Edit: Phong Nguyệt
Tần Cửu Khinh vừa sinh tâm ma, phải dùng mệnh khí áp chế Thiết Thiên.
Thập Nhị Tiên Môn tu ba loại khí, nhập môn tu linh khí, dẫn thiên địa linh khí nhập thể; sau đó hóa linh khí thành chân khí để sử dụng; cuối cùng mới là bổn nguyên mệnh khí.
Không phải ai cũng có thể tu mệnh khí.
Dưới Hoá Thần không có mệnh khí, chẳng ai biết Tần Cửu Khinh Kim Đan cận hậu kỳ lại có thể tu được mệnh khí. Dẫu vậy cũng vô dụng, không có linh căn, tựa như có tên không có cung, có mạnh mấy cũng không thể bắn.
Huống chi hắn bị ném ở Giáng Sương Cốc ——Nguồn cội của khí, mệnh khí đối với oan hồn lệ quỷ không khác sơn hào hải vị, ăn một cái tu vi tăng vèo vèo. Hắn không bị lệ quỷ cắn xé có lẽ là nhờ nhóc xương khô bảo vệ.
Thiết Thiên trong cơ thể cũng nhìn trúng mệnh khí của hắn, mưu toan chiếm làm của riêng.
Tần Cửu Khinh không có linh căn không thể thôi thúc mệnh khí, song có thể dùng nó chống lại ma kiếm, chỉ là rất mất sức, hơn nữa dùng bao nhiêu sẽ ít đi bấy nhiêu.
Hắn áp chế tâm ma và Thiết Thiên, thân thể phàm thai không chịu nổi sức mạnh của mệnh khí, chỉ đổ mồ hôi đã là thiên phú dị bẩm.
Tiểu bạch cốt trộm liếc một cái, giơ xương tay che mắt.
Sao người này ướt dữ vậy?
Mái tóc đen dài dính trên làn da trơn bóng như ánh trăng được nước mưa gội tẩy, một giọt nước rơi từ trên trán xuống cằm, xuống cổ áo, rồi đọng trên xương quai xanh. Lại nhìn bộ hắc y rộng mở, ướt dầm dề dán trên người, từng đường nếp uốn giống như dây thừng trói chặt thân thể gợi cảm.
Trói, trói, trói chặt!
Mấy trăm trang thần thư mà tiểu bạch cốt xem không hiểu kia hình như có miêu tả tỉ mỉ.
Trời ơi, mắt tím là hồ ly tinh?
Hèn gì biết mị thuật!
Tiểu bạch cốt như lâm đại địch.
Thiết Thiên: “Chậc, hoá ra là nhóc xương dâm.”
Tần Cửu Khinh đen mặt, nói trong thức hải: “Câm miệng.”
Đáng tiếc không phải ngôn linh, không thể chấn trụ ma kiếm, chẳng qua Thiết Thiên mới vừa bị hắn dùng mệnh khí đả thương, vẫn còn sợ hãi, không dám trêu hắn nữa.
Tần Cửu Khinh lấy Càn Khôn châu ra, kế đó lấy một bộ hắc y, chuẩn bị thay y phục, ai ngờ vừa mới kéo cổ áo, tiểu bạch cốt lập tức lui ba bước xa, run rẩy nói: “Ngươi, ngươi đừng câu dẫn cốt!”
Tần Cửu Khinh: “…”
Thiết Thiên không thèm khách sáo, cất tiếng cười to: “Không hổ là hàn cốt ngàn năm, biết nhiều ghê!”
Tần Cửu Khinh khẽ hít một hơi, nói với tiểu bạch cốt: “Ta đổi một bộ y phục khác.”
Tiểu bạch cốt: “…”
Ban nãy lỏa thể không cảm thấy gì, bây giờ trái lại thấy ngượng ngượng, đáng tiếc Tần Cửu Khinh không có chân khí, nếu không cần gì phải mất công thay y phục, phủi cái là sạch.
Tiểu bạch cốt len lén nhìn hắn.
Tần Cửu Khinh nhận ra, khựng tay lại.
Tiểu bạch cốt liếc nhìn tám múi cơ bụng đâu ra đấy…
“Aaaaaaaa!” Sau vài tiếng thét trong trẻo liên tiếp, tiểu bạch cốt chạy khỏi phạm vi ba mét, giữa đường vấp xiêm y, may mà tay chân y lanh lẹ nên không bị ngã.
Tần Cửu Khinh bị y chọc cho lắc đầu, động tác trên tay nhanh hơn.
Tiểu bạch cốt chạy một quãng thật xa vẫn cảm thấy nóng như lò lửa, vừa khéo đụng phải lệ quỷ vắt vưởng trên cây.
Lệ quỷ nghé con không sợ cọp: “Grào grào grào!”
Tiểu bạch cốt bắt lấy nó.
Lệ quỷ: “Grào? grào grào grào …”
Tiểu bạch cốt vội vã ăn lệ quỷ bình ổn tâm thần.
