Ngàn Tầng Kịch Bản

Chương 2




Quý Oản Oản đưa mắt nhìn cái máy tính trước mặt Chu Khác.

Màn hình đen y chang cô luôn.

"..."

Trường hợp này xấu hổ thật đấy.

"Thật xin lỗi," cô lập tức nói, "Mình không có cố ý đâu, mình thật sự không biết đây là nút nguồn của cậu, thật sự xin lỗi!"

Mặt Chu Khác không có cảm xúc gì, chỉ hơi buông mắt, nhàn nhạt ừ một tiếng.

Cái này càng làm Quý Oản Oản khẩn trương hơn. Sợ cái người vừa nhìn là biết đại ca xã hội đen này móc đao ra chém chết cô.

Nghĩ đến đó, cô run một cái.

"Bạn học, cậu phải tin mình, mình thật sự không phải cố ý, mình cũng không nghĩ tới—"

"Bạn học?" Chu khác ngắt lời cô.

"..."

Quý Oản Oản sửng sốt: "Không phải cậu học Thực Nghiệm Nhất Trung sao?"
Chu Khác nhìn áo đồng phục kế bên.

Anh không phủ nhận, hỏi lại: "Cậu cũng vậy?"

Quý Oản Oản gật gật đầu.

Chu Khác nhướng mày: "Lớp nào?"

"Lớp 11," Quý Oản Oản thành thật trả lời, "Mình là học sinh chuyển trường."

Sau khi nghe được Chu Khác dừng một chút: "Khó trách."

Quý Oản Oản không hiểu lắm.

Khó trách?

Khó trách cái gì??

Cô không nghĩ nhiều, cầm túi đồ nướng BBQ bên cạnh: "Bạn học, chuyện vừa rồi thật sự xin lỗi, mình mời cậu ăn BBQ nha?"

"Không cần."

"Không thì mình mời cậu cơm trưa nha," Quý Oản Oản bám riết không tha, "Nếu không mình áy náy lắm."

Nhiễm Đào đã nói, cách tốt nhất để bồi dưỡng tình cảm giữa hai người chính là ở riêng với nhau.

Cơ hội ban nãy đã bị cô phá hỏng, giờ phải tự tạo cái cơ hội tiếp theo.

"Khi nào thì cậu rảnh?"

"Ngày mai là khai giảng rồi." Chu Khác nhắc nhở cô.
"Vậy ư," Quý Oản Oản nói, "Hay là mình mời cậu ở nhà ăn nha?"

Nghe thấy câu này, Chu Khác nghiêng đầu nhìn cô một chút.

Không biết có phải ảo giác không nữa.

Cứ cảm thấy ánh mắt này có chút thâm sâu.

Quý Oản Oản chép miệng: "Ở trường cũng không có thời gian sao..."

Âm thanh càng ngày càng nhẹ, có chút mất mát.

"Có thời gian," Chu Khác nói, "Vậy ăn trong trường đi."

Mắt Quý Oản Oản sáng lên.

Cơ hội tới rồi.

Cô nhanh chóng lấy điện thoại từ trong túi ra, nâng lên trước mắt anh: "Vậy tụi mình thêm WeChat nha!"

"Hửm?"

"Cho tiện liên lạc á," cô gái nhỏ nghiêng nghiêng đầu, cười tủm tỉm nhìn Chu Khác, "Khi nào cậu rảnh chỉ cần nói mình một tiếng là được!"

Chu Khác nhấc nhấc mi, không nói gì.

Quý Oản Oản hơi hồi hộp nhìn chằm chằm anh.

Năn nỉ năn nỉ năn nỉ luôn á!

Đây là lần đầu tiên cô xin WeChat con trai đó!!
Một hồi sau, Chu Khác cầm điện thoại trên bàn: "Cậu quét hay mình quét?"

......

Xin được WeChat xong, Quý Oản Oản còn hơi ngây ngốc.

Dưới tình huống như Tu La tràng hồi nãy, mà cô vẫn thuận lợi xin được WeChat luôn...

Mình quả nhiên là một cao thủ tình trường!!

Sau khi thêm bạn tốt, Chu Khác vẫn đang lướt điện thoại, Quý Oản Oản lén ngắm nghía, hình như là đang trả lời tin nhắn.

Cô giật mình, đầu ngón tay gõ nhẹ trên màn hình.

Gửi cho Chu Khác một tin nhắn nè hehe.

