Rượu Yêu

Chương 72: Ngọt ngào (H+)




Trên mạng đồn thổi chuyện gì, chia rẽ đôi uyên ương nhà này, thật sự là không hiểu vì sao có thể nghĩ ra những tình tiết như vậy.

Hiển nhiên Thôi Kiệu Hôn vẫn chưa kịp biết tin tức trên mạng đã nói cô và Tôn Dịch như thế nào.

Ngoài việc được Lưu Đào sắp xếp lịch trình, thi thoảng được anh ấy cung cấp vài thông tin truyền thông, Thôi Kiệu Hôn chủ yếu chỉ theo dõi một vài diễn đàn sinh viên quen thuộc.

Ngược lại, Tôn Dịch lại nắm rất rõ.

Vừa rồi hình ảnh Thôi Kiệu Hôn được các nam thần tượng khác quan tâm, sau đó người hâm mộ ghép cặp bọn họ lại nổi lên. Tôn Dịch bị cho là một người có tuổi không thể so sánh với những nam thần tượng đó.

Chuyện này hiển nhiên người trong giới doanh nhân như anh cũng không để tâm nhiều, nhưng chủ yếu là người nhà của anh chú ý tới.

Nhất là mẹ anh.

Bà có xem phim và thấy quảng cáo của Thôi Kiệu Hôn. Tất nhiên đối với cô gái xinh đẹp này thì cảm thấy vô cùng ưng ý, cho nên bà cũng theo dõi rất nhiều tin tức về cô. Không may lại nhìn thấy những tin tức đó, sau đó nói với Tôn Dịch và Tôn Thiệu, để hai người nhanh chóng giải quyết những vấn đề này.

Tôn Dịch rất vui khi Thôi Kiệu Hôn được quan tâm như vậy, chứng minh được rằng cô rất dễ thích ứng với môi trường.

Anh nhìn Thôi Kiệu Hôn thoải mái ăn uống, không nhịn được nhoài người tới hôn một cái lên má cô.

Thôi Kiệu Hôn ghét bỏ: “Miệng anh có dầu.”

Tôn Dịch bật cười: “Hôm nay em còn lịch trình nào không?”

“Ừm có, nhưng đến bảy giờ tối là xong rồi.”

“Vậy em đến nhà anh được không?” Tôn Dịch gắp cho cô một miếng thịt rồi nói: “Nhà riêng của anh, sáng mai anh phải đi rồi.”

Thôi Kiệu Hôn nhìn Tôn Dịch một cái, thấy mặt anh ủ rũ vậy thì cũng không nỡ từ chối.

Vả lại cô cũng muốn ở cùng Tôn Dịch…

Thôi Kiệu Hôn gật gật đầu, “Vậy anh đến phim trường đón em đi.”

“Tất nhiên rồi!”

***

Hình ảnh Tôn Dịch và Thôi Kiệu Hôn đi cùng nhau nhanh chóng được đăng tải. Đặc biệt là lúc Thôi Kiệu Hôn đến căn hộ chung cư của anh.

Trên mạng thay nhau nói hôm trước còn ghép đôi mỹ nhân với người khác, hôm sau đã thấy rõ các bài báo của đôi tình nhân này, các người sáng mắt chưa!

Thôi Kiệu Hôn vừa nhắn tin cho Lưu Đào về những tin tức của mình xong, lại thấy tin nhắn của Lục Phiến Nhu đến.

Chuyện cô và Tôn Dịch hẹn hò cũng đã rất bình thường rồi, hiện nay các trang báo chỉ làm nóng lại một chút, xem như giúp cô tăng thêm độ nổi tiếng của mình.

Như vậy không phải là xấu.

Hơn nữa đằng trai giàu như vậy, không cần phí nhiều sức thì Thôi Kiệu Hôn cũng có thể đi lên.

Lục Phiến Nhu nói nếu đã như vậy sao Thôi Kiệu Hôn không ở hẳn nhà của anh, còn phải ở nhà riêng của công ty quản lý làm gì.

Thôi Kiệu Hôn đọc tin nhắn xong thì nhìn ngắm xung quanh.

Căn hộ này là căn ở tầng 15, có tất cả 2 phòng, nội thất thì rất sang trọng, khác hẳn căn hộ mà công ty đặt cho cô.

Thôi Kiệu Hôn tất nhiên rất muốn ở một nơi tốt thế này, nhưng chủ yếu Tôn Dịch không thường xuyên ở đây, cô lại không thể nói anh cho cô ở nhờ đây được.

Thôi Kiệu Hôn thở dài, lại nhìn thấy Tôn Dịch vừa mới tắm xong, chỉ quấn một cái khăn to quanh thân dưới.

“Anh không sợ cảm à?”

Tôn Dịch nghe Thôi Kiệu Hôn hỏi vậy thì bật cười, cố ý đến gần cô hỏi lại: “Vậy em có sợ không?”

