Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 53: Kinh biến (2)




Thuyền của chúng ta chậm đi tới chủ hạm của đối phương, khi hai chiếc thuyền cách nhau chừng 5 trượng, thủy binh của đối phương bắc một cây cầu dài.

Trên thuyền Cao Ly lập tức vang lên tiếng đàn sáo, có hai gã võ sĩ trải thảm đỏ, có hơn 20 mỹ tỳ Cao Ly đi tới.

Tiêu Trấn Kỳ nhìn không chớp mắt vào đôi chân của những thiếu nữ Cao Ly này, thấp giọng hướng ta nói:

“Những... Nữ tử Cao Ly này đều biết võ công, bộ pháp cực kỳ ảo diệu.”

Yến Lâm trang phục màu đỏ, được hai mỹ tỳ đỡ lên thảm, lúc đi qua bên cạnh ta, nàng dừng lại một chút, ta thâm ý nói:

“Công chúa yên tâm, Dận Không sẽ đi ngay theo phía sau của người.”

Chúng ta chậm rãi sang tàu của Cao Ly, ba gã quan viên Cao Ly tiến lên hành lễ, quan viên đứng giữa có bộ râu dài, nói:

“Cao Ly sứ thần Kim Thuấn Thần bái kiến Đại Tần Cửu công chúa bệ hạ!”

Yến Lâm lạnh nhạt nói:

“Miễn lễ!”

Kim Thuấn Thần đứng lên nói:

“Mời công chúa tắm rửa nghiệm thân!”

Ta ngơ ngác, nước Cao Ly này đã ra cho chúng ta một vấn đề khó, Yến Lâm sớm bị ta làm hư thân (phá trinh), thì làm sao có thể qua cửa ải này?

Ta nhướng mày, giận dữ hét:

“Lớn mật! Đường đường Đại Tần công chúa sao có thể để cho ngươi vũ nhục như vậy?”

Kim Thuấn Thần hướng ta trông lại, ánh mắt của hắn không có bất kỳ sự sợ hãi nào, nghiêm mặt nói:

“Cao Ly quốc thổ tuy nhỏ, nhưng cũng có quy củ và tôn nghiêm của mình, cưới công chúa trước phải nghiệm thân, xin Bình vương điện hạ thứ tội!”

Ta cười lạnh nói:

“Đại Tần cũng có quy củ, ngươi nếu dám làm ra chuyện gì ảnh hưởng tới sự uy nghiêm của Đại Tần, vậy hôn sự lần này không xong đâu!”

Lý Hùng Tín cuống quít đi tới bên cạnh ta thấp giọng nói:

“Bình Vương điện hạ, việc này nếu như làm lớn, thì sẽ không hoàn thành sự giao phó của Thái Hậu...”

Ta cố ý lớn tiếng nói:

“Sợ cái gì? Cao Ly vũ nhục Đại Tần, cho dù Thái Hậu có biết, cũng không cho bọn họ làm càn như vậy!”

Bức rèm ở cửa khoang thuyền nhẹ động, có một thiếu nữ Cao Ly xinh đẹp tuyệt trần đi ra, nàng mặc trang phục màu phấn hồng, tinh linh tú lệ không chê vào đâu được.



Mái tóc mềm mại thả xuống hai vai, băng cơ ngọc cốt, da thịt như tuyết, thân thể thướt tha thon thả, cánh tay nhỏ nhắn, thần sắc ung dung, giống như tiên nữ trên cung trăng, làm cho người ta sinh ra cảm giác ngưỡng mộ, không có ai dám sinh ra ý dâm loạn.

Trong lòng ta thầm khen, không nghĩ tới Cao Ly lại có mỹ nữ như vậy.

Cô gái kia hướng Yến Lâm thi lễ nói:

“Cao Ly Quốc Y Quan Toàn Tuệ Kiều tham kiến công chúa điện hạ.”

Thanh âm của nàng như nhạc họa, uyển chuyển êm tai, khiến ta nghe như mê mẩn.

Yến Lâm gật đầu:

“Ngươi là y quan phụ trách nghiệm thân có phải không?”

Tuệ kiều nói:

“Công chúa xin chớ trách, hoàng thất Cao Ly từ trước đến nay đều có quy củ như vậy, nghiệm thân cho công chúa còn có thể báo lại với Hoàng thất Cao Ly, đồng thời chứng minh sự trong sạch của công chúa, ngăn miệng của tiểu nhân.”

