Thảm Họa Chuyển Sinh

Chương 7





"Được rồi hai đứa mau lại đây ngồi xuống và đưa một tay về phía trước."

Cả hai cô bé ngoan ngoãn lại chỗ Rie và ngồi xuống, Rie để hai tay vào hai lưng của Jinna và Yana cô cất giọng nghiêm túc

"Nhắm mắt lại chút nữa nhưng dòng chảy ma lực sẽ xuất hiện và kết hợp lại với nhau hay ghi nhớ nó."

Hai cô bé nhắm mắt vẻ mặt tập trung, Rie bắt đầu chuyền ma lực vào bên trong họ, mất vài giây hai cánh tay của Jinna và Yana phát sáng, tạo ra một mũi tên lửa bay nhanh về phía trước, sau khi ma thuật kết thúc Rie nói tiếp

"Chị sẽ làm lại nó một lần nữa và chậm hơn hay khi nhớ nó."

Rie định bắt đầu làm lại thì Jinna nói to

"Em nhớ được rồi."

Điều này làm Rie vô cùng kinh ngạc vì ma thuật vừa rồi có tận ba dòng chảy, người bình thường muốn nhớ hết cũng phải mất vài tiếng, Rie với giọng nói hoài nghi hỏi Jinna

"Em nhớ nó rồi ư thật chứ."

Jinna hồn nhiên trả lời

"Vâng em nhớ hết rồi, cách dòng chảy được tạo ra và kết hợp lại với nhau em nhớ tất cả rồi ạ."

Giọng nói hốt hoảng của Rie cất lên

"Không thể nào làm sao em có thể nhớ nhanh như vậy được, khi mà đây là lần đầu tiên em dùng ma thuật chứ, em có thể làm lại nó cho chị xem được không."

Không chỉ riêng Rie bất ngờ mà cả Yana nữa vì cô bé còn chưa nhớ xong dòng chảy đầu tiên nữa, Jinna đứng dậy khuôn mặt tự tin đưa tay lên trời, trong chớp mắt một mũi tên lửa bắn thẳng lên bầu trời tối rồi phát nổ, làm cho nhóm của Emia đang nấu giật mình chạy lại.

"Chuyện gì vậy."

Emia lo lắng hỏi Rie và Yana Rie giọng bồi hồi trả lời

"Mình chỉ đang dậy bọn trẻ ma thuật thôi.. nhưng hình như mình vừa tìm được một thiên tài, con bé có một trí nhớ và khả năng kiểm soát ma lực cực tốt."

"Này em có muốn trở thành đệ tử của chị không?"

Rie vui mừng như vớ được vàng nắm lấy tay Jinna hào hứng hỏi, Jinna hồn nhiên trả lời

"Được thôi cảm ơn sư phụ."

Hai từ sư phụ làm cho Rie vui mừng đến nỗi ôm lấy cô bé xoay vòng.

Trông thấy bầu không khí vui vẻ Emia và hai người đàn ông bất giác bật cười thành tiếng

"Được rồi đừng quay con bé nữa đến giờ ăn rồi."

Emia mỉm cười bảo với Rie, tất cả vui vẻ cùng nhau đi lại chỗ bàn ghế đá được tạo ra từ ma thuật.

Emia chuẩn bị nhiều món trông rất đẹp mắt, có que thịt nướng thơm ngon, những chén súp nhiều thành phần gia vị, có cả cá nướng và thịt hầm, bữa ăn được bố trí vô cùng đẹp mắt, mọi người ngồi theo thứ tự hình tròn Rie; Jinna; Yana; Emia và hai người đàn ông trẻ tuổi trông họ giống hệt nhau.

Emia sau khi chuẩn bị đầy đủ cô liền nói với mọi người

"Được rồi ăn thôi mình đối quá đi mọi người cùng nhau bắt đầu mở tiệc thôi."

Tất cả cùng nhau thưởng thức đồ ăn một cách ngon lành vì Emia rất có tài năng trong việc nấu nướng.

