Thần Khống Thiên Hạ

Chương 369: Tiến Giai Linh Sư (1)​




Nhưng mà hôm nay thức hải của hắn phân thành ba khối, nhất một khối to bị lam quang chiếm cứ, một cái khác do sương mù màu nâu đen chiếm cứ, cả hai đang không ngừng thôn phệ nhau, nhưng mà sương mù màu nâu đen liên tục bại lui, cuối cùng nhỏ nhất do tiểu thụ chiếm cứ, tản ra lục mang ngăn cản sương mù nâu đen và hỏa diễm lam quang thôn phệ, độc chiếm một nơi nhỏ bé.

- Tiểu hữu, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ!

Lục Ông hỏi thăm Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu thần sắc tối sầm, khó chịu nói:

- Còn từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ, thật chê cười, ngươi không thấy chúng sắp nổ chết ta sao?

- Ha ha, hoàn toàn nói sai, hoàn toàn nói sai!

Lục Ông cười xấu hổ cười nói.

Lăng Tiếu nhìn Lục Ông hỏi:

- Lục lão, người xem có biện pháp khiến chúng dừng lại không?

- Biện pháp là có...

Lục Ông nói ra.

Nhưng mà nó còn chưa nói xong, Lăng Tiếu sốt ruột nói:

- Nếu có biện pháp thì ngăn chúng đi, chẳng lẽ lão nhẫn tâm thấy chết mà không cứu sao?

- Tiểu hữu đừng nóng vội, trước hết nghe lão phu nói xong.

Lục Ông trấn an nói ra.

- Ngài nói!

Mặt mũi Lăng Tiếu tràn đầy chờ mong nhìn qua Lục Ông.

Sống còn, Lăng Tiếu có thể không vội sao?

- Ta mang ngươi tiến vào đây, chính là do ngươi ngăn cản chúng!

Lục Ông nói ra.

- Cái gì, ta... Ta ngăn cản chúng, ngươi cũng quá để mắt ta rồi!

Lăng Tiếu chấn động kêu lên.

Hai hạt châu trước mặt là thiên địa dị bảo, uy lực tương đối khủng bố kinh người, Lăng Tiếu đã hiểu rõ trong lòng, thấu hiểu rất rõ, nếu hắn có thể ngăn cản chúng, chính mình tối thiểu là siêu cấp cường giả ngoài Huyền Đế mới được.

Hắn hiện tại chỉ là Huyền Sĩ cao giai nho nhỏ, cách siêu cấp cường giả Huyền Đế xa cả ngàn vạn dặm.

Hắn làm sao nghe lão nhân lừa dối chứ?

- Tiểu hữu ngươi trước hãy nghe ta nói, ngươi biết đây là nơi nào không?

Lục Ông lại câu giờ.

Lăng Tiếu thần sắc tối sầm, lúc này khó chịu nói:

- Nơi này đương nhiên là thức hải của ta!

Hắn mắng trong lòng:

- Lão nhân này uống nhầm thuốc, chẳng lẽ lão tử ngay cả thức hải của mình cũng không biết sao?

- Vậy thì đúng rồi, đây là tinh thần thức hải của ngươi, nơi này chính là địa bàn của ngươi, ngươi làm chủ nhân ngăn cản chúng không phải dễ sao?

Lục Ông hướng dẫn.

Lăng Tiếu tinh tế suy nghĩ lời của Lục Ông, dường như lĩnh ngộ đến cái gì, thần sắc lo lắng chậm rãi ổn định lại, hai tay vỗ một cái, hoảng sợ nói:

- Đúng vậy, địa bàn của lão tử mà, cho dù là rồng cũng phải nằm xuống.

Dứt lời Lăng Tiếu ngồi xuống, bắt đầu vận chuyển Khống Thần Quyết, tinh thần lực trong thức hải bị hắn dẫn động.

Tu luyện tinh thần lực hơn một năm, chúng hóa thành hào quang vây quanh Lăng Tiếu.

Trong lúc nhất thời, sương mù nâu đen và hỏa diễm lam quang bị ngăn cách ra, mà vị trí ngăn cách đang mở rộng.

Hôm nay Lăng Tiếu đang tụ tập tinh thần lực của bản thân mình, sau đó mới nghĩ biện pháp đối phó Tiên Thiên Âm Phong Châu cùng Si Mị Lam Hỏa Châu.

Mà Tiên Thiên Âm Phong Châu đã sớm nhận hắn làm chủ, chỉ cần có thể khắc chế Si Mị Lam Hỏa Châu, vậy nguy cơ của hắn dễ dàng giải quyết.

Lục Ông thoáng dịch chuyển khỏi vị trí, mỉm cười vuốt râu thầm nghĩ:

- Nếu kẻ này thu phục được hai viên dị chau, tiền đồ không thể số lượng được.

Trong thức hải Lăng Tiếu quỷ dị chia làm bốn khối khu vực, một lam một hôi một lục một bạch, lộ ra cực kỳ thần kỳ đồ sộ.

Sau khi Lăng Tiếu tập trung tất cả tinh thần lực trong thức hải tới thì cả người liền trở nên phiêu miểu.