Tần Cửu Khinh ở xa xa nhìn thấy màn này.
Thiết Thiên hớn hở nói: “Tiểu bạch cốt này quả nhiên bất phàm, tay không xé oan hồn, nuốt sống lệ quỷ, ta nói hèn gì quỷ khí ở Giáng Sương Cốc loãng quá, hoá ra bị nhóc này ăn rồi.”
Lệ quỷ sinh ra từ ác niệm, không chỉ có oán mà còn các cảm xúc tiêu cực như yêu, ghét, hận…. Điều kiện hình thành lệ quỷ có khi là một hồn phách không hoàn chỉnh, nhưng thường không cần thiết. Giáng Sương Cốc là ranh giới người quỷ, dễ nảy sinh ác niệm, vì thế oan hồn lệ quỷ trong cốc rất nhiều.
Nếu thả chúng khỏi Giáng Sương Cốc sẽ thành đại hoạ. Phàm nhân gặp phải e là sẽ bị đồ thành, tu sĩ dưới Kim Đan gặp phải cũng sẽ mất mạng.
Tiểu bạch cốt lại như tiện tay hái trái cây, không hề sợ quỷ khí ngập trời kia, ăn ngon lành.
Thiết Thiên: “Ngươi thật sự không cần tiên cốt này? Tư chất cỡ này không thua gì vạn linh căn của ngươi!”
Phàm nhân vô số, lại không phải ai cũng có thể đi lên tu hành đại đạo. Linh căn là cơ bản, dẫu là ngụy linh căn tạp nham hay chân linh căn cụ thể rõ ràng, phải có linh căn mới có thể nhập môn tu hành, bước trên đại đạo, phi thăng thành thần.
Giữa linh căn, kém nhất đương nhiên là ngụy linh căn tư chất bình thường, vừa ngắn vừa tạp nham, nếu lấy sông làm ví dụ, thì nó chính là vũng nước nhỏ xíu, ngay cả suối cũng không bằng, chỉ bằng bàn tay mà thôi.
Đỡ hơn là chân linh căn, có hai ba sợi linh căn cụ thể, như dòng suối nhỏ uốn lượn, có thể xuyên qua bên ngoài, nuôi dưỡng dự trữ linh khí trong linh điền, nếu chăm chỉ khắc khổ, gặp thêm cơ duyên, sinh thời có hi vọng Trúc Cơ, Kết Đan.
Linh căn cao nhất của Thập Nhị Tiên Sơn là đơn linh căn, ý trên mặt chữ, tư chất linh căn tập trung và mạnh mẽ, giống như nước sông cuồn cuộn, không ngừng lấy linh khí bên ngoài vận vào linh điền, hóa thành của mình, tốc độ tu hành hơn gấp mấy lần chân linh căn.
Trước khi Tần Cửu Khinh nhập môn, đơn linh căn đã là cực phẩm hiếm thấy, mãi cho đến khi hắn lên Thiên Ngu Sơn.
Vạn linh căn——
Thoạt nhìn tạp nham như ngụy linh căn, nhiều linh căn trong cơ thể như rễ cây khó gỡ, không thành kết cấu.
Nhưng nó khác hoàn toàn với ngụy linh căn, ngụy linh căn bài xích nhau, là một vũng nước nhỏ. Vạn linh căn lại hỗ trợ lẫn nhau, nhất động vạn động, chỉ cần dẫn một tia linh khí nhập thể, tự sinh vạn lũ, rộng lớn như hải dương, mãnh liệt mênh mông, tốc độ tu hành hơn đơn linh căn mấy lần.
Tu sĩ bình thường đều để chỏm nhập môn, đến tuổi thành gia lập thất tới Trúc Cơ đã là anh tài, sau này không chỉ xem tư chất và chăm chỉ mà còn phải xem năng lực và cơ duyên.
Còn tu sĩ đơn linh căn, thường thường cập quan là tới Trúc Cơ, sau đó Kết Đan, tuy không chắc có thể đột phá Nguyên Anh trong vòng hai ba trăm năm, nhưng đã là tiên nhân trong mắt người đời.
Chỉ có Tần Cửu Khinh…
Bảy tuổi Trúc Cơ, mười lăm tuổi Kết Đan, đến tuổi cập quan đã Kim Đan viên mãn, tu hành cực nhanh, không ai bì nổi.
Đây là vạn linh căn, kỳ tài tu hành trăm triệu năm khó gặp.
Cái Tần Cửu Khinh bị nhổ chính là con đường lên trời!
Thiết Thiên dụ dỗ: “Không ai hiểu chỗ tốt của vạn linh căn hơn ngươi, hiện giờ ngươi trắng tay, có vài sợi mệnh khí có tác dụng gì? Chỉ cần ngươi ăn nhóc xương khô kia, tiên cốt nhập thể, còn sầu không cửa phi thăng?”