Jinna và Yana đang ăn thịt nướng thì người đàn ông bắt chuyện với hai cô bé

"Anh được nghe kể từ Emia rằng hai đứa tên là Jinna và Yana, còn anh tên là Haru Rehan còn anh ấy là Curo Rehan hai tụi anh là anh em sinh đôi rất vui được làm quan."

Yana dù đang cầm que thịt nướng nhưng vẫn đứng lên đáp lại

"Rất vui được gặp một người tốt như anh, cảm ơn mọi người vì đã giúp đỡ chúng em cảm ơn rất nhiều."

Jinna nhìn Yana như đang học hỏi cũng đứng dậy

"Cảm ơn mọi người rất nhiều, mọi người đã trị thương cho em và còn cho em thức ăn cảm ơn rất nhiều."

Nói đến đây Jinna bật khóc nức nở có thể vì lòng tốt của mọi người làm cô bé cảm động, có thể đây là bữa ăn ngon nhất từ đó đến giờ, hoặc có thể những ấm ức cô bé luôn kiềm chế chịu đựng được giải phóng ra hết bên ngoài, khóc rất lớn và rất lâu mọi người không ai có thể dỗ được, vừa khóc con bé vừa chui vào lòng của Yana phải mất một lúc Jinna mới bình tĩnh trở lại.

Rie bắt đầu cất tiếng hát để làm bầu không khí dịu lại, giọng hát ngọt ngào làm cho mọi người phải lắc lư theo bài hát, Rie đưa một que thịt cho Jinna rồi nói: "Kể từ bây giờ em là đệ tử của chị, chị sẽ bảo vệ cho em, chúng ta là một gia đình."

Khi nghe được hai chữ gia đình Jinna bắt đầu nức lên từng tiếng nhưng vẫn có kiềm nén nước mắt, cô bé nhận lấy que thịt ăn ngon lành.

Emia sau khi ăn no nhìn Rie rồi nói

"Aaa no quá đi mình phải đi tắm thôi, này cậu có muốn đi tắm chung không, cả hai đứa nữa người hai đứa bẩn quá rồi đó."

Rie gật đầu đồng ý còn Yana và Jinna im lặng xấu hổ, một lúc sau Yana lên tiếng trả lời

"Bọn em không có quần áo."

Rie nghe được liền hỏi Emia

"Cậu có quần áo nào vừa với bọn trẻ không?"

Emia suy nghĩ một lúc như đang cố nhớ gì đó rồi lên tiếng

"Áo thì chắc là có dù hơn rộng còn quần thì không có cái nào cả."

Rie nhìn xuống quần của bản thân rồi nhìn sang Jinna rồi bảo

"Hai em cứ mặc quần của chị đi dù hơn rộng, chỉ mặc một lác thôi rồi chị sẽ giặt lại quần Áo cho hai đứa."

Rie và Emia lựa chọn những đồ không quá rộng, cùng Jinna và Yana chọn khu rộng rãi ít cây, còn hai người kia thì đang bận rửa bát nên chưa thể đi tắm, chọn được khu vực đúng ý, Rie bước lên một chút đưa hai tay lên trời ánh sáng phát ra bao phủ xung quanh, những bức tường đá màu trắng hình thành nhốt mọi người ở bên trong, không thể nhìn thấy gì, ánh sáng phát ra từ tay của Rie làm mọi thứ rõ hơn.

Rie lấy từ trong balo ra một viên pha lê to màu xanh biển, cô ấy chuyền ma lực đang phát sáng từ tay sang viên pha lê, nó bắt đầu phát sáng lung linh tỏa ra ánh hào quang tuyệt đẹp lên bức tường xunh quanh, giống như những vì sao lấp lánh từ dưới đất mọc lên một bệ đỡ Rie đặt viên pha lê lên đó.

Cô ấy mỉm cười khi thấy gương mặt ngạc nhiên của Jinna và nói: "Chị sẽ dậy em tất cả những gì chị biết và em cũng có thể làm được như vậy."

Nói xong Rie tỏa sáng ra xung quanh những mảng tường trắng xuất hiện tạo thành hình dạng một bồn tắm rộng lớn, những bong bóng nước xuất hiện càng ngày càng nhiều lấp đầy bồn tắm.