhân nửa đêm mượn cơn chếnh choáng leo tường đi làm hại quả phụ ấy, giữ lại mệnh căn chờ qua năm mổ heo sao?
“ Dư công tử, cáo từ.” Khương Tự khẽ khom người với Úc Cẩn, vẫy gọi ra hiệu A Man đuổi theo.
Không thể không nói nàng coi như may mắn, lần này theo dõi nàng chính là Úc Thất, dựa vào sự hiểu biết của nàng với Úc Thất, hắn thấy nàng mang theo A Man làm những chuyện kia cho dù cảm thấy ly kỳ cũng sẽ giữ kín như bưng.
Nếu mà đổi thành người khác —— Khương Tự chỉ cần nghĩ đến loại khả năng này liền không khỏi nhíu mày.
Nếu mà đổi thành người khác, nàng chỉ sợ cũng phải tốn thêm chút chuyện.
Nàng học dị thuật từ trưởng lão Ô Miêu, mà trưởng lão Ô Miêu là dựa vào một thân dị thuật thống lĩnh toàn bộ Ô Miêu tộc.
So với công phu đao thật kiếm thật, dị thuật có thể giết người trong vô hình, là tồn tại càng đáng sợ thần bí hơn.
Toàn bộ nữ đồng Ô Miêu tộc có dị thuật thiên phú lác đác không tới mấy người, ưu tú nhất sẽ được định là Thánh nữ, làm người thừa kế trưởng lão Ô Miêu. Trưởng lão cùng Thánh nữ là cây trụ cột tinh thần của Ô Miêu tộc.