Sáng sớm, vạn vật cũng còn đắm chìm ở một mảnh thản nhiên sương trắng, trong không khí lộ ra một cỗ mùi hương thơm ngát, thâm hút một hơi, cũng khiến người cảm thấy vô cùng vui vẻ thoải mái! Trên đường văng vẳng thanh âm của các tiểu thương, thanh âm cò kè mặc cả thanh của kẻ mua người bán trên phố đánh đấu một ngày mới lại bắt đầu nhưng, ồn ào lại quen thuộc đến mức khiến người ta thấy thân thiết. Thành Biện Kinh cũng không ngoại lệ, lúc này trên đường đã là kẻ đến người đi, đặc biệt sáng nay Biện Kinh đệ nhất đại lâu — Kim Phong Tế Vũ lâu, cao thấp người hầu từ sớm đã rất bận rộn, mỗi người mặt mang tươi cười, đồ ăn mua so với ngày thường nhiều hơn, không khí so với ngày thường cũng náo nhiệt hơn. Bởi vì, hôm nay chính là sinh nhật của lâu chủ. Vị lâu chủ này, nói lớn không lớn, bởi vì không phải vương tôn công tử gì, nói nhỏ cũng không nhỏ, bởi vì hắn là thành Biện Kinh đệ nhất đại lâu, nắm giữ Đại Tống kinh tế mạch máu, giang hồ lớn nhỏ bang phái đều phải kính ba phần Kim Phong Tế Vũ lâu lâu chủ, mà vị lâu chủ này năm đó cũng là biên quan kháng liêu nhất đại anh hùng, danh chấn giang hồ đại hiệp —- Cửu Hiện Thần Long Thích Thiếu Thương. Cho nên, người đến tặng lễ đương nhiên cũng nhiều, không khí đương nhiên cũng không khỏi náo nhiệt.
Mà lúc này tại phòng ngủ của lâu chủ ——-
Mông lung nắng sớm xuyên thấu qua màn cửa sổ trắng noãn linh chiếu vào trong một căn đặc biệt thanh nhã phòng ngủ, trong không khí lộ ra thản nhiên ấm hương,màn treo mềm mại rủ xuống ở bên cạnh, nheo mắt một chút, tia nắng có thể thấy được hai cái thân ảnh đang dây dưa không dứt.
“Ngô ngô… Không…”
Ở trên một chiếc giường lớn có thể cất chứa ba bốn người,thân mình tuyết trắng bị đặt ở dưới một thân thể cường tráng màu đồng cổ đang không ngừng vặn vẹo, hai tay dùng sức đánh vào cái lưng rộng lớn của kẻ kia, ncuốn khúc tóc dài như mây theo hai bên trái phải xõa ra đung đưa, cố gắng nghĩ muốn đẩy ra cái người đang áp ở trên, giãy dụa khiến cho da thịt tái nhợt hiện lên một đoàn phấn hồng xinh đẹp, trong suốt mồ hôi ở mông lung nắng sớm phản chiếu ánh sáng khiến cho làn da trắng trơn tru càng trở nên trong suốt.
“Tích Triều, ngươi thật đẹp…” Tuyệt không để ý đến những cú đấm thi nhau dội lên lưng mình, cái tên đang ở mặt trên nhanh chóng đem nội y trắng thuần của mĩ nhân lạp xả hỗn độn, hàm răng trắng bóng nhẹ nhàng cắn vào hạt châu đỏ tươi mềm mại nổi bật giữa bộ ngực tế bạch non mịn, hai tay cũng không quên ở trên thân thể mẫn cảm không ngừng vuốt ve, cuối cùng dọc theo phần bụng bằng phẳng mà tham nhập vào trong tiết khố..