Sủng Thiếp Ở Vương Phủ

Sủng Thiếp Ở Vương Phủ - Chương 194: Chương 191





Ngụy hoàng hậu nói thế khiến mọi người không hiểu ( hoặc vờ như không hiểu ) , bất quá bà đã nói như thế tất nhiên họ phải lắng tai nghe.


(Soái- Đào Quân Trang- 10/08/2018)

Đám người cũng không chuyển tới địa phương khác mà chỉ đem người không liên quan, không trọng yếu đưa ra ngoài.


Các vương gia cùng kia vương phi đều ở lại, tần phi chỉ lưu lại tiền Hiền phi, Khang tần cùng Lệ quý nhân , Dĩnh quý nhân, cùng hai vị thái y đức cao vọng trọng của thái y viện lại thôi, dù sao bọn họ là thái y thân thể Hoằng Cảnh Đế ngày thường đều do bọn họ chiếu khán .

"Tiêu viện sử ngươi nói đi, đỡ phải làm người ta lầm tưởng Bản cung làm gì mờ ám."

Tiền Hiền phi giả mù sa mưa , cười xòa: "Hoàng hậu nương nương ngài cũng đừng nóng giận, thiếp thân cùng An vương điện hạ cũng là quan tâm bệ hạ mà thôi.


Ngài ngàn vạn đừng hiểu lầm, ai chẳng biết Hoàng hậu nương nương là mẫu nghi thiên hạ, làm tấm gương cho mọi phụ nữ, khoan dung rộng lượng cho thiếp thân." (Soái- Đào Quân Trang- 10/08/2018)

Sắc mặt Ngụy hoàng hậu cũng không tốt, thậm chí có chút mệt mỏi, không kiên nhẫn nhìn tiền Hiền phi: "Không cần ngươi khen Bản cung, Bản cung khoan dung hay không khoan dung, rộng lượng hay không rộng lượng, không phải là chuyện tiền Hiền phi ngươi có thể bàn luận ."

Tiền Hiền phi lập tức lúng túng, lại ráng nhịn xuống.

Ngụy hoàng hậu lại nói: "Tiêu viện sử, ngươi đem kết quả thái y viện khám ra nói cho bọn họ biết, cũng đỡ phải làm bọn họ nói bản cung làm gì mờ ám.


Lý Đức Toàn đâu? Ngươi là người của bệ hạ, toàn bộ ngươi phải biết."

" - - "

Tiêu viện sử cùng Lý Đức Toàn đều lộ vẻ bị làm khó, nhưng ánh mắt người khác đắp lên hai người quá nhiều, đại khái cũng biết chuyện này lừa gạt không xong, họ liếc mắt nhìn nhau, Tiêu viện sử nói trước.


(Soái- Đào Quân Trang- 10/08/2018)

Nguyên lai Hoằng Cảnh Đế bệnh lần này không có quan hệ gì tới bệnh cũ cả, kỳ thật cũng là có một chút xíu quan hệ , nhưng không phải là nguyên nhân chính.


Lệ quý nhân , Dĩnh quý nhân đến Càn Thanh Cung cũng là thật , hai tiểu quý nhân đại khái cũng là nghe nói Hoằng Cảnh Đế bệnh , liền chủ động đến Càn Thanh Cung cầu kiến.

Hoằng Cảnh Đế sai người cho các nàng vào, vốn chỉ là nói hai câu lời nói, ai ngờ không biết sao Hoằng Cảnh Đế lại ở bên trong mây mưa.


Bệ hạ sủng hạnh phi tử, các nô tài phải tránh đi, Lý Đức Toàn cũng phải tránh ra bên ngoài phòng thủ, cho nên tình huống cụ thể thế nào không có ai biết rõ, chỉ biết là khi hai quý nhân đi rồi, Hoằng Cảnh Đế cũng đã ngủ .


Người phát hiện Hoằng Cảnh Đế không ổn là Lý Đức Toàn.


Đêm hôm mà mãi Hoằng Cảnh Đế không tỉnh.


Bình thường mỗi đêm Hoằng Cảnh Đế sẽ uống trà vài lần.


Hoằng Cảnh Đế khác lạ tất nhiên phải gọi thái y viện.


(Soái- Đào Quân Trang- 10/08/2018)

Thái y viện kinh động , hậu cung cũng kinh động.


Vốn là Ngụy hoàng hậu không định thông báo cho mấy hoàng tử , chỉ sai người gọi Huệ vương cùng Đại Vương đến, nhưng tiền Hiền phi chặn ngang một cước, mới có chuyện cửa cung mở ra các vương gia tề tụ ở Càn Thanh Cung.


