Người Hầu Của Ma Cà Rồng

Chương 105: NT4: Hiểu Tâm x Mạnh Hạo




Hiểu Tâm không biết từ bao giờ mà gã lại để tâm đến Mạnh Hạo. Nói sao nhỉ? Có lẽ vì cái tính hậu đậu của y rồi thêm cả mức độ ngu ngốc khó ai sánh bằng cũng không chừng.

Lần đầu tiên gặp nhau sau mấy năm không thấy mặt. Có thể nói Hiểu Tâm chỉ hận không thể bóp chết Mạnh Hạo ngay lập tức! Một đại ca xã hội đen như gã lại phải chịu nỗi đau nhục nhã như thế kia? Nghĩ lại có bao nhiêu là tức giận và xấu hổ đâu chứ?

Ấy thế mà khi gặp lại nhau cái tên thủ phạm kia còn ngang nhiên chỉ tội gã có ý đồ xấu với phụ nữ! Đùa à, nếu gã là kẻ biến thái như vậy thì cái cô gái tên gì đó bạn của y đã bị gã ăn không sót một mảnh xương nào rồi.

Mỗi khi nghĩ lại chuyện đó. Hiểu Tâm đều không nhịn được mà muốn phát hỏa. Nhưng mà nói thế nào gã cũng chẳng thể làm gì y cả. Chưa kể còn phải làm vệ sĩ cho y nữa chứ. Cũng không biết đây gọi là nghiệp báo gì.

Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại. Tuy Mạnh Hạo đúng là có chút....hậu đậu và đáng ghét. Nhưng mà dẫu sao y cũng có gì đó khá đáng yêu. Tuy là hơi hậu đậu một xíu nhưng cũng khiến cho gã có chút không thể dời mắt. Cũng có thể là gã bị bỏ bùa cũng nên (gã nghĩ vậy).

Lúc nhìn thấy Mạnh Hạo bị ăn một cú tát đau điếng. Chưa kể trên mặt còn in hẳn năm dấu tay. Lúc đó trong lòng Hiểu Tâm không khỏi dâng lên sự tức giận. Gã còn chưa động tay với y vậy mà cái tên ẻo lả kia lại dám? Nghĩ vậy, trong lòng Hiểu Tâm liền có chút rét lạnh.

Vốn tính tình cọc cằn. Hiểu Tâm đã không ngừng ngại mà tặng ai kia một "chầu hành" miễn phí. Kế đó thì lại không ngăn được mà cằn nhằn Mạnh Hạo. Khi đó gã cũng cảm thấy tức giận lắm ấy. Ở trước mặt gã thì hay xù lông này nọ. Vậy mà ở ngoài lại để bản thân chịu thiệt thòi. Càng nghĩ càng thấy tức!

..........

Khoảng thời gian hai người ở cạnh nhau cũng tính ra là an ổn. Với trách nhiệm là một vệ sĩ. Hiểu Tâm luôn ở cạnh Mạnh Hạo như hình với bóng. Chưa kể y còn từng chăm sóc gã không ít ngày khi gã bị thương. Cũng vì vậy mà không biết từ bao giờ Hiểu Tâm dường như đã nảy sinh tình cảm kỳ lạ với Mạnh Hạo.

Gã trước kia cũng không rõ về tính hướng của chính mình đâu. Gã kiểu như vô tinh luyến ái chăng? Gã không có cảm giác với bất kỳ ai bên cạnh mình dẫu cho đó là nam hay nữ. Mà nói đi cũng phải nói lại. Một kẻ suốt ngày chỉ có đánh đấm như gã thì làm gì có thời gian để mag yêu với đương. Nếu không phải có một tên ngốc như Mạnh Hạo xuất hiện thì có khi gã vẫn còn nhởn nhơ chán!

