Nhục Thân Thành Thánh

Chương 244





Chương 244: Quyển sách màu đỏ
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Rời khỏi khu ổ chuột, Nhất Minh một đường hướng về phía sạp hàng của lão giả đi đến.

Lần này hành tẩu trên đường hoàn toàn không còn bị người người nhìn chằm chằm như thế, Nhất Minh đã thay đổi một thân y phục mới, bộ y phục vừa rồi đã dính không ít máu tươi trên người, cho nên không thể mặc nó ra ngoài được nữa, làm như thế quá thu hút sự chú ý của người khác, đây quả thật là việc làm không khôn ngoan chút nào.

Giờ khắc này, Nhất Minh mặc một thân áo vải thô sơ màu trắng, mặc dù có rất nhiều màu sắc khác nhau, nhưng đối với hắn mà nói, màu trắng vẫn là thứ màu mà hắn yêu thích, không vì cái gì khác, bởi vì nó sạch sẽ a.

Nhất Minh cũng không có gấp mà đi tới sạp hàng của lão giả trước kia, một đường đi đến, hắn bắt đầu quan sát các sạp hàng xung quanh, toàn bộ con đường này đều có rất nhiều sạp hàng khác nhau, bày bán các loại vật phẩm mà hắn chưa từng nhìn thấy bao giờ.

“Địa cấp công pháp, bán Địa cấp công pháp, chỉ có một bản, bán liền không có!”
“Huyền cấp đan dược Hoàn Dương Đan, có thể đơn độc phục dụng tăng tiến cảnh giới, Chân Nguyên cảnh phục dụng hiệu quả tuyệt con mẹ nó luôn!”
“Huyền Tiên Lôi Trúc, tài liệu luyện khí có tuổi thọ mười vạn năm, chỉ bảo tuyệt thế, một kiện Địa cấp binh khí liền có thể trao đổi, mại dô mại dô a!”


Ngoại trừ những cư dân địa phương, đa phần các thế lực lớn đều phái người đến đây, bày ra các sạp hàng to to nhỏ nhỏ bắt đầu chào hàng liên tục, có người không khỏi hiếu kỳ lập tức lao vào trao đổi, không khí phải nói náo nhiệt vô cùng.

Đương nhiên, miệng gào to nhất đa phần đều là các chủ quán tại địa phương này, những người này da mặt thường dày như bê tông, không chỉ lớn tiếng gào to, mà còn chủ động chạy thẳng ra ngoài đại lộ kéo khách.

Nhất là những người vừa từ phương hướng ngoài cổng thành tiến đến, đa phần đều là mục tiêu của những người chủ quán này, nếu như bản thân không đủ tỉnh táo mà nói, đều sẽ bị những người này làm thịt một đao.

Nhất Minh vừa tiến vào lại khu vực thương mại này liền đã liên tiếp bị mấy người lôi lôi kéo kéo, nhưng hắn vẫn là rất tỉnh và đẹp trai, cho nên không có dễ bị lừa như vậy.

Cái gì mà chí bảo tuyệt thế đổi lấy Địa cấp binh khí, hắn ngay cả quần áo trên người cũng mang đi bán, nào có cái gì binh khí mà đổi.

“Công tử, nhìn xem binh khí của nhà chúng ta, sạp hàng của chúng ta binh khí loại gì cũng có, Huyền cấp, Địa cấp đều có, công tử mời xem.



“Nhìn xem nhà ta, nhà ta mới thật sự là bảo vật, ngươi nhìn thanh kiếm này đây, đây là Thần Quân cường giả sử dụng bảo kiếm, hôm nay ta đại hạ giá, chỉ cần một ngàn thượng phẩm linh thạch liền có thể mang về, công tử mau mau nhanh tay a, qua cái chợ này liền sẽ không có!”
Mấy cái chủ quán vây quanh Nhất Minh, ngươi một lời ta một câu, liên tục chào hàng đồ vật nhà mình, điều này càng khiến Nhất Minh cười khổ không thôi.

Hắn làm gì có linh thạch mà mua a, mà có cũng không có cần những thứ này!
“Vị công tử này thế nhưng là người trong nghề, bằng những thủ đoạn này của các ngươi, làm sao có thể qua mắt được hắn?” đúng lúc này, một trung niên nam tử ngồi tại quầy hàng đối diện cười lạnh nói, những chủ quán nghe vậy liền trừng mắt nhìn trung niên một chút, sau đó liền quay người rời đi, bắt đầu tìm kiếm mục tiêu khác.

Nhất Minh nương theo thanh âm nhìn lại, chỉ thấy một trung niên với thân hình rách rưới ngồi tại một sạp hàng nhỏ bé, trên thân không hề có một chút linh khí ba động nào, người này chẳng lẽ là võ giả a?
Hướng ánh mắt lên kệ hàng nhìn lại, chỉ thấy một quyển sách màu đỏ với những ký tự vô cùng kỳ lạ, dường như hắn đã nhìn thấy những ký tự này ở đâu đó rồi.

Bước chân bắt đầu tiến về sạp hàng, Nhất Minh bắt đầu nhìn kỹ về cuốn sách màu đỏ kia, bỗng dưng, những ký tự ở trên cuốn sách đột nhiên biến hóa, ba cái ký tự màu đỏ vô cùng xa lạ giờ khắc này đã biến thành ba chữ: Huyết Thần Kinh.