[ Tiểu Quý không ăn cá: Quý Oản Oản. ]

Chu Khác đang giải thích nguyên nhân đột nhiên out game với Vu Dương, lúc thoát ra thì thấy được tin nhắn của cô.

"Quý Oản Oản?"

Nghe được tên mình, Quý Oản Oản theo bản năng ngồi thẳng thóm lại.

"Ừm," cô tỏ ra bình tĩnh, "Tên của mình."

Anh ừ nhẹ: "Chu Khác."

Quý Oản Oản lập tức ghi nhớ: "Là Chu trong Chu Vương, Khắc trong điêu khắc hả?"

"Không phải, là Khác trong khắc kỷ vô cương."

"Chu Khác..." Quý Oản Oản nhẹ giọng lặp lại, "Tên của cậu đặc biệt thật á."

Chu Khác thuận miệng đáp: "Cậu cũng vậy."

Quý Oản Oản không biết anh khen thật hay chỉ là trả lời khách sáo.

Cô tự động mặc định là vế trước.

"Họ Quý rất hiếm thấy luôn á, trường cũ của mình chỉ có một mình mình họ này thôi," cô chống cằm, "Trường các cậu thì sao?"

Chu Khác nghĩ nghĩ: "Trong ấn tượng của mình thì không có."

Quý Oản Oản cười: "Đúng là rất đặc biệt."

Đề tài ngừng ở đây.

Quý Oản Oản thấy tình huống chuyển biến tốt đẹp là ngừng, không có khơi thêm chuyện. Để bớt ngượng ngập, cô bắt đầu trả lời tin nhắn của Nhiễm Đào.

[ Tiểu Quý không ăn cá: Mau mau mau ]

[ Tiểu Quý không ăn cá: Mình xin được WeChat của anh đẹp trai rồi! ]

[ Nhiễm Đào: Nhanh vậy chị hai. ]

[ Nhiễm Đào: Xin bằng cách nào thế, nói mình nghe một chút đi!! ]

[ Tiểu Quý không ăn cá:... ]

[ Tiểu Quý không ăn cá: Quá trình hơi phức tạp, skip. ]

[ Nhiễm Đào: Ha ha ha ha ha ha ha ha ]

[ Nhiễm Đào: Căn bản là không có khó khăn mà, mặt cậu chính là tờ giấy thông hành. ]

[ Tiểu Quý không ăn cá:.../ngại/ ]

Chu Khác đáp ứng với Vu Dương chơi lại một ván, một lần nữa bật máy tính lên.

Quý Oản Oản trả lời tin nhắn xong, nâng mắt liền nhìn thấy sườn mặt của anh.

Lông mi dài cùng mắt một mí, mũi thẳng tắp, đường nét khuôn mặt góc cạnh sắc nét.

Rất tuấn tú, nhưng không dễ gần.

Bất cận nhân tình.

Nhưng vừa vặn đúng gu của cô.

Khởi động máy tính phải mất một khoảng thời gian, thừa dịp lúc này, Chu Khác bỗng nhiên quay đầu.

Bị anh nhìn, mặt Quý Oản Oản chợt ửng hồng ngay lập tức.

"Sao, sao thế?"

Chu Khác cong cong môi, hỏi: "Muốn mình giúp cậu khởi động máy không?"

Quý Oản Oản: "?"

Quý Oản Oản: "..."

Đù!

Cậu ta đang trào phúng mình không biết mở máy!!

Khinh thường ai vậy hả?!

"Không cần đâu, mình biết," cô ấn cái nút bên tay trái, "Vừa rồi cậu chơi game gì á?"

Chu Khác mở Steam: "PUBG."

PUBG hay còn gọi là Tuyệt Địa Cầu Sinh, là một trò chơi điện tử hành động, sinh tồn, chiến đấu do Bluehole Studio phát hành.

Trò chơi này đang rất hot, Quý Oản Oản cũng đang chơi, cảm giác phương hướng của cô tốt, các phương diện khác cũng có thiên phú, mấy hôm trước vừa đánh tới 3400 điểm.

Game PC khác với mobile, khó khăn hơn nhiều, yêu cầu với người chơi cũng khắc nghiệt hơn.

Game PC mà 3400 điểm, đã vượt lên trên 99% người chơi rồi.

"Tuyệt Địa Cầu Sinh à," Quý Oản Oản mở Steam, nhập ID của mình, "Mình cũng có chơi á."

Chu Khác cũng không ngờ đến, quay qua: "Ồ?"

"Nếu không cậu nghĩ mình tới tiệm net làm gì," Quý Oản Oản nhấp môi cười, "Chơi Ngôi Sao Thời Trang chắc?"

