Tổng Tài Lạnh Lùng Cưng Chiều Cô Vợ Đặc Biệt (Phần 2)

Chương 50:Che giấu không thành công




Thiên Tịch đúng là đang không bình thường thật. Cô khóc không phải vì đau đớn ở vết thương trên mặt, mà là do bị người thân nghi ngờ. Cô nhớ anh hai cưng chiều của cô lúc nhỏ, đối xử không khác nhau như Cảnh Mộc và Giai Nghiêm là mấy. Cô hoàn toàn không thích anh ấy của bây giờ, như là một người hoàn toàn khác. Anh của bây giờ chỉ biết dựa dẫm vào cô, chỉ biết đánh hay la mắng cô mà đi bênh vực người ngoài.

Cảnh Mộc không thấy Thiên Tịch trả lời, lo lắng càng ngày càng tăng.
\- Thiên Tịch ?
\- Em không sao đâu, thật đấy. Anh đừng lo lắng quá, nếu có chuyện gì em sẽ chia sẻ với anh mà, được không ?
\- Nhưng anh nghe giọng em không ổn chút nào cả.
\- Không sao thật mà, có chuyện gì mai em kể, được không ? Bây giờ khuya rồi, anh cũng ngủ đi.
Nói rồi cô cúp máy. Cô sợ nói chuyện với anh thêm một lúc nữa thì cô hoàn toàn không thể kiểm soát được mình mà khóc lớn hơn mất. Cảnh Mộc cũng đơ người toàn tập, rốt cuộc là cô thật sự không ổn hay là do anh cảm nhận sai đây ?

\- Anh có chuyện gì mà anh đứng hình không nói không rằng gì gần 5 phút rồi đấy ?
\- Không có gì đâu. Em mau đi ngủ sớm đi, khuya rồi đấy.

Giai Nghiêm tự hỏi cặp đôi này có chuyện gì. Mới lúc nãy thì Thiên Tịch bảo anh cô đi ngủ vì đã khuya, không lâu sau đó thì anh cô lại bảo cô ngủ, dù bây giờ mới chỉ có 8 giờ thôi.

Hôm sau Thiên Tịch mệt mỏi thức dậy. Cô cảm thấy người mình không còn chút sức lực nào. Hôm qua vốn định ngủ sớm nhưng tâm trạng không ổn mấy nên cuối cùng cô thức đến tận 1 giờ sáng. Thế là bây giờ hai mắt cô sưng húp lên, cả người lờ đờ đi còn không vững.

Thiên Tịch chuẩn bị xong thì bắt xe đi đến công ty. Làm gì thì làm chứ cô vẫn là thư kí ở công ty, đâu thể nào trốn việc được chứ.

Cảnh Mộc đã ngồi sẵn ở trong phòng từ khi nào. Hôm qua anh mơ thấy Thiên Tịch nên mừng lắm, mới sáng sớm đã thức dậy, lại còn quậy phá không cho Giai Nghiêm ngủ. Đúng là đâm đầu vào yêu ai rồi cũng sẽ thay đối, trước giờ anh làm gì có chuyện như thế này chứ. Giai Nghiêm bó tay thật sự rồi.

Vừa thấy Thiên Tịch anh đã nhận ra sự khác biệt. Anh kéo cô ngồi xuống cạnh mình.
\- Hôm qua có chuyện đúng không ? Giấu ai chứ đừng giấu anh, nếu hôm qua không nghĩ là em buồn ngủ thì anh đã gọi hỏi cho ra lẽ rồi.
\- Thì.. cũng chỉ là một số chuyện thôi.
\- Một số chuyện thôi sao mắt em sưng thành thế này ? Nhìn như thế này chắc là khóc và thức đêm rồi, mau kể anh nghe nào.
Nhìn thái độ hấp tấp nóng vội của Cảnh Mộc cũng làm Thiên Tịch có chút buồn cười, tâm tình cũng tốt hơn phần nào.
\- Được rồi, từ từ em kể mà. Hôm qua đang gọi nói chuyện với anh thì anh hai em đến cùng với Nhã Ly là chị dâu tương lai của em. Tự nhiên cô ta khăng khăng bảo em lấy dây chuyền rồi vào kiểm tra, em cũng đâu ngờ cô ta sắp xếp cả rồi chứ. Thế là thành ra em có tội. Em đang chờ cô ta bị quả báo đây.
\- Thế còn mặt em thì như thế nào đây ?

Thiên Tịch cũng không ngờ mình đã cố che như thế mà Cảnh Mộc vẫn nhìn ra, xem ra không giấu anh được rồi.
\- Là anh hai đánh em.
Giọng Thiên Tịch càng ngày càng nhỏ xuống. Cảnh Mộc nếu không phải vì biết cô sợ mình làm bậy thì anh đã đi tìm hai người kia mà tính sổ rồi.
\- Em ở đây đợi anh một lát.

Cảnh Mộc lấy điện thoại ra nhờ em mình mua giúp cái gì đó mang tới công ty. Dù sao giờ này Giai Nghiêm vẫn thảnh thơi ở nhà, có việc cho cô làm cũng tốt.