Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 912




Edit:Linhlady

Sắc mặt Hiên Viên Tu có chút đen, vốn dĩ cho rằng có thể nếm thử, ai biết thế lại bị một người phụ nữ đánh gãy.

Mạc Vân Quả cười đến vô tâm vô phế, Hiên Viên Tu xoa xoa huyệt thái dương, điểm điểm cái mũi cô.

"Trứng thối ~"

Mạc Vân Quả thè lưỡi, cũng không quan tâm xưng hô của hắn.

Cô không chỉ là trứng thối thôi đâu ~ Mạc Vân Quả ở trong lòng nghĩ như vậy.

Chuyện tốt bị người phá hủy, Hiên Viên Tu chỉ có thể kéo Mạc Vân Quả tiếp tục đi.

Không đến vài phút, bọn họ về tới nhà.

Mạc Vân Quả không muốn làm cao, cho nên nơi bọn họ ở chỉ là căn biệt thự nhỏ, ở trong thành phố phồn hoa này, loại biệt thự nhỏ này cũng không tính là cái gì.

Về đến nhà, Mạc Vân Quả lại cùng Hiên Viên Tu xem TV một hồi.

Đại khái sắp tới 11 giờ, Mạc Vân Quả về phòng của mình, chuẩn bị nghỉ ngơi.

Vốn dĩ Mạc Vân Quả muốn cùng Hiên Viên Tu ngủ chung, nhưng Hiên Viên Tu sợ bản thân không kìm chế được, cho nên không ngủ chung cùng Mạc Vân Quả.

Đương nhiên, mỗi ngày không thiếu chú ý tới điều tất yếu.

Mạc Vân Quả cũng không ngăn cản Hiên Viên Tu làm như vậy, đối với cách Hiên Viên Tu làm, Mạc Vân Quả gần như không có gì phản đối.

Sau khi Mạc Vân Quả đề nghị nghỉ ngơi, Hiên Viên Tu trực tiếp ôm cô về phòng, đặt cô nằm trên giường ổn thỏa, thấy cô nhắm hai mắt lại, thật như đã chìm vào giấc ngủ, lúc này hắn mới rời đi.

Mà sau khi Hiên Viên Tu rời khỏi, Mạc Vân Quả bừng tỉnh mở mắt.

Trong mắt cô xẹt qua một tia giảo hoạt, từ trong không gian lấy ra túi nội y tình thú, nói là nội y, bất quá chính là mấy cái mỏng cao nhồng m chỉ là hai mảnh vải mỏng mà thôi, căn bản không che được cái gì.

Màu Mạc Vân Quả chọn vừa hay là màu đen, nghe những người đó nói, màu đen là màu gợi cảm nhất, tuy rằng cô cũng không hiểu gợi cảm nghĩa là gì, nhưng cái này cũng không trở ngại việc cô muốn gợi cảm.

Mạc Vân Quả nhìn nội y trong tay, khóe miệng cong cong, trong đôi mắt cũng lóe ánh sáng khác thường, giống như nghĩ đến chuyện gì thú vị.

Trong một căn phòng khác, Hiên Viên Tu đang tắm nước lạnh, mặc dù tắm nước lạnh, nhưng cũng không dập tắt được lửa trong thân thể hắn.

Hiên Viên Tu dựa vào trên tường, tùy ý để dòng nước chảy qua thân thể hắn, cuối cùng rơi xuống nền đất.

Tí tách tí tách tiếng nước không ngừng va vào người hắn, Hiên Viên Tu nhắm mắt lại, hai tay rũ ở bên hông, ngực hơi hơi phập phồng.

Ngón tay thon dài để ở vị trú giữa h4i chân, nước lạnh chảy qua ngực mơ màng, chảy xuống đường nhân ngư, rồi lại chảy qua mảnh đất thần bí kia.

Không biết qua bao lâu, Hiên Viên Tu mới chậm rãi mở mắt.

Đôi mắt hoàng kim trước kia không biết từ khi nào đã biến thành một mảnh tối tăm, bên trong tựa như chứa biển rộng thâm trầm, dụ người đi tìm tòi nghiên cứu.

Lỗ tai Hiên Viên Tu giật giật, hắn nghe thấy trong phòng ngủ có tiếng động.

Hắn trong mắt xẹt qua một nghi ngờ, Thân Thân không phải đã ngủ rồi sao? Sao lại tới phòng hắn? Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?

Nghĩ đến khả năng này, thân thể Hiên Viên Tu lập tức đứng thẳng, sau đó hắn tắt vòi nước, tùy tay cầm lấy một chiếc áo tắm dài khoác lên người.

Ánh đèn trong phòng ngủ vừa phải, Hiên Viên Tu vừa ra tới cửa phòng tắm, đã thấy Mạc Vân Quả nằm ngửa trên giường.

Áo ngủ lòng lẻo khoác trên người cô, ẩn ẩn để lộ ra cảnh xuân.

Váy ngủ cũng không dài, khó khăn lắm mới che được qua mông, đôi chân trắng nõn manh khảnh cứ thế lộ ở trong không khí.