Trở Lại Trước Khi Chia Tay

Trở Lại Trước Khi Chia Tay - Chương 17





Giọng nói ấy hết sức quen tai, nhưng lúc này tôi đã mệt nên không muốn chú ý điều gì, đóng cửa lại, chặn mọi thứ ngoài cửa. Nằm trên giường lớn, nhưng mà một chútbuồn ngủ cũng không có. Mới nửa đêm, thời gian trôi qua chậm như vậy, làm sao có thể nhịn đến trời sáng?


Hỗn loạn, tôi cảm thấy quá mệt, lại cảm thấy lạnh, cuộn thân thể trong chăn. Ngủ không sâu, càng không ngừng mơ, cảnh tượng trong mơ lộn xộn, người cùng vật dây dưa, A Hạo quỳ xuống cầu xin tôi, nói anh ta sai rồi, không nên phản bội tôi, Nha Đầu lập tức chỉ vào mũi A Hạo chửi, nói xấu A Hạo rất nhiều với tôi.


Ở trong mơ, tôi không ngừng khóc, cảm giác đau lòng hành hạ tôi.



Tôi bị tiếng ồn đánh thức, mơ mơ màng màng tỉnh lại, sắc trời bên ngoài vẫn rất tối. Thì ra là thổi còi thức dậy, vậy bây giờ chừng sáu giờ rồi, tôi nhớ bọn họ thổi còi thức dậy lúc sáu giờ.


Mở cửa sổ, bên ngoài đang mưa, tí ta tí tách, nhìn không lớn, nhưng lại rất dày.


Nhà khách doanh trại ở phía tây, bình thường thao trường bọn họ tập bên cạnh chưa tới một trăm mét, mở cửa sổ ra nhìn xuống, vừa đúng có thể thấy cảnh bọn họ thao luyện.



Lúc này bọn họ tập họp ở thao trường, từng lớp từng lớp đội hình sát nhau, lấy một liên đội làm đơn vị, lấy tiểu đổi làm tiểu đơn vị, đang điểm số. Âm thanh vang dội xuyên qua mưa bụi truyền vào lỗ tai của tôi, có cảm giác lành lạnh.


Trong đoàn người có bóng người quen, một thân quân trang rằn ri để huấn luyện mặc trên người anh ta, phác họa vóc người hoàn mỹ tráng kiện của anh ta, vẻ mặt nghiêm túc kia rất khác anh ta bình thường.


Cả đại đội điểm số xong thì có một người dẫn đầu chạy chậm ra ngoài, sau đó đứng lại ở trước mặt anh ta, chào một cái, báo cáo tình hình, anh ta làm quân lễ lại. Sau đó cũng chạy chậm lên trước, chào doanh trưởng một cái, hô: "Báo cáo doanh trưởng, đại đội ba đã tập họp xong, xin chỉ thị." Giọng của anh ta không có bất kỳ trở ngại nào truyền vào lỗ tai tôi, đẩy ra một dòng thủy triều làm tôi choáng váng.


Tình cảnh này làm tôi nhớ lại lúc học quân sự (còn gọi là quân huấn) hồi đại học, giáo viên là một người sĩ quan bộ đội hải quân ở gần đó, giống như lão yêu nghiêm nghị và sâu thăm thẳm, vừa đúng ông ấy lại họ Nhiêm, chúng tôi bí mật gọi là Nghiêm lão yêu.


die ndanl equydo n