Nông Gia Tuyệt Sắc Hiền Thê

CHƯƠNG 5-2: SÉT ĐÁNH GIỮA TRỜI QUANG (2)




Editor: ThienTue835

Trương thị cũng không ngốc, xem tình hình như vậy liền biết không có chuyện gì tốt, mặt lập tức liền trầm xuống "Chu muội tử, Vân Hi bệnh nặng mới khỏi, không thể gặp gió, ngươi nếu có chuyện muốn nói thì vào nhà, để hai ngươi hảo hảo nói chuyện."

Chu Chính Mai không đáp lại, trên mặt ngoài trừ lộ ra vài phần bi thiết, dung thân thể gầy yếu cùng với âm thanh lớn tiếng không tương xứng nói: "Lâm tẩu, đây là sự tình cả đời của Vân Hi, ta nói ngài cũng đừng nóng giận, vừa lúc này có người trong thôn đứng ra phân xử, Phương gia kia thật khinh người quá đáng!". Vừa nói vừa rơi ra vài giọt lệ, khuôn mặt nhỏ trông thật đáng thương.

Xem ra lần này diễn so với lần trước có phần nhập diễn hơn, chính là nhìn tròng mắt long lanh kia lại càng giống như thật, lúc này Lâm Vân Hi thật ra cũng sinh vài phần hứng thú, trọng sinh đến cái tiểu thôn sơn xó xỉnh này, thế nhưng còn có thể nháo ra nhiều trò mèo như vậy, quả nhiên là có người địa phương liền có giang hồ, có giang hồ địa phương liền có huyết vũ tinh phong.

Chu Chính Mai vừa thốt lên, giống như một giọt nước lạnh rơi vào chảo dầu, đám người đang xem náo nhiệt tức khắc sôi trào, mấy ngày sau chính là ngày Phương gia nghênh thú Lâm Vân Hi, nếu lúc này có tuôn ra lời đồn đãi gì thì cũng thật là náo nhiệt, Ngũ Điệp phản ứng nhanh, liền chạy nhanh ra hòa giải "Chính Mai muội, chớ nghe những người đó nhàn ngôn toái ngữ, Lâm đại ca đã sớm hỏi thăm tốt rồi, gia đình kia là nhà đứng đắn, Phương gia Tam lang cũng là người xuất sắc".

"Đúng vậy, đúng vậy, nhà mẹ đẻ ta ở Phương gia thôn, Phương gia Tam lang kia cũng là người trung hậu thành thật lại hiếu thuận.."

Người nọ nói xong, trong đám người cũng có không ít người phụ họa theo.

"Nghe Chu muội nói như vậy, chúng ta cũng không thể để Lâm Vân Hi không minh bạch gả qua như vậy được!". Vừa nghe được tin nóng, máu huyết Liễu tam thẩm sống lại trong nháy mắt, không còn khóc nữa, thúc giục Chu Chính Mai nói tiếp.

Lúc này, mặc dù trong lòng Trương thị cực kỳ hận nàng quấy rối, nhưng cũng không thể ngăn Chu Chính Mai nói tiếp, cho dù chính mình ra mặt ngăn lại. Cũng không biết chuyện này về sau sẽ truyền ra như thế nào nữa, coi như trước mặt mọi người nói ra, nếu nàng dám nói hươu nói vượn thì đừng trách nàng không khách khí.

"Chu muội, ngươi tiếp tục nói đi, vừa lúc ở đây có nhiều người làm chứng, nếu Phương gia kia có cái gì không ổn, ta nhất định hướng họ đòi cái công đạo". Trương thị vén tay áo lên, hướng về phía Chu Chính Mai cười lạnh.

"Phương gia kia làm việc thật không có đạo nghĩa, Tam lang Phương gia kia bị bắt đi lao dịch, nghe nói còn bị điều động đến biên cương, nửa tháng sau phải đi, Vân Hi gả qua còn không phải, không phải.."

Không phải thủ tiết sống qua ngày sao!

Tin tức này giống như một tiếng sét lớn, đem dọa choáng váng tất cả mọi người, Trương thị mặt lập tức trắng lên, miệng nhúc nhích vài cái, một chữ đều không thốt ra được.

Lâm Vân Hi hơi chau may, người cổ đại muốn đi phục dịch nàng có biết, phục binh dịch là khổ nhất cũng là nguy hiểm nhất, căn cứ ký ức đời trước, biên quan triều đại này tuy rằng trăm năm không có trận chiến gì lớn, nhưng các trận nhỏ thì cọ xát không ngừng, phục binh dịch mười người thì cũng không có bao nhiêu người sống đủ ba năm, nếu có may mắn sống sót thì phần lớn tứ chi cũng không đủ kiện toàn. Phương gia cố ý giấu giếm tim tức Tam lang phải phục dịch, còn ở thời điểm mấu chốt này đi đón dâu, mục đích quá rõ ràng, đây chính là nghĩ muốn lưu lại huyết mạch, nhưng đây chính là đem hố nữ tử gả qua, ở cái thời đại lấy phu làm trời, có trượng phu che chở nữ tử còn chưa chắc sống tốt, huống chi gả cho một người vừa mới thành thân liền rời đi, chưa chắc còn có thể trở về, cuộc sống sau này nghĩ liền có thể đoán được.