Nhật Ký Dưỡng Thành Nữ Bá Vương

Chương 55




Chương 55: Rốt cuộc ngươi là ai

Sở Khuynh Ca giằng co trong phủ Tướng quân hơn một canh giờ.

Thật ra sau khi mũi tên trong cơ thể Tần Tướng quân được lấy ra, thân thể đã không có gì đáng ngại, thương thể đang từ từ chuyển biến tốt đẹp.

Nhưng bây giờ ngoại trừ Cửu Công chúa, Lý thị lại không tin tưởng bất kỳ đại phu nào.

Cho nên, chỉ có Cửu Công chúa bằng lòng đi chữa trị cho phu quân của bà ấy, bà ấy mới yên tâm.

Về phần đại phu định cướp công lao của Cửu Công chúa kia, sau khi Tần Tướng quân tỉnh lại nói rõ ràng mọi chuyện, bây giờ người đó đã bị nhốt.

Trong phủ Tướng quân, mỗi người đều là người nóng tính.

Không muốn nhìn thấy nhất chính là loại người như vậy!

"Công chúa, tiện thiếp đã cho người thu dọn sương phòng xong, Công chúa, không bằng người hãy trở về phủ Tướng quân ở đi."

Sở Khuynh Ca thay thuốc cho Tần Tướng quân xong, khi đang định quay về phủ Tri phủ thì Lý thị đuổi theo.

Sở Khuynh Ca lại lắc đầu: "Ta đã bắt đầu quen phủ Tri phủ rồi."

"Công chúa, có phải vẫn đang giận tiện thiếp không?" Ngay lập tức, Lý thị lại muốn quỳ xuống với nàng.

Sở Khuynh Ca giơ tay chặn lại, lạnh lùng nói: "Ta có suy tính và lựa chọn của chính mình, liên quan gì đến ngươi?"

Chân dài bước lên xe ngựa Lam Vũ đã chuẩn bị sẵn, hoàn toàn không cho Lý thị bất cứ cơ hội giữ lại nào.

Trở lại phòng ngủ trong Tri phủ, sau khi tắm xong đã sắp đến buổi trưa.

Khuynh Ca thay đổi một bộ quần áo sạch sẽ, đi ra từ phía sau tấm bình phong.

Không ngờ rằng, trong phòng lại có thêm một bóng người cao lớn.

Phong Ly Dạ đã tắm rửa xong, tinh thần sảng khoái.

Sau khi rửa sạch vết máu và bụi bặm, thay một bộ trường bào đen huyền, toàn thân cao lớn mê người khó nói thành lời.

Sắc mặt Sở Khuynh Ca lại không tốt lắm, đóng quần áo trên người lại, ánh mắt nàng mang theo vài phần ý cười châm chọc.

"Nếu như ta đoán không nhầm, Ly Thế tử, ngươi cần phải nói xin lỗi ta nhỉ?"

Đáy mắt Phong Ly Dạ có một trận ác ý mơ hồ.

Có phải nữ nhân này không kích thích hắn thì sẽ chết không?

Nhưng phía sau ác ý lại có vài tia bối rối không thể nhận ra.

Hắn... quả thật đuối lý.

"Đại trượng phu có điều nên làm, có điều không nên làm..."

"Xin lỗi."

Hai chữ này khiến trong lòng Sở Khuynh Ca bị chấn động, tiếp theo định nói chuyện gì cũng quên sạch.

Vốn dĩ nàng còn muốn mỉa mai mấy câu.

Không ngờ rằng bảo hắn nói xin lỗi, hắn liền thật sự nói thẳng.

"Nói... xin lỗi có tác dụng thì còn cần cảnh sát... còn cẩn nha môn công đường làm cái gì?"

Phong Ly Dạ không nói lời nào.

Nam nhân này, muốn nghe hắn nói nhiều hơn hai câu, về cơ bản là chuyện không thể nào.

Sở Khuynh Ca cũng vứt tâm trạng kích động mà bản thân vừa có đi, tạm thời kiềm chế lại.

"Được rồi, nếu đã thành khẩn xin lỗi, ta tạm thời miễn cưỡng chấp nhận."

Không chấp nhận thì có thể làm gì? Người này hoàn toàn không phải đối tượng nàng có thể làm càn.

Nàng cũng không có ý định làm càn với hắn.

"Nếu không có chuyện gì khác, mời Ly Thế tử..."

"Rốt cuộc ngươi là ai?" Trong giây lát, vậy mà bóng dáng kia lại đến trước mặt của mình.

Nàng hít vào một ngụm khí lạnh, bất thình lình phòng bị theo quán tính, đánh một chưởng về phía hắn.

Nàng không định làm hắn bị thương, đây chỉ là bản năng tự cứu, thân thể hắn tới gần quá đột ngột!

Phong Ly Dạ lại không né không tránh một chương này.

Cứ đứng yên như vậy, trúng một chưởng của nàng.

Có đau một chút, nhưng là tay của nàng.

Thân thể của nam nhân tựa như là tường đồng vách sắt, nếu không phải hắn thu hồi cương khí hộ thể toàn thân trong chốc lát, nàng sẽ bị thương.

Sở Khuynh Ca lùi lại phía sau, chẳng ngờ phía sau lại là cái bàn, không thể lùi được nữa.