Chu Khác không có ý kiến gì: "ID cậu là gì?"

"ason9," Quý Oản Oản nói, "Cậu muốn kết bạn không? Mình mang cậu lên điểm nha."

Đây là lần đầu Chu Khác nghe có người nói với anh "Mình mang cậu lên điểm."

Còn là con gái nữa.

Anh cảm thấy có chút mới lạ: "Cậu dẫn mình?"

Quý Oản Oản đối với trình độ của mình còn rất tự tin.

Trong trò chơi đúng là có những người trên 3500 điểm, nhưng hầu hết đều là tuyển thủ chuyên nghiệp cùng mấy cao thủ, thiên phú cực kì cao.

Chu Khác kiểu gì cũng còn là học sinh cấp 3, trừ khi anh có thiên phú dị bẩm, nếu không thì không có khả năng đạt tới trình độ của cao thủ.

Cỡ của cô, dư sức mang anh lên điểm.

"Đúng nha, không phải cậu mới bị out game sao," cô theo bản năng nói, "Để bồi thường, mình giúp cậu bù điểm...Cậu chịu không?"

Nhưng nói chưa hết câu, Quý Oản Oản đã có chút hối hận.

Đang êm đẹp, sao cô lại nói như vậy chứ!

Tình huống bình thường không phải là bạn trai chỉ cho bạn gái chơi, bạn gái núp sau lưng bạn trai phụ trợ, khóc thút thít kêu "anh ơi cứu em" sao?

Một cái tay bắn tỉa như cô thì làm nũng kiểu méo gì?

......Thất sách, thất sách.

Thật sự thất sách.

Chu Khác thử search ID của Quý Oản Oản.

[ason9, 3400 điểm, KD3.4]

"..."

Lần này thật sự làm anh bất ngờ.

Trình độ này đi đánh chuyên nghiệp còn được.

Hơn nữa còn là con gái.

Bên này Quý Oản Oản đang vắt hết óc để cứu vớt cục diện, tính lấy lại hình tượng mềm yếu cho mình, bên tai chợt vang lên: "Rất lợi hại."

Quý Oản Oản sửng sốt: "...Sao cơ?"

"Hơn 1000 trận, KD3.4," Chu Khác nhìn cô cười, "Quý Oản Oản, cậu rất lợi hại."

Đây là lần đầu tiên Quý Oản Oản nghe Chu Khác gọi tên cô.

Thanh âm rất nhẹ, giống như một cơn gió thổi nhẹ qua mặt hồ tĩnh lặng, mang theo tầng tầng gợn sóng.

Vành tai Quý Oản Oản đỏ rực, nhịp tim bắt đầu gia tốc.

Cái này mà gợn sóng nỗi gì, rõ ràng là dấy lên sóng to gió lớn trong lòng cô mà.

Kiểu này ai chịu nổi!

Cô hơi ngượng ngùng cười: "Vậy ư, lần đầu tiên có người khen mình chơi game giỏi á."

Bình thường đều khen học giỏi.

Từ lúc Quý Oản Oản vào phòng, hầu hết nam sinh trong tiệm net đều như vô tình đảo mắt về phía này ngắm nhìn.

Bây giờ cô cười một cái, mọi người đều tròn mắt nhìn, ngay cả game cũng không thèm quan tâm.

Vị đại ca ngồi kế Chu Khác còn khoa trương hơn, điếu thuốc mới đốt không thèm nhìn mà đưa thẳng vào miệng.

Sau đó bị tàn thuốc làm phỏng miệng.

Chu Khác nói: "Bây giờ có mình khen."

Mặt Quý Oản Oản càng đỏ hơn: "Vậy cùng chơi nha?"

"Vừa vặn bên này của mình có ba người," Chu Khác nói, "Mình add cậu?"

Quý Oản Oản cong mắt: "Được nha."

Lúc vào tiệm net, cô đã nghĩ thầm nên làm sao để chơi game cùng anh rồi.

Còn không phải là bây giờ sao!!

Hắc hắc hắc hắc.

Quý Oản Oản giống như nhìn thấy được thần tình yêu Cupid đang vẫy vẫy cô.

Cô hào hứng đăng nhập vào trò chơi, chỉ một lát sau, Chu Khác đã gửi lời mời gia nhập tới.

Vì là bù điểm cho người ta, Quý Oản Oản rất tự giác thể hiện mình là cái đùi cho Chu Khác ôm: "Mình chơi vị trí bắn tỉa, không cần phụ trợ, cậu chơi vị trí nào á?"