Thôi Kiệu Hôn đang có việc sầu não, nghe thấy vậy liền tỏ thái độ không hứng thú đẩy Tôn Dịch ra xa, “Cái gì cũng sợ!”

Tôn Dịch ngạc nhiên: “Làm sao vậy? Em có chuyện gì không vui à?”

Thôi Kiệu Hôn không thèm trả lời, lại khiến Tôn Dịch nghĩ là bản thân mình làm sai, vội vàng ngồi xuống nghiêm túc nói: “Nếu anh có làm gì sai thì anh sẽ xin lỗi, em cứ nói thẳng ra, anh đều nghe em.”

Thôi Kiệu Hôn buồn cười, “Sao lại xin lỗi em, anh đâu có làm gì sai.”

“Vậy thì em gặp chuyện gì à?”

Tôn Dịch nhìn vào màn hình điện thoại còn sáng của cô, đọc lướt qua thì liền biết vấn đề của Thôi Kiệu Hôn. Anh hỏi: “Chung cư đó tốt không?”

“Cũng tốt.” Thôi Kiệu Hôn thở dài: “Nhưng không tốt bằng ở cùng anh.”

Lời này là thật lòng mà nói. Thôi Kiệu Hôn buồn bã, cô rất muốn trở về Thượng Hải, được ở nơi thân thuộc, có bạn bè, hơn nữa còn được ở gần Tôn Dịch.

Cô để điện thoại sang một bên, ngước đầu muốn nói thì lại bị Tôn Dịch ngăn cản.

Anh ôm lấy khuôn mặt mềm mại còn chưa kịp tẩy trang của Thôi Kiệu Hôn, nụ hôn sâu kéo gần hai cơ thể lại với nhau, gần đến mức Thôi Kiệu Hôn có thể cảm nhận được độ mát của Tôn Dịch.

Cô ngạc nhiên, nhưng lại không chống đối.

Tôn Dịch đưa Thôi Kiệu Hôn vào trầm mê, khiến cô trở nên yếu đuối, không kịp đuổi theo, lại bị anh ôm lấy cơ thể lên đùi.

Hai chân Thôi Kiệu Hôn quỳ xuống, sức nặng của cả hai khiến cho chiếc ghế sô-pha bị lún vào, lại làm cho Tôn Dịch càng thêm thích thú. Anh một tay ép chặt gáy Kiệu Hôn, một tay sờ nắn cặp mông tròn trịa.

Thôi Kiệu Hôn chống tay lên vai Tôn Dịch, cô cúi người, mùi hương của sữa tắm ngạt ngào từ anh khiến cô bừng tỉnh, cô chưa tắm!

Thôi Kiệu Hôn vội đẩy Tôn Dịch ra, một phen muốn đứng lên nói: “Em tắm trước đã.”

Nhưng dây cương cũng đã lên sẵn, Tôn Dịch nào dễ để cô đi như vậy.

Anh không đồng ý, lại kéo Thôi Kiệu Hôn xuống, ép cô cảm nhận cơ thể mình rồi rầu rĩ: “Chúng ta đã lâu lắm rồi không gặp nhau, em đừng như thế.”

“Nhưng mà…” Thôi Kiệu Hôn đỏ mặt, cô cũng đã rất muốn, nhưng lại e ngại cơ thể sẽ có mùi.

Tôn Dịch không đợi được nữa, vội vàng kéo khăn tắm của mình qua một bên, để lộ cự vật đang biểu tình dữ dội của mình.

Lần này mặt Thôi Kiệu Hôn đã không thể nào đỏ hơn nữa. Cô dường như vẫn chưa quen được việc nhìn thấy nó trước ánh sáng.

Tôn Dịch nói: “Em tắm hay không thì vẫn luôn thơm.”



Thôi Kiệu Hôn nghẹn, bản thân không thể nào chống lại Tôn Dịch được.

Cô ngượng ngùng, cũng không dám làm gì, chỉ có thể quỳ thẳng lên, sau đó chậm chạp đặt môi mình lên môi Tôn Dịch.

Thật nhẹ nhàng, cũng thật mềm mại. Tôn Dịch chưa từng có cảm giác ham muốn như vậy đối với ai ngoài Thôi Kiệu Hôn.

Anh luôn suy nghĩ về vấn đề này. Tôn Dịch cũng từng có bạn gái, nhưng lại chưa từng thích việc lăn lộn, càng không có hứng thú tìm tới việc giải quyết nhu cầu sinh lý.

Tất nhiên, Tôn Dịch lại càng không vì vậy mà yêu Thôi Kiệu Hôn.

Tôn Dịch muốn bên cạnh Thôi Kiệu Hôn, muốn gần gũi, muốn xâm nhập, càng muốn bản thân chính là một nửa cuộc sống của cô.