Dưới chân bị mất thăng bằng, thân thể mảnh khảnh lắc lư về phía sau.

Thân hình cao lớn của Phong Ly Dạ cũng dựa gần tới theo.

Từ trên cao nhìn xuống, đè nàng ở trên bàn!

Chương 56: Đáng tiếc, ta không có hứng thú với Ly thế tử

Nỗi kinh hoàng đã bị Sở Khuynh Ca che giấu đi trong nháy mắt.

Phong Ly Dạ đè lên người nàng, khoảng cách này, nàng không tránh được.

Nếu đã không tránh được thì chi bằng không tránh.

“Ly thế tử đây là đêm qua còn chưa nhìn thân thể của ta đủ, bây giờ lại muốn đến nữa?”

“Phương thức giống nhau, người đoán xem ta có mắc lừa lẫn nữa không?”

Mắt Phong Ly Dạ tối lại, lần này xem ra thật sự không dễ đối phó.

Nhưng Sở Khuynh Ca cũng không phải là người sẽ tùy tiện lùi bước.

“Hình như ta chưa nói cho Ly thế tử biết, ngày trước, nam tử mặc áo bào đen hình như đã nói qua những lời giống như thế, không biết Ly thế tử có muốn đoán thử kết cục của hắn ta không?”

Phong Ly Dạ không nói lời nào, hai mắt đen thẫm, nhìn chằm chằm vào mặt nàng.

Hắn không muốn đoán.

Chuyện của người khác, không liên quan gì đến hắn.

Thật sự là một tên nam nhân lạnh lùng vô tình!

“Ly thế tử, trước kia không phải người đã nói là rất ghét thân thể của ta sao? Nhưng theo như ta thấy, sao ngươi lại khẩu thị tâm phi thế nhỉ?”

Nàng chỉ là muốn chọc hắn tức bỏ đi, ít nhất là phải đứng lên khỏi người nàng đã.

Không ngờ rằng, sau khi đôi mắt và ánh nhìn của Phong Ly Dạ rơi vào trên người nàng, thế mà lại chân thành gật đầu: “Ừ”

"Ù?"

Đây là ý gì? Bây giờ hắn không ghét thân thể của nàng, thậm chí còn thích?

Tâm trạng Sở Khuynh Ca tâm tình phức tạp, đầu ngón tay vô thức căng lên, muốn đẩy hắn ra.

Một nam nhân đè lên người một nữ nhân, thừa nhận rằng mình không ghét thân thể của nữ nhân, đây là một tín hiệu vô cùng nguy hiểm!

“Đáng tiếc, ta không hứng thú với ngươi.” Ánh mắt nàng tối lại.

Nhưng Phong Ly Dạ hôm nay, không cần biết nàng nói gì, dường như cũng sẽ không có ý định tức giận.

Cuối cùng, Sở Khuynh Ca từ bỏ!

“Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?”

Giữa ban ngày, coi như thật sự có sắc tâm, cũng không thể nào gấp gáp đến mức này!

Mặc dù nàng không thích cái tên kiêu ngạo này, nhưng không thể không thừa nhận, hắn là một nam nhân cực kỳ cụ, dục!

Giống như hắn bây giờ, ngay cả khi đang đè lên nàng, nhưng đáy mắt hắn cũng không có bất kì dục vọng nào.

“Ngươi thật sự là Sở Khuynh Ca?” Vấn đề này, không phải là lần đầu tiên Phong Ly Dạ hỏi.

“Tuyệt đối không phải giả.”

“Ngươi biết cưỡi ngựa bắn cung” Bàn tay hắn đột nhiên vung lên, chộp lấy tay nàng, kéo lên.

Năm ngón tay thon dài, trắng nõn như ngọc, vừa nhìn đã thấy là một đôi tay được sống an nhàn sung sướng.

Nhưng đôi tay này, không chỉ có thể kéo được cung chiến đấu mà nữ tử bình thường hoàn toàn không kéo ra được, mà còn có thể bắn bách phát bách trúng, không lệch một mũi tên nào!

Hôm nay trên tường thành, Phó tướng Trần đã cùng nàng đối phó với người bay Bắc Tần, bây giờ ông ta quả thật là sùng bái nàng sát đất.

Vừa gặp ông ta đã khen, kỹ thuật bắn cung của Cửu công chúa là thiên hạ vô song, một lần đã bắn rụng hơn trăm người bay, chưa từng thất bại!

Kỹ thuật bắn cũng như thế này, tìm khắp toàn bộ quân doanh cũng không tìm ra được người thứ hai!

Mặc dù chỉ thấy được lồng ngực, nhưng những đường cong cơ bắp căng tràn đã đủ để khiến nữ tử điên. cuồng.

Nếu như cởi y phục xuống, thế thì sẽ thấy được cơ bụng và đường nhân ngư khiến người ta lóa mắt....

“Nhìn cái gì?” Cổ tay siết chặt, giọng nói của nam nhân lạnh lùng, kéo suy nghĩ của nàng về ngay lập tức.

Phong Ly Dạ kéo vạt áo của mình sang một bên, trên đầu vai có ba vết sẹo, có thể thấy được rất rõ ràng!

Lòng Sở Khuynh Ca căng lên.

Đây là vết thương mà nàng khâu lại cho hắn.