Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi

Chương 134




Chương 134

“A Nhiên cũng không có ý trách chị đâu, chị yên tâm đi.”

Nếu không phải nghe ra trong lời nói của Tần Di Di có chút vui sướng khi người khác gặp họa, Giang Nguyệt thật sự sẽ coi trọng lời an ủi này rồi.

Giang Nguyệt lạnh lùng liếc Tần Di Di một cái, xoay người đi vào phòng nghỉ của mình.

Tiểu Diệp một đường chạy theo Giang Nguyệt, chờ sau khi đóng cửa lại, mới nhịn không được nhỏ giọng chửi bới: “Tiểu nhân đắc chí.”

Giang Nguyệt trầm mặc không nói, chỉ ấn ấn mi tâm.

Một lát sau, bỗng nhiên cửa phòng nghỉ bị gõ, Tiết An đẩy cửa tiến vào, trong giọng nói đều mang theo vui mừng: “Chị Giang Nguyệt, Trương trợ lý tới, đang ở văn phòng chờ chị.”

Giang Nguyệt hai mắt sáng lên, lập tức đứng dậy, bước nhanh về phía văn phòng tổng giám đốc.

Trước khi vào phòng làm việc tổng giám đốc, Giang Nguyệt nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu rồi mở cửa.



Trên ghế lớn trong phòng làm việc, Tiêu Kỳ Nhiên dựa vào lưng ghế, dùng một đôi con ngươi đen thăm thẳm nhìn chằm chằm vào cô.

“Xin chào, trợ lý Trương.”

Giang Nguyệt đi vào, hơi hếch cằm, ngữ khí bình tĩnh tự nhiên, lộ ra nụ cười ôn hòa: “Nếu biết anh tới, tôi đã sớm đến đón tiếp anh rồi.”


Tầm mắt Giang Nguyệt lơ đãng đảo qua, cùng Tiêu Kỳ Nhiên liếc nhau một cái.

Thấy Giang Nguyệt rốt cục cũng xuất hiện, Trương Nghị lập tức đứng lên:

“Giang tiểu thư, lần này tôi tới đây là do Thịnh tổng dặn dò tôi đặc biệt đi gặp cô.”

Nghe thấy hai chữ Thịnh tổng, trong lòng Giang Nguyệt vô cớ nhảy lên một cái, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh như cũ:

“Làm khó Thịnh tổng nhớ đến tôi rồi, đến tìm tôi là có chuyện gì vậy ạ?”


Trên mặt Trương Nghị mang theo nụ cười nói: “Về thỉnh cầu lần trước của cô, Thịnh tổng trở về suy nghĩ một chút, quyết định đáp ứng yêu cầu của cô.”

“Hợp đồng đã soạn xong, chỉ chờ cô ký.”

Nghe được câu này, sửng sốt một chút, nhìn thoáng qua Tiêu Kỳ Nhiên, rồi lại nhìn Trương Nghị: “Tôi ký?”

Đây là hợp đồng đầu tư giữa hai công ty, về mặt lý thuyết nó phải được ký bởi Tiêu Kỳ Nhiên, hoặc người đại diện của Giang San.

Mặc kệ như thế nào, cũng không nên rơi vào trên người Giang Nguyệt.

Trương Nghị vẫn mỉm cười, nhìn thấy sự hoang mang trong mắt Giang Nguyệt, anh giải thích:


“Thịnh tổng nói rằng lúc đó cô là người đã cứu ngài ấy, vì vậy đương nhiên cũng chỉ ký hợp đồng với cô.”

“Nội dung cụ thể, cô có thể xem các điều khoản trong hợp đồng.”


Nghe vậy, Giang Nguyệt khẽ mím môi, cầm lấy hợp đồng, lật từng trang một xem nội dung.

Nội dung bên trong không khác gì hợp đồng đầu tư bình thường, nhưng trong đó có mấy phương hướng đầu tư trọng điểm, đều phải dùng để đầu tư cho Giang Nguyệt.

Tương đương với số tiền này của Thịnh Sóc Thành, hoàn toàn là dùng để đầu tư vào Giang Nguyệt.

Vậy thì không có gì ngạc nhiên khi cô được yêu cầu ký hợp đồng.

Giang Nguyệt ngẩng đầu, nhìn thẳng vào Trương Nghị: “Cảm ơn Thịnh tổng đã quan tâm đ ến tôi, nhưng thật xin lỗi, tôi rất nhanh sẽ chấm dứt hợp đồng với Giang Giải, tôi không thể ký hợp đồng này.”

Cô đẩy hợp đồng trong tay về phía trước.