Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Quyển 2 - Chương 9: Eto




Chậm rãi xoay người, người kia cũng không có mở miệng nói chuyện, ba người lẫn nhau đánh giá lấy.

"Nên gọi là Cú hay là Độc nhãn vương..." Chậm rãi mở miệng không nhanh không chậm nói, Kenji không khiến người ta bất ngờ chết không thôi, Touka một bên ánh mắt khiếp sợ nhìn trước mắt thân ảnh nhỏ nào, cùng bản thân ngẫm nghĩ cái này thân ảnh cùng cú hoàn toàn không có tí logic nào liên hệ lẫn nhau.

"..."

"Không nghĩ lại bị khám phá, bất quá nếu biết rồi thì cần chi phải hỏi đâu, ngược lại ta càng hiếu kì ngươi hơn." Thân ảnh nhí nhảnh vứt đi vẻ yên tĩnh, nhảy chân sáo, ngón trỏ ấn nhẹ lên ngực Kenji, ngửa đầu lên lặng lẽ hỏi.

"Có cái gì tốt hiếu kì??."

"Ở xa như vậy ngươi có thể phát hiện ra ta, chính xác không tầm thường người, ta ở trên cao có thể dễ dàng thấy nhưng ngươi ở xa còn bên dưới nhìn ra còn tìm đến tận đây... Thật là khiến người ta ngoài ý muốn."

"Ta chỉ không muốn người khác nhìn chằm chằm mà thôi, hơn hết tất cả, ngươi thừa biết ngươi bị CCG nhìn chằm chằm mà, ngươi có nhớ nhà đi chăng nữa cũng không nên đến đây,sẽ làm hại rất nhiều người đấy."

Eto đến đây cũng không phải nhìn Kenji, mà đến nhìn Anteiku mà thôi, quan sát Kenji có thể chỉ là ngẫu nhiên, dù sao khuôn mặt Kenji hết sức lạ mặt.

"Ngươi biết thật nhiều... Bất quá ngươi cũng yên tâm đi, Bồ câu đã đến đây rồi, không phải do ta, mà là do truy lùng Rize."

"Vậy...ngươi không có đeo mặt nạ mà tự tin như vậy lấy chân diện thật nói chuyện với ta, không sợ ta bị người cho theo dõi sao?"

Kenji ngón trỏ cong lại chỉ hướng gấu áo Eto biểu thị tự nhìn, Eto theo bản năng cũng cúi xuống, chỗ đó một ít máu tươi vẫn chưa hoàn toàn khô, hiển nhiên vừa mới giết người.

"Khanh khách..." Eto cười một tiếng, bất quá bị băng vải che kín cũng không có nhìn ra biểu cảm hiện tại, nhưng có thể thấy Eto rất hài lòng Kenji biểu hiện.

"Mà thôi, có thể sau này chúng ta còn gặp lại đấy, ngươi rất thú vị đấy." Eto ưỡn người dí sát vào cổ Kenji nhẹ nhàng phun vài câu, trực tiếp xoay người rời đi, biến mất ngay trước mặt hai người.

"Anh biết thật nhiều thứ..." Touka ánh mắt tò mò nhìn người kia rời đi trên miệng nhẹ nhàng nói vài câu, Kenji nhìn biểu hiện càng như vậy càng khiến bản thân thêm tò mò hơn, rốt cuộc người này biết đến bao nhiêu, lừng lẫy vang dội Cú không ngờ lại là thân ảnh nhỏ nhắn kia.

Kenji cười cười không nói, nếu để Touka biết cú còn là con của Yoshimura không biết sẽ có biểu lộ gì đâu.

"Không còn sớm, trở về nghỉ ngơi đi mai còn đến lớp."

"A.a.. Thả xuống,ta tự đi được."

"Như thể chẳng phải thoải mái hơn sao." Kenji bế lên Touka nhảy xuống chạy đi đắc ý cười lớn, hiện tại mới thể nghiệm được Touka, nhìn bên ngoài có vẻ như phổ thông, nhưng xuyên trong lớp áo vẫn là một thân ảnh ma mị đấy. Kenji ôm cực kì có cảm giác.

"Dừng lại, đường bên kia."

"A... Cái này!! Được rồi."

"A ngươi bóp cái gì đấy!!!."

"Chết tiệt, tha tay khỏi cái mông của ta."

"___"

"Không có ý tứ sợ ngươi rụng xuống."

Một đường trở về, Touka liên túc hét lên, Kenji càng được vậy càng cảm giác có thành tựu, nhân sinh đùa nghịch mấy cái này quá vui thú, hắc hắc.

"Ồ hố...mới đi bao lâu, quan hệ hai người đã phát triển đến mức này rồi cơ à."

Itori vắt chân ngồi, trên tay vẫn còn cầm ly cafe nóng hổi khó bay lượn lờ, khuôn mặt trêu tức tràn đầy ý cười nhìn hai người.

"Ì i Itori-san... Chị chưa ngủ sao." Touka mặt đỏ bừng như gấc, hận không thể một phát chui xuống đất trốn, vội vã thoát khỏi tay Kenji một mạch chạy vội về phòng đóng cửa cái rầm, đằng sau cánh cửa, Touka ngồi bệt xuống ôm mặt, "Xong!!! Bị cái này người nhìn thấy...còn mặt mũi đâu ra gặp người."