"Mình đánh đột kích."

Vị trí đánh dã này thường thường đều là trung tâm của đội ngũ, đòi hỏi kĩ năng dự đoán cùng đánh trực diện, yêu cầu kĩ thuật với người chơi cực cao.

Quý Oản Oản không nghĩ nhiều: "Được."

Ngay sau đó, cô được Chu Khác kéo vào đội ngũ.

Vừa bật voice trong đội ngũ, cô liền nghe thấy một giọng nói có phần ồn ào: "Anh Khác cuối cùng cũng vào rồi, anh vừa rớt mạng cả đám cũng bị đối phương gϊếŧ hết."

"Đội kia đủ vị trí, thua cũng dễ hiểu." Chu Khác nói, "Trận này đánh bù lại."

Vu Dương đối với lời của Chu Khác tin tưởng 100%: "Chốt."

"Thằng Hạo có việc nên đi rồi, chúng ta phải kéo thêm một người nữa," lúc này Vu Dương mới phát hiện trong đội lòi ra thêm một người, "Ủa, anh Khác anh mới kéo người vào hả, trước kia chưa từng gặp luôn..."

Chu Khác lên tiếng ừ: "Cậu ấy chơi bắn tỉa."

Trong PUBG quan trọng nhất là sự phối hợp với đồng đội, vì vậy Quý Oản Oản bật mic: "Hi, xin chào mọi người."

Không khí như bị bấm nút tạm dừng, kênh voice chat lập tức im bặt.

Ba giây sau, Vu Dương gian nan mở miệng: "Đù má, thật không vậy người anh em, chơi game cậu còn dùng máy biến đổi giọng nói nữa hả?"

Phụ trợ của đội hỏi: "Máy biến đổi giọng nói này cậu mua ở đâu đấy, âm thanh hay quãi đạn."

Quý Oản Oản: "..."

Không cần quay đầu, cô đều có thể cảm giác được Chu Khác cười như không cười liếc qua.

"Mình không dùng máy biến đổi âm thanh," cô làm giọng nói thanh hơn một chút, "Mình là con gái."

"..."

Lại là một hồi trầm mặc đáng sợ.

"Thật không vậy, anh Khác mà mang con gái chơi game á? Lần trước chơi cùng với Tưởng Hoan, anh đến để ý cũng không thèm mà," giọng Vu Dương bỗng cao hơn: "Một ngàn trận KD3.4?? Em gái em là tuyển thủ chuyên nghiệp hả? Ủa từ từ, trong thời gian nghĩa vụ quân sự chiến đội làm gì có nữ tuyển thủ?"

Quý Oản Oản bị cậu nói đến đau đầu, nhỏ giọng nói: "Không phải, mình chỉ đánh chơi chơi thôi."

Vu Dương: "..."

Đánh chơi chơi.

Chơi chơi mà đạt tới cả trình độ của tuyển thủ chuyên nghiệp.

OK.

Giỏi.

"...Em gái, em giỏi thật á," thật lâu sau, Vu Dương mới từ khϊếp sợ đi ra, "Anh Khác, lần này tụi mình có hi vọng đánh sâu vào giải đấu rồi."

Quý Oản Oản sửng sốt.

Đánh sau vào giải đấu?

Giải đấu không phải chỉ toàn cao thủ cùng tuyển thủ chuyên nghiệp sao??

Chu Khác vừa rồi vẫn luôn im lặng giờ mới cất tiếng: "Chuẩn bị ổn chưa? Ổn rồi thì bắt đầu trận."

"Chờ chút," cô hỏi, "Trong đội chúng ta, ai muốn đánh giải?"

Vu Dương cười: "Còn ai nữa, đương nhiên là anh Khác của chúng ta nha."

Quý Oản Oản: "?"

Lúc này cô mới nhớ là mình chưa coi thông tin tài khoản của Chu Khác.

[ke, 3900 điểm, KD4.2]

Quý Oản Oản nhớ là mới hôm trước cô có xem qua bảng xếp hạng.

1000 trận KD4.2, tuyệt đối là sự tồn tại đứng đầu.

"..."

Lúc này, giọng nói khàn khàn lười biếng của Chu Khác vang lên bên tai: "Trận này, bắn tỉa mang mọi người lên điểm."

MANG!ÔNG! NỘI! CẬU!

.

.

.

Theo dõi truyenfull.com meymeyluv để cập nhật nhanh nhất ạ. 🌷