Mà Hiểu Tâm vốn không phải kẻ dài dòng trong tình cảm. Nếu mà gã thích thì gã sẽ không ngừng ngại mà bày tỏ. Chỉ là lúc gã nhận ra lòng mình thì có nhiều chuyện xảy ra quá. Do đó mà đến tận khi mọi thứ được giải quyết Hiểu Tâm mới có thể bày tỏ với người mình thương.

Lúc đó ấy, sắc mặt gã trông đáng sợ lắm kìa! Làm Mạnh Hạo cứ tưởng bản thân làm gì đó phật ý gã. Xém chút là y tìm đường trốn luôn rồi.

- Anh...anh gọi tôi có chuyện gì vậy?

Mạnh Hạo vừa nhìn sắc mặt của ai kia vừa nhẹ giọng lên tiếng. Chắc là y không làm gì sai đâu ha? Y đâu có động gì đến gã đâu? Mà không lẽ gã biết y có tình cảm với gã nên gã như vậy sao? Có khi nào bây giờ sẽ bị đánh một trận hay không?!



Mạnh Hạo vừa nghĩ vừa âm thầm đổ mồ hôi hột trong lòng. Y nuốt nước bọt. Ánh nhìn có chút né tránh với người đối diện. Và dĩ nhiên y sẽ chừa ra một khoảng đứng giữa hai người. Nếu có thể thì chạy trước rồi tính sau!

Còn về phần Hiểu Tâm thì gã cứ đứng đó nhìn y. Trong lòng không biết đang suy nghĩ gì. Sau một hồi im lặng. Cả Mạnh Hạo cũng gần như mất kiên nhẫn thì gã mới chợt lên tiếng.

- Tôi thích cậu!

- À thì ra là....hả?? ANH..ANH NÓI CÁI GÌ??? THÍCH...THÍCH Á?!!!

Mạnh Hạo mở to hai mắt kinh ngạc nhìn người đàn ông đối diện mình. Y còn đang mơ ngủ có phải hay không? Hiểu Tâm...Hiểu Tâm vậy mà tỏ tình y á!

Thấy cái vẻ mặt ngờ nghệch của y làm Hiểu Tâm không thể không chau mày lại. Cái phản ứng gì vậy chứ? Bộ gã ta giống kiểu sẽ hay đùa giỡn chuyện tình cảm lắm à?

- Tôi nói là tôi, Hiểu Tâm thích cậu! Cậu đã nghe rõ chưa?

Cảm thấy khá là khó chịu với vẻ mặt ngơ ngác của ai kia. Hiểu Tâm liền lặp lại câu nói của mình. Cũng là lúc này hai mang tai Mạnh Hạo thoáng chừng đỏ ửng. Sắc mặt cũng vẽ nên một tầng hồng nhàn nhạt.

Thình thịch...tim của y...hình như có vấn đề rồi...nó cứ lâng lâng theo câu nói của gã...Á!!! Chắc y điên mất thôi!!!

- Này, ít ra cậu cũng phải trả lời tôi...

Hiểu Tâm còn tưởng bản thân bị từ chối nên không ngăn được mà có chút khó ở. Chỉ là gã chưa dứt câuu thì cái con người trông có vẻ hậu đậu kia đã nhón chân chặn môi gã lại bằng một nụ hôn khẽ.

Kế đó, Mạnh Hạo hai má lại càng bừng đỏ còn hơn ban nãy. Y không đáp lại câu tỏ tình của gã mà dùng hành động của chính mình để cho gã tự hiểu. Sau đó liền như một cơn gió mà chuồng đi để lại Hiểu Tâm đứng đó nhìn theo mà bất giác nở nụ cười.

- Đúng là ngốc nghếch mà...

Câu chuyện tình yêu của họ đơn giản là vậy đấy! Và sau khi xác định mối quan hệ với nhau chưa bao lâu. Họ cũng đã bắt đầu tiến tới hôn nhân. Và có một điều rất thú vị nha. Hôn lễ của ba cặp đôi đều diễn ra vào cùng một ngày. Quả thật là niềm vui nhân lên đến tận ba lần!!!