(Soái- Đào Quân Trang- 10/08/2018)

Cho nên tiền Hiền phi hết sức làm thế cũng không phải là không có căn cứ.


Đương nhiên những lời này Tiêu viện sử cùng Lý Đức Toàn không nói, bất quá mọi người cũng phân tích được.



Trên thực tế nếu không phải tiền Hiền phi cùng An vương có ý đồ can thiệp, Tấn Vương, Lỗ vương đại khái cũng không có tin tức nhanh như vậy.

Mà Hoằng Cảnh Đế tình huống thật sự không tốt, Tiêu viện sử nói về y lý họ cũng nghe không hiểu, chỉ biết là Hoằng Cảnh Đế nếu có thể tỉnh lại còn tốt, nếu không tỉnh có khả năng sẽ không tỉnh lại được , dù sao cũng là người lớn tuổi.


Mà có lẽ não trúng gió cũng rất lớn.

Nghe xong hết thảy, cả căn điện đều sa vào yên tĩnh.

" Như thế là hai tiểu quý nhân đã hại phụ hoàng?" Lỗ vương thình lình nói một câu.

" Vì sao mẫu hậu lại không xử trí hai người họ?" Người nói là Ngô vương.


Nói ra mới ý thức được mình ngu xuẩn , đại sự như thế trước tiên phải xem sức khỏe Hoằng Cảnh Đế, còn hai người kia chạy cũng không thoát.


(Soái- Đào Quân Trang- 10/08/2018)

"Tất nhiên là phải xử trí , Bản cung xử trí thế nào cũng không cần đợi tiền Hiền phi cùng An vương nói."

Khẩu khí Ngụy hoàng hậu lạnh lùng , có khả năng là vì Hoằng Cảnh Đế vì dục túng quá độ mà bệnh, làm cho bà ta cảm thấy hết sức mất mặt.


Hơn nữa tiền Hiền phi ngấm ngầm ngáng chân làm cho bà ta thêm phẫn nộ, cho nên hôm nay ngụy hoàng hậu cũng không khoan dung cùng rộng lượng như trước.

Nghĩ cũng đúng ai làm chính thê đụng phải chuyện này thì cũng không có sắc mặt tốt.

Tấn Vương đứng bên cạnh Ngọc Nương lòng nàng vẫn ưu tư, nàng dắt Tiểu Bảo đứng đó.


Từ đầu đến cuối, một nhà ba người cũng không nói gì, chỉ là đứng nghe .

Lệ quý nhân cùng Dĩnh quý nhân bị dọa toàn thân như nhũn ra quỳ trên mặt đất, khóc không thành tiếng, miệng liên tục xin tha, vẫn bị Ngụy hoàng hậu sai người kéo xuống.

Không ngoài dự liệu, kết cục của họ sẽ không tốt, dù không lụa trắng thì cũng là cốc rượu mà thôi, trong cung phương pháp xử trí nhiều vô cùng.


(Soái- Đào Quân Trang- 10/08/2018)

Tiền Hiền phi lại chẳng biết tại sao muốn ngăn cản lại thôi.

Hiện thời hoàng hậu thế lớn, nói gì cũng bất lợi, nghiêm trọng một chút còn bị chụp cho cái mũ có ý đồ vu oan cũng không phải không thể.


Dù sao hoàng hậu vẫn là hoàng hậu, nếu Hoằng Cảnh Đế có gì không hay xảy ra, trong cung bà ta lớn nhất.


Mặc kệ hoàng tử nào thượng vị, cũng phải tôn kính bà ta, kể cả phi tần cũng thế.

Sau đó mọi người lại thương nghị phương pháp chữa bệnh cho Hoằng Cảnh Đế, Ngụy hoàng hậu cũng mặc kệ các hoàng tử thương nghị thế nào.


Trong lúc này ai cũng nói lời sắc bén, không biết ai biết Hoằng Cảnh Đế thời điểm nào sẽ tỉnh, tất nhiên họ phải thể hiện bản thân, cho nên nói gì cũng đều có người không hài lòng.

Cuối cùng Lỗ vương nói hai hoàng tử chăm chung mỗi ngày thay đổi một vòng.



Hai hoàng tử phải đi chung tất nhiên là nhằm vào trung cung , kỳ thật hiện tại mọi người sợ nhất chính là trung cung động tay động chân, dù sao Ngụy hoàng hậu ở đây bà ta nắm giữ hậu cung, là chiếm ưu thế lớn nhất rồi.


(Soái- Đào Quân Trang- 10/08/2018)

Hôm nay Huệ vương cùng Vĩnh Vương phòng thủ, ngày mai là An vương cùng Đại Vương.