Trong lòng ta ngẩn ra, nghe khẩu khí của nàng, thì hình như đã nghe được lời đồn đãi gì rồi.

Yến Lâm nói:

“Được, ta đi theo ngươi.”

Nàng cùng hai người hầu đi vào bên trong, trong lòng ta khẩn trương vô cùng, Yến Lâm trước đó uống ‘Thất Nhật Túy’ do Tôn Tam Phân đặc chế, dược tính rất nhanh sẽ phát tác, thế nhưng lấy lòng cảnh giác của thiếu nữ Toàn Tuệ Kiều này, đồng thời với y thuật của nàng có thể phát hiện ra điều gì hay không.

Đường Muội và Tiêu Trấn Kỳ trở nên ngưng trọng, chuẩn bị đối phó với tình huống xấu nhất.

Trong gian phòng trên thuyền đột nhiên có một tiếng thét kinh hãi, ta nghe rõ thanh âm này là của Toàn Tuệ Kiều, Kim Thuấn Thần và Cao Ly quan viên tất cả đều giật mình.

Ta làm bộ như muốn phóng vào trong, nhưng lại bị Kim Thuấn Thần ngăn trở lối đi, lớn tiếng nói:

“Bình Vương điện hạ xin dừng bước, trong khoang thuyền là nơi cấm kỵ, điện hạ đi vào không tiện.”

Ta lạnh lùng nói:

“Ngươi lẽ nào không nghe thấy có tiếng kêu hay sao? Nếu như công chúa có sơ xuất gì, thì ngươi có thể chịu trách nhiệm được không?”

Kim Thuấn Thần tràn ngập lòng tin nói:

“Toàn thái y là là đệ nhất thần y của Cao Ly chúng ta, quyết không có gì sai lầm...”

Lời còn chưa dứt, thì thấy một cung nữ Cao Ly từ trong khoang thuyền vọt ra, run giọng dùng tiếng Hàn nói câu gì đó. Kim Thuấn Thần sợ hãi, vội vã đi vào trong khoang thuyền, ta nháy mắt cho bọn Đường Muội, cùng đi vào trong.
Khi vào thì thấy Yến Lâm mặc trang phục mỏng, thẳng tắp nằm ở trên giường, Toàn Tuệ Kiều đang ở bên giường kiệt lực thi cứu, trong lòng ta thầm mừng rỡ biết là ‘Thất Nhật Túy’ đã phát tác, lớn tiếng nói:

“Công chúa điện hạ!”

Sau đó dùng vẻ mặt bi thương lao tới.

Trên trán bóng mịn của Toàn Tuệ Kiều đầy mồ hôi, nàng lấy ra một cái hộp gấm, dường như còn muốn tiếp tục nỗ lực, ta rất sợ nàng phát hiện Yến Lâm chết giả, giận dữ hét:

“Tiện nhân lớn mật, dám mưu hại công chúa, bắt lại cho ta!”

Đường Muội và Tiêu Trấn Kỳ song song vọt lên, lại bị Kim Thuấn Thần ngăn cản lối đi, đau khổ cầu khẩn nói:

“Cửu công chúa sống chết còn chưa biết, hãy cho Toàn thái y một cơ hội...”

Trong đôi mắt đẹp của Toàn Tuệ Kiều hiện lên sự tức giận, nàng nhẹ giọng nói:

“Ta chuẩn bị nghiệm thân cho công chúa, thì nàng đột nhiên ngã xuống đất, sao có thể nói là ta gia hại?”

Sau đó nàng mở hộp gấm, từ bên trong lấy ra ngân châm.

Ta cầm cổ tay của nàng, giận dữ hét:

“Tiện nhân! Ngươi còn dám?”

Một tay đẩy nàng xuống đất một tay bắt mạch cho Yến Lâm, chỉ thấy nàng không còn thở, da thịt lạnh như tuyết, hiển nhiên là đã chết.

Ta nhanh như tia chớp rút trường đao, mũi đao nhắm thẳng vào cái cổ tuyệt đẹp của Toàn Tuệ Kiều, tràn ngập cừu hận nói:

“Ngươi giết công chúa!”

Chuyện cho tới bây giờ, ta đem tất cả đổ lên trên người nàng, cho dù Tần quốc và Cao Ly có phát sinh chiến sự, ta cũng không tiếc.

Kim Thuấn Thần không ngờ thế cục lại phát triển tới nông nỗi này, hắn dò xét mạch đập của Yến Lâm, sau khi tin tưởng là nàng đã chết, trên mặt không còn chút huyết sắc nào.