Giờ hắn mới phát hiện, thì ra linh hồn của mình ở trong thức hải, có thể phi thường thoải mái vận dụng những tinh thần lực này, tựa hồ chỉ cần một ý niệm trong đầu thôi thì tinh thần lực ở đây đều sẽ tùy ý hắn sử dụng

Lăng Tiếu đã nhìn ra tình cảnh của Tiên Thiên Âm Phong Châu không ổn, hỏa diễm lam hồng đã chiếm hơn phân nửa thức hải, sương mù nâu đen bị ép đến một góc, tựa hồ tùy thời đều có khả năng bị tiêu diệt .

- Ta đã đến!

Lăng Tiếu kinh hô một tiếng, chỉ huy tinh thần lực vọt vào chính giữa hào quang làm hồng.

Tinh thần lực vốn là tồn tại vô hình, hơn nữa đây còn là địa bàn của hắn, không bị những hỏa diễm lam hồng kia ảnh hưởng chút nào, nhanh chóng vọt đến nơi trung ương nhất của Si Mị Lam Hỏa Châu, lập tức liền bao trùm lấy Lam Hỏa châu kia lại.

Tinh thần lực hóa thành vô số lưỡi dao sắc bén không ngừng trùng kích phân tán lấy năng lượng của Si Mị Lam Hỏa Châu.

XIU.... XIU...!

Si Mị Lam Hỏa Châu tựa hồ ý thức được gì đó, vội vàng thu năng lượng về.

Lăng Tiếu tự nhiên sẽ không dễ dàng buông tha cho cơ hội tốt như vậy, lúc này hạ lệnh cho Tiên Thiên Âm Phong Châu bảo nó cuốn lấy năng lượng bên ngoài Si Mị Lam Hỏa Châu, tinh thần lực lại thêm kình, từng đao từng đao chém lên Si Mị Lam Hỏa Châu.

Tinh thần lực là năng lực công kích quỷ dị nhất thế gian, nó có thể xuyên thấu qua tất cả sự vật.

Si Mị Lam Hỏa Châu không có một thân năng lượng, nhưng đối với tinh thần lực vô hình lại không có chút biện pháp nào cả, phòng ngự hình thành như không có tác dụng, một thân năng lượng cuồng bạo của nó bị tinh thần lực tiêu hao từng chút một.

Không còn sự trợ giúp nữa, năng lượng bên ngoài Si Mị Lam Hỏa Châu căn bản không phải là đối thủ của Tiên Thiên Âm Phong Châu, rất nhanh Tiên Thiên Âm Phong Châu liền dập tắt hết những lam hỏa diễm kia, còn dần dần tới gần chính giữa Si Mị Lam Hỏa Châu, trong lúc mơ hồ còn lộ ra ý hưng phấn.

Dưới sự hợp lực từ tinh thần lực của Lăng Tiếu và Âm Phong Sát Khí của Tiên Thiên Âm Phong Châu, khí thế Si Mị Lam Hỏa Châu cũng dần dần yếu bớt, hơn nữa còn đang không ngừng lui về phía sau, bộ dạng tựa hồ như muốn chạy đi vậy.

- Lại thêm chút sức, đuổi đồ vật nhỏ này ra ngoài là an toàn rồi.

Tinh thần lực Lăng Tiếu đã tiêu hao không sai biệt lắm, cắn răng lại thêm thêm vài phần lực, hy vọng có thể mau chóng đuổi Si Mị Lam Hỏa Châu ra khỏi thức hải, như thế thì hắn cũng an toàn rồi.

- Tiểu hữu đừng để nó chạy thoát, thừa cơ thu phục nó, đối với ngươi có rất nhiều chỗ tốt đấy.

Lúc này, Lục Ông nhắc nhở kêu lên.

- Cái gì, thu. . . Thu phục nó?

Lăng Tiếu kinh ngạc kêu lên, hắn quả thật không nghĩ tới, chỉ muốn đuổi đồ vật nhỏ này ra, bảo trụ mạng nhỏ quan trọng hơn.

- Đúng, chúng đều là chí bảo trong thiên địa, sớm đã có linh tính, chỉ có điều muốn thuần phục chúng cũng không dễ dàng, phải xem ngươi có năng lực khiến nó sợ hãi hay không, khiến nó cảm giác được ngươi có thể hủy diệt nó, sau đó truyền đạt ý thu phục, nếu như không theo sẽ phá hủy nó, nếu như nó nguyện ý thỏa hiệp thì khắc tinh thần lạc ấn lên nó, về sau nó đã thuộc về ngươi rồi!

Lục Ông một bên giải thích nói.

- Tốt, ta thử xem!

Lăng Tiếu suy nghĩ một chút, nhẹ gật đầu nghe theo lời Lục Ông.

Loại thiên địa dị bảo này nếu như thuộc về mình, vậy quả thật cầu mà không được. Tựa như Tiên Thiên Âm Phong Châu có thể khiến hắn dùng ra Tiên Thiên Âm Phong Sát Khí, có thể chống cự hỏa độc, càng khiến hắn có độ tinh khiết phong thuộc tính 100%.