"Itori-san... Đừng như vậy dọa Touka nha, người ta sẽ ngại."

Kenji cười nhạt một tiếng ánh mắt bán đứng bản thân đang câu trực nhìn Touka biến mất.

"Hô thật sao?,vẫn còn lo người ta ngại, ta tưởng có người ôm người ta đến thích ý hiện hết lên mặt chứ." Itori thâm ý cười một tiếng, nháy nháy mắt.

Lắc lắc đầu, Kenji chào một tiếng cũng phân biệt riêng lai trở lại phòng tùy ý tắm rửa một phen cũng lên giường ngủ.

Trong đầu liên tục suy nghĩ lấy, không biết đường không thể làm gì khác, chỉ biết ở đó chờ đợi cốt truyện chạy rồi làm nhiệm vụ, vẫn là đi tìm điểm sự tình làm tốt nhỉ...có hay không đến CCG tàn sát để đợi Arima đến hoàn thành nhiệm vụ... Không khả thi lắm. Kenji trong vòng một đêm bộ não liên tục vận chuyển, cuối cùng đưa ra một trò chơi, đó là!!! Câu Cá.

Sáng hôm sau, Kenji dậy từ rất sớm,trên bàn hai tách cafe, lẫn nhau cùng Touka mỗi người một cốc, Kenji tay nghề không sai biệt lắm chưa nói là ngon nhưng vẫn có thể đi.

Phân biệt từng người uống xong cũng bắt đầu cùng đến trường, hôm nay vốn dĩ Kenji không cần thiết đến trường bởi không có tiết học, nhưng Kenji vẫn là muốn đến chí ít có hai mục đích là đỡ nhàm chán cùng vừa vặn đi đại học Kamii một chuyến.

Hai người cùng đi không sai biệt lắm, Kenji cùng Touka đêu đồng loạt xoay người lại phía sau, đang một mạch chạy đến, thình lình chính là Yoriko, cũng là bạn thân loài người đầu tiên của Touka, người này chạy vô cùng nhanh, trên mặt mang theo khẩn trương nghi ngờ, lo lắng, tất cả tụ tập một chỗ, cuối cùng phanh kít lại trước mặt hai người.

"Kenji-sensei, Touka-chan.... Hai người.. Hai người... Cùng một nhà đi ra..." Yoriko khẩn trương đến cực điểm, trên ánh mắt mang vẻ bất thiện nhìn Kenji như thú dữ rình mồi.

"Kenji-sensei, Touka là học sinh... Ngài là giáo viên còn có gia đình, thế nào lại làm chuyện đó... Ô ô..." Yoriku ôm lấy Touka gào khóc, coi rằng Kenji lừa gạt Touka.

Kenji trên đầu hắc vân che kín, cái này đây là cái gì tiết đấu, làm sao giống như bản thân biến thành một cái ác giáo viên đi lừa gạt nữ sinh.

"Yoriko nghe đây, hiểu lầm rồi, chúng ta sống chung một nhà." Touka ánh mắt vững tin chân thành nhìn thẳng Yoriko gật đầu một cái.

Nghe vậy Kenji càng khó coi, tại sao không nói hết, nói vậy hiểu lầm nhưng càng lớn...quả nhiên, nghe Touka nói xong Yoriko môt trận sợ hãi, khuôn mặt trắng bệnh bất giác đã cùng Kenji đứng cách một khoảng cách xa, "ta sẽ báo cáo hiệu trưởng...Touka yên tâm, tớ quyết bảo vệ cậu." Yoriko cắn răng lấy dũng khí đứng che trước mặt Touka, khuôn mặt căm tức nhìn Kenji chằm chằm.

"___"

"A thì ra là vậy, vậy hai người đều cùng làm việc bán thời gian ở đó, đồng thời trọ tại đó, nói cách khác là quan hệ đồng nghiệp cùng hàng xóm."

"Vâng!!!." Touka lắc đầu mệt mỏi nhìn Yoriko, cũng tại cái này tính cách Touka không thể ghét nổi cái này nhân loại người bạn.

"A...anou.. Kenji-sensei... Xin lỗi, là hiểu lầm." Yoriko nghẹn họng mặt có chút hồng, ánh mắt không tự nhiên xin lỗi Kenji, hồi nãy căn bản quá hung, đứng trước mặt Kenji kêu to gọi nhỏ, còn là nhục mạ đối phương.

"Thôi thôi... Hiểu lầm mà thôi, yoriko cũng là vì Touka-chan mà đúng không?" Kenji thở dài một cái tỏ vẻ không để ý, nhưng đau lòng gần chết, nhìn ta có giống như kẻ sở khanh không?

"Hì hì, được rồi, ta mời hai người ăn bánh." Yoriko ngây thơ móc trong túi ra hai chiếc bánh phân biệt cho hai người.

Touka thâm kêu không tốt, nhưng trước mặt bạn thân không thể từ chối, vẫn là cắn răng nhận lấy bóc ra đưa lên miệng một đòn chết sạch.