Thủ Đoạn Phu Nhân

Chương 60: 60: Nhẫn Nhịn Chịu Đựng







Hạ Trí Đạo vừa dứt lời, biểu cảm của Từ Thi Âm trở nên khó coi hơn.

Lần trước việc cô trả treo trước mặt giáo sư, chắc chắn giáo sư không ấn tương tốt với cô.

Nếu chuyện cô hôm nay đánh Đường Cẩn Du đến tai giáo sư, chắc chắn giáo sư sẽ cho cô rời khỏi team, đến lúc đó, chẳng phải cô sẽ hoàn toàn xa rời đàn anh, khiến cho đàn anh với người phụ nữ này có cơ hội tiến thêm bước nữa!

Nhưng mà, nếu bắt cô phải xin lỗi, sao Từ Thi Âm có thể làm được.

Hiện tại Từ Thi Âm cực kỳ chán ghét Đường Cẩn Du, muốn cô xin lỗi người phụ nữ này, cô thà chết còn hơn.

Cô dùng ánh mắt có chút câm phẫn xen lẫn chút tủi thân của mình nhìn Hạ Trí Đạo và Đường Cẩn Du, rồi bất chợt cô đưa tay ôm mặt khóc và chạy ra ngoài.

“Tôi sẽ đem sự việc hôm nay nói cho giáo sư biết, Đường Cẩn Du, giờ cô về phòng làm việc của mình trước đi, buổi sáng giáo sư có tiết dạy ở trường, chiều sau khi giáo sư vào văn phòng, tôi sẽ nói giáo sư biết chuyện này.”

Đường Cẩn Du lắc đầu.

“Thôi bỏ đi, thêm chuyện chi bằng bớt chuyện.

Nếu thật sự việc ngày hôm nay khiến cho giáo sư đuổi cô ta đi, ai biết được sau này cô ta còn sẽ gây thêm những chuyện gì nữa.”

Đường Cẩn Du biết rõ, anh họ của Từ Thi Âm chính là Trương Tử Trạch.

Điều này có nghĩa là Từ Thi Âm là cháu gái của mẹ Trương Tử Trạch.

Cô không muốn dính líu phiền phức với người nhà họ Trương nữa, mọi chuyện tự mình nhường nhịn chút cho qua là được thôi.

Hạ Trí Đạo cũng bất đắc dĩ gật đầu đồng ý.

Những nhân viên văn phòng khác cũng dần lục đục vào đến, Tôn Quốc và một nhóm người mở cuộc họp buổi sáng, bàn làm việc của Đường Cẩn Du lại trở về vị trí cũ, vẫn là ngồi và với Đinh Hâm.

Sắc mặt của Đinh Hâm có chút ngại.

“Xin lỗi cô, trước đây khi cô bị mọi người xa lánh, tôi còn hùa chung với bọn họ, thậm chí còn không dám nói chuyện với cô dù chỉ một câu.

Thực tế tôi cảm thấy con người cô rất tốt, nhưng vì từ nhỏ tôi đã từng chịu qua nỗi khổ của việc bị xa lánh, nên tôi không dám đứng chung với những người đó.”

Đường Cẩn Du chỉ mỉm cười lắc đầu.

“Không sao, có một số việc vốn tôi có lỗi, chỉ là tôi cũng không biết nên giải thích như thế nào, nếu như cô tiếp tục ghét tôi thì đó cũng là chuyện bình thường, nếu cô coi và đối xử với tôi như người đồng nghiệp bình thường, thì tôi mới phải là người cám ơn cô.”

Thấy Đường Cẩn Du nói không sao, sắc mặt của Đinh Hâm trong phút chốc như thoải mái hơn rất nhiều.

“Cô thật tốt, thật ra lúc tôi còn ở trường đại học, tôi đã có nghe qua tên của cô.

Đường Cẩn Du, nếu giáo sư đã tin tưởng cô, vậy chắc chắn cô có năng lực thiên phú hơn người, nếu thật sự cô có thể tạo ra thành tích, nỗi oan của cô tự động sẽ được rửa sạch, đến khi đó, nói không chừng tôi cũng được thơm lây.”

Ngoại trừ Hạ Trí Đạo, đây chính là lần đầu tiên Đường Cẩn Du cảm nhận được thiện cảm từ người khác trong văn phòng này, cô nhìn Đinh Hâm và tỏ ra cảm kích cô.

“Đinh Hâm, cám ơn cô.”

Ngày hôm đó, ngoại trừ Đinh Hâm và Hạ Trí Đạo, những người khác cơ bản đều không mở miệng nói chuyện với Đường Cẩn Du, Đường Cẩn Du cũng không quan tâm, ở team này, quan trọng là thành tích mình làm ra được, chỉ cần có thành tích, tự nhiên mọi người sẽ nhận định mình thôi.

Đường Cẩn Du nghĩ rằng cô vẫn có thể tiếp tục làm công việc nghiên cứu đơn thuần của mình, cô không biết rằng Từ Thi Âm tức giận và lại gọi điện cho dì út của cô ta, Trương Ôn Linh.

“Dì út, lần trước không phải dì có nói cho con nghe là dì đã dùng cách để đuổi Đường Cẩn Du ra khỏi Đế Đô sao, nhưng hôm nay cô ta vẫn đi làm.

Rốt cuộc thì sau lưng người đàn bà này có thế lực như thế nào? Sao mà cô ta giống như con gián đánh không chết mà cứ bám riết hoài vậy, hôm nay cô ta còn sỉ nhục con, mà còn chuẩn bị cướp người con yêu, dì út, giờ con phải làm sao đây?”

Từ Thi Âm tỏ vẻ ấm ức khóc nấc ở bên này điện thoại, mẹ Trương nghe được liền lập tức cảm thấy đau xót.

“Thi Âm, con đừng khóc nữa, để dì gọi điện hỏi tình hình xem sao, con yên tâm, lần này dì tuyệt đối sẽ không tha cho Đường Cẩn Du.”

Mẹ Trương Tử Trạch cúp điện thoại, Đường Nhất Manh vốn đang ngồi yên bên cạnh từ nãy giờ, giờ mới lên tiếng.

“Bác gái, sao hình như con nghe được bác nhắc đến Đường Cẩn Du trong điện thoại, có phải chị ấy lại gây ra chuyện gì rồi phải không?”