Người Thành Thật O Và Chồng Cũ A

Chương 16: Anh vì hắn mà mặc kệ mạng sống của mình sao?




Chồng cũ A cảm thấy từ khi ở trước mặt Phó Tang Nhạc thừa nhận mình có nhân nhân cách khác anh không còn né tránh gã như trước nữa.

Đặc biệt là mỗi khi người thành thật O nhìn gã đầy mong đợi, phát hiện này càng khiến gã cảm thấy chua xót hơn.

Điều khiến gã tức hơn nữa là gần đây người đàn ông họ Mạnh thường xuyên xuất hiện bên cạnh người thành thật O. Hắn ta có thể làm gì? Nếu gã hỏi nhiều sẽ khiến người thành thật O khó chịu. Vì gã đã nói rằng mình muốn thay đổi nên không thể thua hắn. Nên gã chỉ có thể mỉm cười nói người thành thật O nhớ về sớm, sau đó nhờ người để mắt tới hai người họ.

“Cho dù ở bất kỳ khách sạn hay con hẻm nào, nếu phát hiện tên họ Mạnh có ý đồ xấu xa thì các người không cần phải báo cho tôi, cứ đánh hắn một trận là được.”

Tuy nhiên gã là người sai ngay từ đầu và hay đổ lỗi cho chồng mới A.

Nhưng sau khi chồng cũ A quan sát chồng mới A hơn mười ngày, anh nhận ra có gì đó không ổn nhưng người thành thật O vẫn bị gã che giấu quá kỹ, thật là chậm chạp quá đi.

Gần đây, người thành thật O thường xuyên gặp người chồng mới A, một phần là do người mà A đã hẹn hò một thời gian nay lại hiểu lầm mối quan hệ của họ, nên người thành thật O cảm thấy mình có trách nhiệm giúp hắn giải thích những điều đó.

Tuy nhiên cô gái kia không muốn nhìn thấy mặt chồng mới A, nên người thành thật O đành phải chạy qua chạy lại vài lần nữa, anh phải đưa Lệ Lệ nhờ quản gia chăm sóc, lúc này chồng cũ A giả vờ uống nước tình cờ đi ngang qua, tức giận nói: “Hai người đã ly hôn rồi, còn có gì để nói?”

Người thành thật O nhìn chằm chằm gã, chồng cũ A uống cốc nước mà phát nghẹn, gã hiểu rồi, anh là người bị bỏ lại trước nên gã đành phải nở nụ cười nói.

“Vậy anh đi sớm về sớm, để em bảo tài xế đưa anh đi.”

Người thành thật O nói không cần, sau đó anh tự bắt một chiếc taxi.

Trước khi người thành thật O đi, anh hơi do dự mà nhìn Lệ Lệ đang muốn bám lấy gã, nên anh ngập ngừng, nói với chồng cũ A: “Nếu anh là không thích con gái của tôi thì không cần hung dữ với con bé, anh chỉ cần để con ngồi ở một chỗ, nó sẽ ngoan ngoãn tự chơi một mình, con bé rất nghe lời.”

Chồng cũ A cảm thấy ánh mắt của người thành thật O nhìn mình như thể gã sẽ ăn thịt con gái của anh vậy, điều này khiến gã cảm thấy hơi giận.

Quản gia dẫn Lệ Lệ ra ngoài vườn chơi một lúc, ông cho Lệ Lệ ngồi trên chiếc ghế nhỏ rồi đi vào nhà lấy cốc nước cho con bé.

Trong lúc chồng cũ A đang làm việc, gã hơi mất tập trung khi nghe cấp dưới báo cáo chi tiết cuộc gặp gỡ giữa người thành thật O và chồng mới A. Cánh cửa phòng làm việc của gã đột nhiên bị nhẹ nhàng đẩy ra, nhưng lại không có ai ở đó, gã cảm thấy có gì đó kỳ quái nên đứng dậy đóng cửa lại, nhìn thấy một cô bé mặc quần yếm xanh, áo sơ mi trắng màu dâu tây đang đứng cách đó không xa, hai ngón tay cô bé đan ngoéo vào nhau, nhìn chằm chằm gã.

Chồng cũ A: “…”

Không lâu sau, chồng cũ A nhìn con bé đang ngồi đối diện xem hoạt hình Động hoa nãi, cuối cùng quản gia cũng tìm đến thư phòng của gã, ông không khỏi thở phào nhẹ nhõm khi thấy con bé ở đây.

