Thập Niên 70 Gả Chồng Vạn Dặm

Chương 35





Điền Mật cầm một bát nước ấm từ trong bếp ra, nghe vậy thì bước chân cũng nhanh hơn:"Mẹ uống hớp nước đi, cơm sắp xong rồi.

"Đợi Loan Hồng Mai đưa tay nhận nước, cô lại nghiêng người nhận lấy quang gánh, còn không quên nhiệt tình mời mọc hàng xóm đi về cùng mẹ:"Thím tư, thím vào nhà ăn cơm đã.

"Cùng một thôn, đại đa số đều là người cùng họ, tuy là hàng xóm, nhưng cũng có chút quan hệ họ hàng.

Thím tư xua tay: "Thôi thôi, con bé lớn nấu cơm ở nhà rồi.

""Sao còn bỏ đường vào nước vậy?" Loan Hồng Mai uống một hơi hết nửa bát, chẹp miệng một tiếng, đưa nửa bát còn lại cho người chị em uống nốt.


Điền Mật đã đi vào nhà bếp, nghe vậy thì nói to:"Mua mấy viên đường, pha nước cho mẹ uống ngọt miệng.

"Cô không nói, sở dĩ pha vào nước, là vì biết rõ tính cách của mẹ, cho mẹ đường, mẹ cũng sẽ cho lại ông anh hờ, lý do đều có sẵn rồi, ví dụ như bà không thích ăn đường vân vân! Trên thực tế, làm gì có người nào không thích ăn đường, đặc biệt là trong thời kỳ ai nấy đều thiếu ăn như thế này.

Quả nhiên, tuy Loan Hồng Mai tiếc của, nhưng trên mặt vẫn tỏ vẻ đắc ý, lúc nhận lấy cái bát không, còn không quên khoe khoang một phen:"Con nhóc chết tiệt kia, chỉ biết lãng phí tiền, thứ tốt cho tôi ăn, còn không phải là lãng phí?"Thím tư làm sao không biết rõ tính cách của người chị em này, lườm bà một cái:"Bà cứ làm màu, con gái hiếu thảo còn không tốt sao?"Nói đến đây, bà ta khom người nhấc quang gánh lên.

Hôm nay bà ta không được may mắn lắm, trong sọt còn nửa số rau chưa bán hết:"Tôi về đây, buổi chiều bảo hồng binh tới đào hầm cho bà.

""Được rồi, ba giờ tới nhé, buổi tối tiện thể ở lại ăn cơm.


" Loan Hồng Mai cũng không khách sáo.

"Đào hầm gì ạ?" Điền Mật đi ra gọi mẹ vào ăn cơm, nghe xong thì tò mò hỏi.

Loan Hồng Mai ấn cần gạt giếng khoan vài cái, rửa sạch tay rồi đáp:"Không tính là hầm, chỉ là đào một cái hố to, bỏ củ cải thu hoạch vào trong đó.

"Điền Mật chợt nhớ ra, thời điểm này hàng năm, củ cải và cải thảo ăn không hết đều sẽ chôn xuống đất, đợi đến tết mới moi ra làm nhân sủi cảo.

Cô tỏ vẻ cạn lời, rút khăn lau tay cho mẹ:"Vì sao phải phiền đến người khác? Bảo anh cả về đào, nhờ người ta lại phải trả ơn.

"Vì đặc thù nghề nghiệp, Điền Hồng Tinh thường xuyên không ở nhà, một người phụ nữ mảnh mai như Loan Hồng Mai phải gánh vác việc của đàn ông.

.