Tôn Dịch mê muội, tay sờ nắn loạn trên cơ thể Thôi Kiệu Hôn. Chiếc váy ngắn của cô bị kéo lên, Tôn Dịch cũng chẳng cần nhìn, ngón tay đã nhấn đúng điểm yếu của cô.

Thôi Kiệu Hôn giật mình, đầu ngả ra sau rên nhẹ một tiếng. Tôn Dịch được đà vừa ấn vừa xoa.

Hôm nay Thôi Kiệu Hôn mặc chiếc áo polo, kết hợp với váy ngắn, nhìn qua rất giống đồ thể thao, trên cơ thể quyến rũ của cô lại càng có cảm giác muốn trêu đùa.

Đó là cảm nghĩ của Tôn Dịch.

Anh hỏi Thôi Kiệu Hôn: “Em có yêu anh không?”

“Sao lại hỏi điều đương nhiên này chứ…” Thôi Kiệu Hôn cởi áo, bầu ngực đẫy đà nhún nhảy cùng áo lót cạ sát vào ngực Tôn Dịch.

Người ta thường nói, người hay hỏi đối phương có yêu mình hay không, thường sẽ có xu hướng mất an toàn trong mối quan hệ.

Tôn Dịch chính xác là có cảm giác mất an toàn đó.

Mặc dù không hiểu vì sao lại như thế, nhưng Thôi Kiệu Hôn biết mình có thể đánh tan điều đó.

Cô kéo chiếc quần lót, nhanh chóng để bản thân mình thoải mái. Sau đó trong ánh mắt say mê của Tôn Dịch, Thôi Kiệu Hôn nắm lấy cự vật, cọ nhẹ cửa hoa của mình, rồi nhẹ nhàng ngồi xuống.

Cảm giác này!

Thôi Kiệu Hôn ôm lấy đầu Tôn Dịch, chiếc áo ngực bị anh cởi ra vứt một góc. Mũi Tôn Dịch cọ vào rãnh giữa ngực, phía dưới đê mê hưởng thụ từng ngóc ngách của nụ hoa anh luôn nhớ nhung.

Thôi Kiệu Hôn đê mê, cô cắn môi, cự vật dài này làm cô vừa đau vừa thích. Cô nhích mông, chậm rãi đẩy hông, để đỉnh đầu cự vật chạm vào điểm yếu nhất của nụ hoa.

Cả người Thôi Kiệu Hôn mềm nhũn, tay không nhịn được ôm chặt lấy Tôn Dịch.

Anh thỏa mãn, nhanh chóng há miệng ngậm lấy một bên ngực, như là thưởng thức một món ăn, chậm rãi cắn mút.

Cùng lúc đó, tay Tôn Dịch cũng không hề rảnh rang. Anh bóp bên mông mềm, giúp Thôi Kiệu Hôn đẩy mạnh tốc độ cọ xát với cự vật của mình.

“Tư thế này thật sự tuyệt quá rồi.” Tôn Dịch liếm dọc cổ Thôi Kiệu Hôn, lại tặng cô một cái hôn thật dài.

Anh trườn xuống ghế, để Thôi Kiệu Hôn có thể thoải mái hơn một chút, càng làm cho cự vật đâm vào sâu hơn nữa.

Cặp đào mềm mại phía dưới bị Tôn Dịch hành hạ, anh bóp nắn rồi lại đẩy tới đẩy lui, khiến cho Thôi Kiệu Hôn càng ra nhiều hơn nữa, nhiều đến mức chảy ra ngoài.

Âm thanh nặng nề của hơi thở, kết hợp với tiếng hoạt động cơ thể nơi tư mật làm cho Tôn Dịch kích thích. Anh nâng hông Thôi Kiệu Hôn, để nhụy hoa đổ ra những dòng mật ngọt, sau đó lại ép cô ngồi xuống.

“Đau quá.” Thôi Kiệu Hôn rên lên, không chịu được sự vội vã này.

Tư thế này khiến cô đến đỉnh điểm. Nơi mềm yếu nhất bị cự vật làm cho đau đớn, ngực Thôi Kiệu Hôn căng cứng, cuối cùng cũng muốn hòa với nhịp điệu của Tôn Dịch.

Cô đẩy eo càng lúc càng nhanh, miệng không nhịn được phát ra âm thanh yêu kiều. Sau cùng, Thôi Kiệu Hôn nhấc eo, nhịp thật mạnh xuống làm cho Tôn Dịch sung sướng gọi tên cô.

“Kiệu Hôn, đừng dừng.”

Thôi Kiệu Hôn bật cười, nhón người gác cằm lên đỉnh đầu Tôn Dịch.

Đến rồi, chính là lúc này!

“Em rất nhớ anh.”

Từng cánh hoa run rẩy, ép chặt lấy cự vật.

Tôn Dịch mím môi, trong mắt chỉ hiện lên nhục dục. Hạ thể anh ướt đẫm, cơ thể Thôi Kiệu Hôn dính sát vào anh, thế nhưng như vậy vẫn chưa đủ.