Quản gia cẩn thận liếc nhìn sắc mặt người sống chớ gần của chồng cũ A, ông muốn đưa Lệ Lệ ra ngoài, nhưng con bé không chịu rời đi, con bé còn trèo xuống ghế chạy đến ôm lấy đùi chồng cũ A.

Quản gia: “… Thiếu gia đừng giận, tôi sẽ đưa con bé ra ngoài ngay bây giờ.”

Chồng cũ A: “Không cần.”

Quản gia: “Thiếu gia, cậu xem con bé này thích cậu đến nhường nào, nếu cậu làm cha dượng của con bé cũng không có vấn đề gì.”

Chồng cũ A che lỗ tai Lệ Lệ lại, nhìn quản gia nói: “Ra ngoài.”

Quản gia bước ra ngoài, chồng cũ A cuộn tròn bím tóc của Lệ Lệ, người thành thật O đã nuôi con bé lớn lên thật trắng trẻo và thanh tú, ngoại trừ đôi mắt đó ra thì con bé trông rất giống người thành thật O.

Chồng cũ A đưa tay về phía con bé, ôm Lệ Lệ vào lòng.

Sự chú ý của Lệ Lệ bị điện thoại di động đặt trên bàn thu hút, con bé chỉ vào bức ảnh nói: “Anh trai, ba ba.”. harry potter fanfic

Chồng cũ A tự động phớt lờ từ “anh trai”, khi thấy con bé chạm vào chiếc đồng hồ trên tay mình, gã liền tháo chiếc đồng hồ có giá trị ra và nói: “Con gọi ta là cha thì ta sẽ đưa chiếc đồng hồ này cho con.”

Lệ Lệ: “Cha.”

Chồng cũ A: “…”

Gã mở ngăn kéo và lấy ra một chiếc đồng hồ khác để dùng hàng ngày, nói: “… Con kêu như vậy một lần nữa và thì ta sẽ đưa cho con cái khác.”

“Cha.”

Chồng cũ A: “… ngoan lắm.”

Thời điểm người thành thật O trở lại biệt thự thì trời đã chạng vạng tối, anh nên giải thích rõ ràng với chồng cũ A chuyện đã xảy ra giữa họ.

Anh thực sự coi người chồng mới A của cuộc hôn nhân thứ hai như em trai mình, nếu không có chồng mới A hết lòng chăm sóc anh, sẵn sàng kết hôn giả với anh thì việc mang thai của O không có A sẽ bị hạn chế về mọi mặt, thậm chí anh sẽ không thể thuận lợi sinh ra Lệ Lệ khỏe mạnh như bây giờ.

Quản gia nói thiếu gia đang chơi với Lệ Lệ, nên người thành thật O chuẩn bị lên lầu bế con gái xuống.

Vừa mở cửa, Lệ Lệ đã nằm trên người của chồng cũ A, con bé nằm dang rộng tay chân hình chữ “X” mà ngủ, cũng không biết đôi giày của con đã rơi ở chỗ nào, chân con bé vẫn gác trên cằm của chồng cũ A. Một tay con bé bỏ vào miệng gã, tay còn lại thì Lệ Lệ đang cầm một chiếc đồng hồ, riêng chồng cũ A của anh thì đặt một cuốn sách lên mặt và cũng đang ngủ say trên ghế sofa.

Người thành thật O: “…”

Người thành thật O cẩn thận đến gần Lệ Lệ, chuẩn bị bế Lệ Lệ đi trong lặng lẽ thì đột nhiên chồng cũ A tỉnh dậy, gã ngẩng đầu lên, cuốn sách trên mặt cũng trượt xuống để lộ một bím tóc nhỏ buộc trên đầu cùng vài chiếc kẹp tóc hình con thỏ.

Rất là trẻ con.

Người thành thật O: “…” Anh tỉnh dậy sẽ không đánh ai đấy chứ.

Người thành thật O muốn ôm con bỏ chạy nhưng eo anh đã bị vòng tay của chồng cũ A ôm chặt. Anh ôm lấy Lệ Lệ vào lòng và bảo vệ con mình theo bản năng, kết quả vãn là bị chồng cũ A ôm cả hai người ngã lên ghế sofa.

Lệ Lệ giật mình tỉnh giấc vì tiếng động lớn và con bé bắt đầu khóc ré lên trong lòng người thành thật O.

Người thành thật O dỗ dành con gái: “Liêu Dực Tu!”