Bên ngoài khoang thuyền có hơn trăm tên thị vệ Cao Ly vây quanh, ta tàn bạo kéo tóc của Toàn Tuệ Kiều, một tay kéo nàng lên:

“Nói! Rốt cuộc là ai phái ngươi tới gia hại công chúa?”

Lý Hùng Tín ở bên ngoài thấy vậy, cuống quít chiến thuyền Tần quốc phát tín hiệu, những chiến thuyền ở xa nhanh chóng vây chiến thuyền Cao Ly lại.

Toàn Tuệ Kiều đau đớn nhăn mày, đao phong sắc bén chỉ sát vào cổ nàng, chỉ cần nhúc nhích, là nàng sẽ hương tiêu ngọc vẫn.

Đường Muội bảo vệ Yến Lâm, Tiêu Trấn Kỳ ở bên cạnh ta, đề phòng thị vệ Cao Ly đột nhiên tấn công.

Ta dùng đao uy hiếp Toàn Tuệ Kiều tiến ra ngoài, Kim Thuấn Thần thấy biến hóa như vậy, thì ra lệnh cho cung nỏ nhắm ngay vào ta, cũng không có ý thối lui.

Tiêu Trấn Kỳ giận dữ hét:

“Tránh ra!”

Những binh sĩ Cao Ly này không nhúc nhích, luôn dùng đôi mắt lạnh lùng nhìn ta, chỉ đợi Kim Thuấn Thần hạ lệnh là phát tiễn.

Toàn Tuệ Kiều không chút hoảng sợ, nàng nhẹ giọng nói:

“Ta theo bọn họ tới, cho dù thế nào thì công chúa Đại Tần cũng chết trên thuyền Cao Ly, phải có một người gánh trách nhiệm này...”

Nàng dừng lại một chút lại nói:

“Không nên vì ta mà cùng Tần quốc phát sinh chiến sự, nếu như như vậy sợ rằng mắc mưu người khác.”

Nàng dùng đôi mắt đẹp trừng mắt nhìn ta, dường như có thâm ý.

Ta nhìn thẳng vào hai mắt nàng, trên mặt có sự xấu hổ, kéo nàng vào trong ngực mình, thối lui từng bước.

Chiến thuyền Đại Tần đã tới gần, Kim Thuấn Thần gật đầu, hắn đương nhiên không muốn Toàn Tuệ Kiều rơi vào cảnh táng thân.

Đường Muội ôm lấy thân thể Yến Lâm, đi theo sau ta. Binh sĩ Cao Ly đi theo, ta bước thong thả, cùng Đường Muội qua cầu.

Lý Hùng Tín tiếp nhận Toàn Tuệ Kiều, thì đột nhiên có một Hắc giáp võ sĩ từ trong hàng ngũ của Cao Ly nhảy ra, huy động trường kiếm trong tay toàn lực hướng Lý Hùng Tín đâm tới.

Lý Hùng Tín hoảng loạn buông Tuệ Kiều, trường kiếm trong tay nghênh đón đối phương, song kiếm tương giao, Lý Hùng Tín thối lui 5 bước mới có thể ổn định lại được

Ta rất sợ Toàn Tuệ Kiều nhân cơ hội đào tẩu, xoay người vọt tới bên cạnh nàng, cầm lấy cánh tay trái của nàng.

Toàn Tuệ Kiều nói:

“Ngươi sợ cái gì? Ta nếu đã đáp ứng gánh chịu trách nhiệm này, thì sẽ không đào tẩu.”

Hắc giáp võ sĩ buông tha Lý Hùng Tín, hướng ta vọt tới.

Tiêu Trấn Kỳ liếc mắt nhìn ra võ công của đối phương vượt xa Lý Hùng Tín, nên vọt tới che trước người của ta, vung quyền đánh tới đối phương

Hắc giáp võ sĩ cũng tung quyền, hai quyền chạm nhau, thân thể hai người đều là chấn động. Trong lòng ta cả kinh, không ngờ Hắc giáp võ sĩ này có thể chống đỡ được đòn tấn công của Tiêu Trấn Kỳ.

Toàn Tuệ Kiều nhẹ giọng nói:

“Xa Hạo! Ngươi lui ra!”

Hắc giáp võ sĩ đang muốn tiếp tục, nghe vậy thì trường kiếm ngưng trệ ở trong hư không, khuôn mặt anh tuấn tái đi, áp chế sát khí xuống.