Thấy Khương An Thành khó nén hưng phấn, Khương Tự cười hỏi: “Phụ thân lẽ nào có hỉ sự?”
“Hỉ sự chưa nói tới, chính là có chuyện muốn nghe xem ý tứ của con.” Khương An Thành rụt rè nói.
“Phụ thân người nói.”
“Con cảm thấy Chân thế bá của con thế nào?”
Lời này hỏi đến đột ngột, Khương Tự đúng sự thật nói: “Chân thế bá là vị quan tốt khó được, nhân phẩm năng lực đều làm nữ nhi khâm phục.”
Nhìn nữ nhi như hoa như ngọc, tuy Khương An Thành không nỡ nhưng vẫn hỏi: “Vậy con có nguyện ý gả đến nhà hắn không?”
“Gì ạ?” Khương Tự hoàn toàn sửng sốt.
“ Hôm nay Chân đại nhân hẹn ta uống trà, cố ý thay trưởng tử cầu thân con……”
Khương Tự yên lặng nghe, không hiểu sao liền nghĩ tới vị thiếu niên ngẫu nhiên gặp được trong rừng nọ, rồi đến vị thiếu niên trước đó không lâu theo Chân đại nhân tới nhà nàng. Hiện tại nghĩ đến, thiếu niên nọ căn bản không giống một gã sai vặt.
Nghĩ đến đây, trong lòng Khương Tự giật mình: Hắn lẽ nào chính là trưởng tử của Chân đại nhân?
Loại trùng hợp này làm tâm tình nàng có chút phức tạp.
“Tự Nhi, con rốt cuộc có ý tứ gì?” Khương An Thành nói xong, chờ đợi nhìn Khương Tự.
Cứ việc nếu nữ nhi gật đầu ông sẽ cảm thấy mất mát, nhưng nếu như cự tuyệt, dường như cũng không vui cho lắm.
Chân gia xác thật là một cọc hôn sự không tồi.
Khương Tự rõ ràng phát hiện Khương An Thành chờ mong, mà phần chờ mong này làm tâm tình nàng bỗng dưng trầm trọng.
Đến tuổi này của nàng, gả cưới dường như là một việc tránh không khỏi.
Khương Tự trầm mặc thật lâu, thế cho nên Khương An Thành mơ hồ cảm thấy không đúng: “Tự Nhi không muốn?”
“Nữ nhi tạm thời không muốn thành thân.” Khương Tự hổ thẹn gục đầu xuống.
Trong lòng nàng rõ ràng làm như vậy sẽ khiến phụ thân khó xử.
Nàng tới cái tuổi này rồi, gặp được một hôn sự về các phương diện đều thích hợp, hình như là nên vui mừng gả đi, bằng không chính là tùy hứng, không biết tốt xấu. Mà phụ thân có thể quan tâm nàng, kỳ thật là một trưởng bối ngàn dặm mới tìm được.
“Thôi, thôi, Tự Nhi hiện tại không muốn gả chồng vậy thì không gả, trong nhà lại không phải không nuôi nổi con, tiểu cô nương gia đừng có nhăn mày.” Khương An Thành nhìn ra Khương Tự áy náy bất an, vội nói.
“Phụ thân, con ——” Khương Tự trong lòng cảm động, lại vụng miệng.
Khương An Thành nhìn nữ nhi càng ngày càng giống vong thê, thở dài thật dài: “Người ấy à, xác thật không thể mơ mơ hồ hồ cưới gả được.”
Một người đời này gặp được một người khiến trong lòng vui vẻ không dễ dàng, ông hy vọng nữ nhi có thể gặp được một người như vậy. Đương nhiên, người kia cũng nhất định phải yêu thương nữ nhi như vậy, bằng không mặc cho nữ nhi có ở giá ông cũng không đồng ý.
“Chân gia bên kia, khi nào vi phụ sẽ đi nói lại rõ ràng.” Khương An Thành trấn an vỗ vỗ Khương Tự, “Trở về đi.”
Chân Thế Thành nhận được hồi âm của Khương An Thành, thở dài thật sâu, nói với Chân phu nhân: “Xem ra Hành nhi cùng Khương cô nương không có duyên phận, thật là đáng tiếc.”
Chân phu nhân nghe xong ninh mi: “Khương gia không vui?”
Chân Thế Thành cười khổ: “Nói là mới lui thân không lâu, nữ nhi không muốn nghị thân lần nữa quá sớm, muốn thư thả thêm hai năm.”
“Không vui thì thôi, nhà ta còn vội vàng lắm hay sao?” Chân phu nhân tuy thấy có chút tiếc nuối, nhưng đối với một người làm mẫu thân mà nói, người khác coi thường nhi tử bảo bối nhà mình là một chuyện động trời, một chút hảo cảm sinh ra với Khương Tự ở cửa hàng bạc tức khắc tan thành mây khói.
Hừ, nhi tử của bà tốt như vậy thế mà lại nhìn không trúng, có thể thấy được là một người mắt mù.
Chân phu nhân trong lòng không thoải mái, đối với Chân Thế Thành khơi mào việc này tự nhiên không có sắc mặt tốt: “ Không thành thì không thành thôi, ông không đi nha môn đằng trước đi còn ở đây làm gì?”
“Hành nhi nơi đó ——”
“Ai khơi ra người đó đi nói.” Chân phu nhân tức giận nói.
Chân Thế Thành dạo bước đến thư phòng của Chân Hành.
Cửa thư phòng hơi khép, từ trong khe hở có thể nhìn thấy Chân Hành đang ngồi ở trước án thư nghiêm túc xem gì đó.
“Khụ khụ.” Chân Thế Thành dùng sức ho khan một tiếng.
Chân Hành lấy thế sét đánh không kịp bưng tai đem bức hoạ nhét vào trong hốc tối, đứng dậy đi hướng cửa: “Phụ thân sao lại tới đây?”