Chồng cũ A mở mắt ra, ngây ngô nhìn người thành thật O, ánh mắt gã vẫn có chút bối rối, không có phản ứng gì nhiều.

Người thành thật O: “A Tu?”

Trong phút chốc chồng cũ A cứng người, khóe miệng gã hơi nhếch lên, vẻ bối rối trong mắt không hề lố bịch, gã ngồi dậy nhìn người thành thật O, sờ đầu: “Đây là đâu?”

“Đây là con của ai?”

Người thành thật O mở miệng thở dài, liếc nhìn Lệ Lệ đang ngủ trong lòng mình: “Đây là nhà của em… đây là con của anh.”

“Ồ, vậy đây là con của chúng ta à?”

Người thành thật O ngẩng đầu nhìn gã, đột nhiên thở dài: “A Tu, đây là con gái của chúng ta.”

Chồng cũ A nhếch khóe miệng khi người thành thật O không chú ý, gã cho rằng anh sẽ nói như vậy chỉ để dỗ dành Phó Tu: “… Sao em lại không biết mình có con gái?”

Chồng cũ A chạm vào mặt Lệ Lệ, huống hồ gì nhìn kiểu nào thì con bé cũng không giống tên họ Mạnh kia chút nào, tạm thời gã có thể miễn cưỡng chấp nhận vì con bé rất đáng yêu.

Người thành thật O không còn cách nào khác đành phải nói ngắn gọn về việc chồng cũ A có một nhân cách khác trong cơ thể.

Chồng cũ A nghiêm túc nói: “… Em có thể mơ hồ cảm nhận được sự hiện diện của hắn. Đừng lo lắng, nếu anh không thích hắn ta, sau này em sẽ thường xuyên ra ngoài ở cùng anh.”

Người thành thật O tò mò hỏi: “Vậy khi nào em mới có thể ra ngoài?”

Chồng cũ A ngồi cạnh người thành thật O, gã cố gắng đặt tay lên vai anh nhưng không bị anh đánh nên gã tiến thêm một bước.

“Em sẽ ra ngoài khi anh muốn. Sau này em sẽ đối xử với anh rất, rất tốt, và nhân cách khác của em cũng sẽ làm vậy.”

Người thành thật O tựa đầu vào vai chồng cũ A, anh hơi ủy khuất nói: “Sao ba năm trước em không xuất hiện? Em không biết lúc đó anh rất khó chịu, khi đó em thì đối xử với anh rất tệ.”

Chồng cũ A cảm thấy hơi đau lòng, gã hôn lên trán người thành thật O nói: “Không, sau này sẽ không còn nữa. Thằng khốn Liêu Dực Tu đó sẽ không bao giờ bắt nạt anh nữa. Sau này Phó Tu sẽ tốt với anh.”

Người thành thật O có chút do dự nói: “Nhưng mà trước đây anh cũng từng nghe nói loại chuyện này, cuối cùng thì chỉ có thể giữ lại một người.”

Chồng cũ A hỏi: “Phúc Tang Nhạc, anh muốn giữ ai ở lại?”

Người thành thật O bất ngờ, nói không biết.

Chồng cũ A không biết mình đang tranh cãi vì điều gì: “Sao anh lại không biết, nếu như Liêu Dực Tu phiền phức như vậy thì cứ để hắn ta biến mất, thế thì hắn ta sẽ không bao giờ xuất hiện nữa, anh sẽ vui hơn đúng không?”

Người thành thật O ngẩng đầu nhìn gã, chồng cũ A đang ôm anh, gã kiềm chế nói: “Phó Tang Nhạc, em đói quá, em muốn ăn đồ anh nấu.”

Người thành thật O đồng ý và đặt Lệ Lệ sang một bên để con bé ngủ, chồng cũ A muốn ra ngoài, nhưng người thành thật O bất ngờ mỉm cười kéo gã lại và kiễng chân giúp gã tháo chiếc kẹp tóc hình con thỏ đang kẹp trên tóc.

Chồng cũ A sờ sờ tóc: “… Em vẫn hay nói chuyện với anh như thế à?”

Người thành thật O cười nói: “Đáng yêu quá.”

Chồng cũ A: “…”

Sau khi đi xuống lầu, quản gia trốn vào trong góc vui mừng nhìn hai người đang làm việc trong bếp, người thành thật O phụ trách ít việc vặt, còn chồng cũ A thì thỉnh thoảng quay qua ôm,lâu lâu cúi xuống hôn vài cái khiến anh càng thêm hoảng. Một lúc sau, đầu bếp đứng ở một bên nghi hoặc hỏi: “Sáng nay không phải vẫn ổn lắm sao? Tại sao thiếu gia đột nhiên như trở thành một người khác vậy?”