Còn như những người khác, đã mệt mỏi không nhẹ, có thể xuất cung hồi phủ.


Có lẽ sự tình cũng không nghiêm trọng lắm, dù sao sức khỏe Hoằng Cảnh Đế, ai cũng không nói chính xác được.

Tấn Vương mang Ngọc Nương cùng Tiểu Bảo ra khỏi Càn Thanh Cung.

Tuy là sắp đến giờ đến thượng thư phòng học, nhưng hôm nay tình huống như thế chắc không có ai đến thượng thư phòng.


Bất quá Tiểu Bảo vẫn cho người đến thượng thư phòng xin nghỉ.


(Soái- Đào Quân Trang- 10/08/2018)

Ngọc Nương lo lắng trùng trùng, nàng dù ngốc, cũng nhìn ra khắp nơi đều dùng lời nói nghiền yết lẫn nhau, nhằm vào nhau, không tín nhiệm nhau.


Bất quá là hầu bệnh, cũng có thể diễn đa dạng như thế.

Nàng nhìn Tấn Vương một cái: "Điện hạ, thật không có việc gì sao? Thiếp cảm thấy giống như sắp xảy ra chuyện gì đó."

"Không xảy ra chuyện đâu, nàng đừng lo lắng."

Nói là nói thế, nhưng khi trở lại Tấn Vương phủ, Ngọc Nương nhớ ra cả nhà chưa ăn sáng, lại lăn qua lăn lại cả buổi ai cũng mệt, nàng bảo phòng bếp làm đồ ăn mang lên, Tấn Vương lại không động mấy đũa.


(Soái- Đào Quân Trang- 10/08/2018)

Hắn cùng Ngọc Nương với Tiểu Bảo ăn xong, mới đặt đũa xuống, Ngọc Nương ở cùng một chỗ với hắn đã lâu, sao lại không thấy tâm Tấn Vương đang loạn.


Bọn nha đầu thu thập bàn ăn sạch sẽ, Tấn Vương bảo Ngọc Nương nghỉ ngơi đi, hắn đi đến tiền viện.

Ngọc Nương xem bóng lưng hắn, vẻ u sầu cũng bám trong tim nàng.

*

Trong tiền viện, Tấn Vương nghị sự ở thư phòng.

" Như thế có lẽ là ngoài ý muốn, trung cung không có hiềm nghi?" Lý Mậu Thiên hỏi.

Lưu Đại tiên sinh cùng Hắc tiên sinh cũng suy tư.


(Soái- Đào Quân Trang- 10/08/2018)

"Bản vương cảm thấy sự tình không đơn giản như thế." Sau án thư , Tấn Vương nói.

Dù hắn nói không đơn giản, lại không có đầu mối để phân tích.


Rất hiển nhiên Tấn Vương ý thức được giờ là thời điểm mấu chốt, mới không để ý mặt mũi hoàng thất mà lấy sự kiện này ra cùng phụ tá nghị luận, chỉ sợ mình sơ hở mà bỏ lỡ tiên cơ.

"Theo điện hạ thuật lại không phát hiện ra trung cung có manh mối gì.


Điều kỳ quái chính là Ngụy hoàng hậu phản ứng không giống như phản ứng của một hoàng hậu, hơn nữa hôm nay thủ đoạn mạnh mẽ vang dội thế quá khác Ngụy hoàng hậu bình thường."

Lưu Đại tiên sinh nói rất giống điều Tấn Vương nghĩ đến .

Còn Lưu Đại tiên sinh tại sao lại biết bình thường Ngụy hoàng hậu biểu hiện ra sao, là nhờ Tấn Vương chôn rất nhiều mật thám thu thập tình báo.


Nếu đã mưu đồ đại vị, trong hoàng cung tự nhiên cũng có người của Tấn Vương phủ, mà Ngụy hoàng hậu lại là nhân vật mấu chốt ở trung cung, cũng trong phạm vi quan sát.


(Soái- Đào Quân Trang- 10/08/2018)

" Điều tiên sinh nghi ngờ cũng là chỗ bản vương nghi ngờ , chỉ là hiện thời không có chứng cớ xác thực, ai cũng không dám nói phụ hoàng đột nhiên bị bệnh có quan hệ với trung cung."

Sự tình lại lần nữa sa vào bế tắc, không thấy chứng cớ Hoằng Cảnh Đế lại hôn mê bất tỉnh.


Nếu là trung cung nhất hệ ra tay, bọn họ nhất định là ủng hộ lập đích tử rồi, dù sao từ xưa đã có chuyện lập đích tử không lập trưởng tử rồi.


