Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi

Chương 175




Chương 175

Chị Trần: “…”

Trong lời nói đều nghe ra được, đây là đang mắng Tiêu Kỳ Nhiên.

Cô gái kia lại không nghe ra ý tứ này, nhịn không được cười nói:

“Giang tiểu thư thật biết đùa. Tôi nghĩ là do gần đây không thức khuya nên sắc mặt hồng hào đó.”

Nói vậy cũng đúng!

Kể từ khi lên kế hoạch và thiết kế cho tương lai, Giang Nguyệt thực sự đã ngủ ngon hơn trước. Chất lượng giấc ngủ cũng được cải thiện rất nhiều.

Tiêu Kỳ Nhiên cũng sẽ không rảnh rỗi không có việc gì mở cửa phòng cô quấy rầy cô.

Cô cảm thấy với sự phát triển hiện tại, sức khỏe của cô sẽ càng ngày càng trở nên tốt hơn nữa.

Dù sao trước kia, mỗi ngày cô đều phải sống trong lo lắng.

Chị Trần thấy Giang Nguyệt thật sự không để những chuyện này ở trong lòng, cũng thở phào nhẹ nhõm:

“Vậy sắp tới em có muốn đi chỗ nào du lịch không? Chị giúp em kiểm tra vé máy bay.”

“Người trẻ tuổi bây giờ toàn thích đi di lịch vào dịp tết. Một tuần nữa là sang năm mới rồi, em có muốn đi đâu chơi không?”

Giang Nguyệt nghe xong câu này, suy nghĩ một chút.

“Em không đi đâu, cứ ở nhà vậy.” Cô chậm rãi nói, vẻ mặt rất hòa nhã: “Dịp lễ tết bên ngoài đông như vậy, nếu bị người khác bắt gặp sẽ không tốt.”

Chị Trần: “Cũng đúng.”

Cho dù Giang Nguyệt bình thường rất khiêm tốn, nhưng với danh tiếng của cô, bị người qua đường nhận ra cũng là chuyện bình thường.

Nói xong, chị Trần buông điện thoại xuống: “Vậy đến lúc đó em đến nhà chị ăn một bữa cơm đoàn viên nha? Hi Hi đã lâu không gặp em rồi, cứ la hét muốn gặp chị Nguyệt Nguyệt đó.”

Hi Hi là con gái của chị Trần, rất ngoan ngoãn, hiếu thảo, lại còn rất hiểu chuyện. Tuổi còn nhỏ đã có thể sống độc lập, khiến cho chị Trần cảm thấy rất yên tâm.

Giang Nguyệt cười nói: “Vậy cứ quyết định vậy đi. Hôm đó em sẽ mang theo quà đến thăm Hi Hi.”

Chị Trần cười tủm tỉm: “Được, con nhóc đó chắc chắn sẽ rất vui cho xem.”

Vốn nghĩ rằng kế hoạch này sẽ được thực hiện, nhưng cuối cùng lại xảy ra biến số.

Trong văn phòng tổng giám đốc của Giang San, Tiêu Kỳ Nhiên không có biểu cảm gì nhìn Giang Nguyệt đang đứng đối diện.

Gần đây không gặp nhau, anh luôn cảm thấy cả người cô dường như có gì đó đã thay đổi. Đặc biệt là nước da.

“Gần đây cô sống rất tốt nhỉ?” Tiêu Kỳ Nhiên mở miệng, giọng điệu lạnh lùng liền cất lên:

“Không có lịch trình gì lại khiến cô rất vui vẻ thoải mái?”

Cô đương nhiên là muốn có lịch trình rồi. Giang Nguyệt nghĩ thầm.

Tiêu Kỳ Nhiên thần thái nghiêm túc, ngữ điệu chậm rãi nói: “Cuối tháng này ở Hoa Thành có một hạng mục, cô không phải muốn học hỏi sao? Chuẩn bị đi công tác với tôi.”

Trong lòng Giang Nguyệt căng thẳng, có một loại dự cảm khó giải thích.