Quản gia trợn mắt nhìn hắn: “Anh biết cái gì? Đi thôi. Thiếu gia hay coi trọng thể diện, không muốn chúng ta nhìn thấy bộ dạng của hắn này.”

Buổi tối chuẩn bị đi ngủ, chồng cũ A ôm gối xuất hiện trước cửa phòng của người thành thật O: “Phó Tang Nhạc, em muốn ngủ với anh.”

Người thành thật O mở cửa, do dự một chút: “Nhưng nếu hắn đổi lại vị trí cho em thì sao?”

Chồng cũ A chen vào: “Không, em đã áp chế hắn lâu rồi. Hắn đã đồng ý với em là sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt anh nữa.”

Biểu tình của người thành thật O hoảng hốt bèn gật gật đầu: “Chuyện này còn có thể thương lượng sao?”

Chồng cũ A nhìn người thành thật O, em không hề nghi ngờ mình khiến gã nghĩ thầm vợ của mình thật ngốc.

Lệ Lệ đã ngủ từ lâu, chồng cũ A nói: “Ngày mai em sẽ mua cho con một chiếc giường nhỏ.”

Người thành thật O: “Con bé không chiếm nhiều diện tích đâu.”

Người thành thật O vừa mới tắm xong nên mặt hơi đỏ, hơi ẩm còn chưa bốc hơi hết, bộ đồ ngủ màu sáng được buộc lỏng trên người trông anh rất ngây thơ.

Chồng cũ A nuốt nước miếng, gã đưa tay lên sờ gáy người thành thật O. Gã cảm thấy pheromone của người thành thật O nhạt đến mức gần như đã biến mất hoàn toàn: “Để em giúp anh kiểm tra xem vết cắn cuối cùng của anh đã biến mất chưa.”

Người thành thật O đỏ mặt nói: “Lần sau em đừng để lại dấu vết rõ ràng như vậy, hôm nay mọi người đã nhìn thấy nó.”

Khi chồng cũ A nghĩ đến những người mà anh gặp hôm nay, ánh mắt gã tối sầm lại: “Lần này em sẽ làm nhẹ nhàng, được không anh?”

Người thành thật O nằm nghiêng trên giường để chồng cũ A ôm từ phía sau, lúc đầu gã còn kiềm chế chỉ ôm ấp, hôn nhẹ lên tuyến thể của anh, người thành thật O nắm lấy cánh tay chồng cũ A, nhưng anh đã bị gã giữ chặt hơn.

“Sao anh lại có vết sẹo này?”

Người thành thật O thở hổn hển một hơi, nghĩ rằng gã không biết sự tồn tại của chồng mới A nên mới nói: “Sau khi cuộc giải phẫu kết thúc không được bao lâu anh mới phát hiện mình có Lệ Lệ nên pheromone rối loạn, khiến miệng vết thương cứ như vậy mãi không lành được.”

Chồng cũ A lại nghĩ rằng, người thành thật O tình nguyện mạo hiểm mạng sống cũng muốn sinh con cho chồng mới A.

“… Anh có biết tuyến thể đối với một Omega có ý nghĩa gì không? Anh vì hắn mà có thể mặc kệ mạng sống của mình sao?”

“A,” người thành thật O không nghe rõ gã đang nói gì, đột nhiên bị cắn đau mà la lên, “A Tu, đừng mà, Lệ Lệ đang ở bên cạnh, em không còn đánh dấu anh được nữa.”

Đôi mắt chồng cũ A đỏ hoe nhìn anh, gã giữ chặt bàn tay của người thành thật O: “Chỗ này vốn dĩ chỉ có em mới được phép đánh dấu, nó chỉ được thuộc về em, còn anh là Omega của em.”

Vòng eo của người thành thật O bị ép cong lên rồi lại sụp xuống, anh thở dốc và lo lắng động tác của họ sẽ đánh thức Lệ Lệ. Lần làm tình này kéo dài triền miên vô độ. Sau đó, chồng cũ A đã kéo người thành thật O vào phòng tắm còn làm thêm một lần nữa. Lần này, gã ép anh nằm lên cánh cửa kính trong suốt, gã bịt miệng anh lại và bóp chặt eo anh mà nhấp mạnh, một lượng lớn pheromone dần dần tràn vào cơ thể người thành thật O.