Đại Vương tuy là bình thường chút, nhưng cũng không có nghĩa là hắn không thể làm một hoàng đế, nếu sự tình thật đến bước kia, trong triều những đại thần trung lập, cho dù vì xã tắc không để triều đình náo động, cũng sẽ ủng hộ Đại Vương.




(Soái- Đào Quân Trang- 10/08/2018)

Thế cục hôm nay với Tấn Vương đặc biệt bất lợi, vốn là thắng lợi trong tầm mắt, lại không nghĩ tới sinh biến cố như thế.

Tuy mặt ngoài Hoằng Cảnh Đế coi thường Tấn Vương, lại phái hắn đi trùng tu Tây uyển.


Nhưng ai hiểu tính Hoằng Cảnh Đế thì có thể nhìn ra hướng phương đó.


Theo Tấn Vương thì hắn chỉ cần tiếp tục chờ thì vị trí kia sẽ là của hắn , hiện thời xem ra muốn lấy cũng không dễ dàng như vậy .

Tấn Vương hít sâu một hơi, muốn nói cái gì, đột nhiên ngoài cửa một người vội vàng xông tới.

Là Phúc Thành.

"Điện hạ, đại công tử nháo muốn tiến cung, nói muốn chăm bệnh cho bệ hạ."

*

Ngọc Nương lần đầu tiên phát hiện Tiểu Bảo khó nói chuyện như thế, nói cái gì nó cũng không nghe.


(Soái- Đào Quân Trang- 10/08/2018)

Nàng rốt cuộc biết nhị bảo giống tính ai , không giống cha cũng không giống nương, lại giống ca ca.


Có lẽ nàng cùng Tấn Vương từ trong xương cũng có mặt này, chỉ là nàng không phát hiện ra.

"Nương không làm chủ được, nếu con muốn đi, thì nói với cha con đi."

Đang nói , Tấn Vương đi vào .

Tấn Vương xem Tiểu Bảo, Tiểu Bảo cũng xem Tấn Vương.

Tiểu Bảo từ bên ngoài nhìn vào thì so với đứa nhỏ năm sáu tuổi thật khiến người ta không thể xem nhẹ nó.


Nhưng trên thực tế Tiểu Bảo cũng không đến ba tuổi rưỡi.

Tiểu Bảo biết Tấn Vương tức giận , từ trong ánh mắt là có thể nhìn ra.


Nó giả bộ sợ che mắt khóc lên: " Con muốn chăm sóc hoàng gia gia, con muốn ở cạnh hoàng gia gia, hoàng gia gia nói với Tiểu Bảo thật hay , nói chờ cha đem tiểu Bồng Lai tu sửa tốt rồi sẽ mang Tiểu Bảo đi chơi.


Hoàng gia gia chắc chắn sẽ không chết , con muốn đi xem hoàng gia gia, con đi xem ông, ông sẽ không phải chết ."

" Con đừng nói chết được hay không , đừng nói như vậy !" Ngọc Nương vội la lên.


Đồng thời lại muốn khóc, nếu nói Tiểu Bảo đối với ai tốt nhất, thì trừ cha mẹ, đệ đệ, Diễm Ca Nhi, Tuyên Ca Nhi thì trong trưởng bối cũng chỉ có Hoằng Cảnh Đế .

Hoằng Cảnh Đế cũng thương Tiểu Bảo, mặc dù Ngọc Nương chưa tận mắt thấy nhiều, nhưng Tiểu Bảo nói là có thể nghe ra.

"Hiện thời trong cung quá loạn , tiểu hài tử không cần tham gia náo nhiệt.


Hoàng gia gia cứ để cha đi trông, con ở nhà với nương cùng nhị bảo, con không chơi với nhị bảo, nhị bảo sẽ không có ai chơi cùng ."

Lần đầu tiên Tiểu Bảo nghe nhắc tới đệ đệ trong tình huống này.

"Cha vào trong cung xem , cũng phải về nhà với nương nhưng con có thể liên tục ở cạnh hoàng gia gia mà." (Soái- Đào Quân Trang- 10/08/2018)

Ngọc Nương cố gắng thuyết phục nhi tử, ánh mắt Tấn Vương chợt lóe, hắn nhìn Tiểu Bảo với ánh mắt có ý tứ sâu xa: " Ngươi cũng không còn nhỏ , nên biết mình đang làm gì.


Chăm hoàng gia gia không phải là bằng lời nói liền đủ , ngươi có thể kiên trì sao?"

" Con nhất định kiên trì , cha để con đi, con đi tìm Lý công công nhất định cũng sẽ được đáp ứng .".