Tổng Tài Lạnh Lùng Cưng Chiều Cô Vợ Đặc Biệt (Phần 2)

Chương 70:Tự làm tự chịu




Đám người kia liên tục nhận được bất ngờ.
\- Này, cô ta vừa bảo cô ta họ Hoàng ? Là hậu duệ của Hoàng Gia ? Lại còn là người của Hàn Cảnh Mộc ? Hôm nay chúng ta xui đến thế à ?
Đúng rồi, là các anh xui thật đấy. Hết chuyện lại đi gây sự với nhân vật có thân thế khủng làm gì

Thiên Tịch không còn vẻ mặt vui vẻ như lúc mới bước vào trường nữa. Cũng đúng thôi, tâm trạng của cô bị đám người kia phá đám rồi.
\- Sao thế bảo bối ? Không vui gì à ? Hay muốn anh cho đám người kia một bài học ?
\- Không sao đâu, kệ họ đi.
Cảnh Mộc cúi xuống ôm hôn cô một cái, bên cạnh hai người bỗng sáng rực.
\- Nghiêm Nhi à, bây giờ thì tớ hiểu cảm giác của cậu rồi, đúng là phát sáng thật đấy.
\- Ừ, nó vừa vui mà nó vừa khổ thật.

Thế là cả nhóm đi dạo một lúc nữa thì ra về. Cảnh Mộc đưa Giai Nghiêm và Thiên Tịch đi tới một cửa hàng sang trọng để ăn trưa. Ba người nói cười vui vẻ thì vô tình bị Ngọc Mỹ Kỳ bắt gặp. Cô ta liếc nhìn hai người con gái kia, ghen tị vì họ được ở cạnh Cảnh Mộc và thấy được nụ cười ấm áp của anh.

Ăn xong thì ba người trở về công ty. Hôm nay buổi chiều Giai Nghiêm không có lịch học nên cô mới theo anh mình tới đây chơi, sẵn ngủ trưa luôn. Cô vào phòng rồi tìm sách đọc, được một lúc thì chìm vào giấc ngủ. Giai Nghiêm sợ không ngủ thì có khi lại được ăn cẩu lương no nê mất.

\- Anh nói xem, tại sao em thấy Giai Nghiêm ngây thơ vui vẻ như thế này, có lúc lại như bản sao của anh mà lạnh lùng như thế ?
Thiên Tịch vừa nói vừa vuốt mái tóc của Giai Nghiêm.
\- Thế là em lại không biết rồi. Em đi hỏi người ngoài tiếp xúc với con bé xem, câu trả lời sẽ là con bé rất lạnh lùng, vô cảm. Nhưng đối với bạn bè hay người thân thì con bé ngây thơ ấm áp lắm.
\- Đúng là anh em mà. Hai người y chang nhau. Anh thì em đi đâu họ cũng đồn anh độc ác lạnh lùng, còn em thấy hình như là hiện tại thì không giống như thế
\- Anh không lạnh lùng với người anh yêu thương, đúng không ?
\- Đúng, rất đúng.

Khoảng 3 giờ, Thiên Tịch xuống dưới lầu mà tìm nước uống. Mỹ Kỳ thấy thế lại nhân cơ hội mà hại cô. Cô ta vẫn dùng chiêu cũ, tay bưng tách cà phê mà giả vờ vấp té vào người Thiên Tịch. Đương nhiên một chiêu đâu thể dùng được hai lần, Thiên Tịch cũng đâu ngốc đến nổi không biết. Cô nhẹ nhàng né sang một bên, thế là tách cà phê đổ ngược lại vào mặt cô ta. Nhân viên ở đó thấy thế nhanh chóng gọi cấp cứu, đưa cô ả vào bệnh viện. Thiên Tịch không quan tâm, đi lên phòng.

Cảnh Mộc ở trên đã thấy tất cả qua camera. Anh mỉm cười đầy ẩn ý.
\- Cô gái của anh là phải như thế, đạp đổ tất cả những người gây sự.
\- Oa, có chuyện gì mà anh lảm nhảm một mình thế.
\- Không có gì đâu, lát chị em lên sẽ kể thôi
Vừa dứt câu thì Thiên Tịch lên tới. Cô mở cửa đi vào. Giai Nghiêm cũng thấy tò mò nên vừa thấy cô thì hỏi.
\- Chị Thiên Tịch, lúc nãy có chuyện gì thế ? Em thấy anh hai xem camera rồi cười xong thì lảm nhảm gì đấy.
\- Anh thấy hết rồi ?
\- Ừ, em kể con bé nghe đi.
\- Ngọc Mỹ Kỳ cô ta gây sự với chị nhưng không thành. Thế là gậy ông đập lưng ông, cô ta bị nguyên tách cà phê úp vào mặt, có lẽ bị bỏng cũng không nhẹ, đang ở bệnh viện
\- Đáng đời cô ta, suốt ngày đeo bám anh hai em mà không biết chán.

Ngọc Mỹ Kỳ ở bệnh viện, gương mặt quấn băng đang chửi rủa Thiên Tịch. Tự làm thì tự chịu thôi chứ chửi gì ai.
" Hàm Thiên Tịch, tôi nhất định sẽ cho cô biết thế nào là địa ngục "