Nhìn thấy ba dòng chữ này, hai mắt của Nhất Minh dường như mờ đi đồng dạng, hắn lập tức lấy tay dụi dụi đôi mắt một chút, ba chữ Huyết Thần Kinh giờ khắc này đã biến mất không thấy, chỉ còn lại ba cái ký tự vô cùng kỳ quái nằm trên quyển sách màu đỏ kia.


Nhất Minh có thể xác định rằng, quyển sách màu đỏ với ba chữ kỳ quái này chính là loại ký tự mà hắn nhìn thấy trên cái bia đá kia, bây giờ lại xuất hiện ở nơi này, đây là có chuyện gì đây a?
Trung niên nam tử nhìn thấy cảnh này liền lộ ra một vệt mỉm cười không ai nhìn thấy, thần sắc của hắn liền ngay lập tức trở lại như thường, ánh mắt nhìn về phía thiếu niên trước mắt nhàn nhạt nói:
“Vị công tử này có hứng thú với quyển công pháp này sao?”
Nhất Minh nghe được lời này liền khôi phục tâm thần, ánh mắt nhìn về phía trung niên mỉm cười nói: “Đúng vậy, ta quả thật có hứng thú với nó, không biết quyển sách này lão bản bán bao nhiêu linh thạch?”
Trung niên nam tử lắc lắc đầu thản nhiên nói: “Vị công tử này xin thứ lỗi, đây chính là công pháp gia truyền của gia tộc ta, nếu như công tử có thể đọc được ba chữ này, ta liền mang quyển công pháp này tặng cho công tử, còn về việc mang ra trao đổi mua bán, thì thật là ta không hề có ý nghĩ đó, ta chỉ là tìm người phù hợp với nó mà thôi.


Nhất Minh nghe vậy liền có chút sững sờ, đây là công pháp gia truyền?
Nói như vậy, chữ viết trên bia đá kia cũng là xuất phát từ gia tộc của người trung niên này, chính mình sau khi ghi nhớ toàn bộ những ký tự kia liền đi đến nơi đây, nếu như nói nơi này với cái bình đài kia không có liên quan mà nói, đánh chết hắn cũng không tin!
Thêm một cái nữa, nghe Mộng Nguyệt đại nhân nói, cái truyền thừa bên trong bình đài cần mỗi người tu luyện thành công tầng thứ nhất của công pháp gì đó, nếu thật là vậy, chẳng lẽ chính là quyển công pháp này sao?
Nếu như ta tu luyện được tầng đầu tiên của công pháp, có lẽ bản thân sẽ trở về được Thiên Long giới a?
Nghĩ như vậy, Nhất Minh cũng không có chần chờ cái gì, hắn gật gật đầu mỉm cười nói: “Không có vấn đề, ba chữ này chính là…”
Nhất Minh còn chưa kịp nói xong thì một thanh âm lớn tiếng từ phía sau vang lên: “A! Ngươi đây rồi, ta tìm ngươi thật là khổ a!”
Trung niên cũng nghe được thanh âm này liền quay đầu nhìn lại, Nhất Minh cũng hiếu kỳ nhìn theo, chỉ thấy một thanh niên khoác màu vàng y phục, đầu tóc gọn gàng vô cùng, gương mặt vô cùng trắng trẻo, thân hình hơi béo một chút, bên hông còn mang theo một chiếc ngọc phù vô cùng lấp lánh.

Có thể nhìn ra được, tên thanh niên này chính là con cháu hào môn thế gia không sai biệt lắm.


Theo sát phía sau chính là một vị cô nương thoạt chừng mười sáu tuổi, trên thân tỏa ra khí tức cường đại vô cùng, có thể nói, vị cô nương này chính là một cường giả Chân Nguyên cảnh chân chính.

Nhìn thấy vị cô nương này, Nhất Minh không khỏi sinh ra một loại cảm giác áp bách vô cùng, chỉ thấy nàng liếc mắt nhìn hắn một cái liền thu hồi ánh mắt, cảm giác sinh tử của mình nằm trong tay của đối phương quả thật không dễ chịu chút nào.

Đôi mày của Nhất Minh cau lại, hắn không nghĩ tới, vẻn vẹn chỉ là một chút khí tức tiết ra cũng đã khiến mình cảm giác không thở nổi, nhưng dù vậy, chính mình cũng không có khả năng phản ứng lại a, dù sao thì chuyện này cũng nên nhường một chút, ai bảo người ta là Chân Nguyên cảnh cường giả đâu.

Cả người của nàng khoác một bộ màu tím váy dài, trên thân còn khắc họa từng đường vân màu trắng trên đó, không thể nghi ngờ, đây chính là một bộ Linh Y.

Dáng người của nàng vô cùng thon thả, bên ngoài nhìn vào liền cho người ta thấy đây chính là một vị mỹ nhân tuyệt sắc, đôi tay trắng nõn cùng đôi chân dài trắng tươi không một vết muỗi đốt, khiến toàn bộ những người xung quanh không khỏi đưa mắt nhìn theo.

Giờ khắc này, toàn bộ khu phố đều tựa như lắng lại đồng dạng, sự xuất hiện của một mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành đã khiến cho vạn chúng chú mục, từng người nam nhân không cách nào che giấu được tinh quang trong mắt.

Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!