Tô Thành trêu đùa thân thể mẫn cảm mềm mại của Đồ Du Du đến nghiện, bàn tay ma quái không ngừng xoa nắn hết chỗ này đến chỗ kia trên người cậu. Nói gì thì nói Đồ Du Du cũng là một thanh niên bình thường không có tiền sử của bệnh yếu sinh lý cho nên bị Tô Thành trêu đùa một lúc như vậy thì vật ở dưới đũng quần cũng bắt đầu dựng thẳng cứng lên. Tô Thành buồn cười định vươn tay chạm lấy kiểm tra thử thì ai đó đã nhanh hơn một bước luồn tay vào trong quần mình tự động vuốt ve rồi, Tô Thành ngẩn người nhìn dáng vẻ kia của Đồ Du Du một lượt liền cười nhẹ:
"Đúng là văn nhã bại hoại không hề sai đâu"
Đại thiếu gia Tô Thành trước nay muốn gì đều phải làm cho bằng được, mặc kệ người khác có sao đi chăng nữa cũng không thể ngăn cản được hắn, đối với Đồ Du Du đã coi như là một ngoại lệ từ đó đến giờ trong cuộc đời hắn rồi, lấy bản tính ngông cuồng trước đây của hắn nếu như thật sự muốn cậu đã trực tiếp đè cậu ra cường bạo chứ chẳng phải lúc nào cũng lén lút bỏ thuốc ngủ cho cậu uống. Tô Thành kéo quần Đồ Du Du xuống, mang cả quần lót của cậu cũng cởi ra, lại chậm rãi gỡ lấy tay đang cầm lấy vật nhỏ của ai đó, Đồ Du Du có vẻ bất mãn, đôi lông mày theo đó liền nhíu chặt lại khẽ hừ hừ.
Tô Thành thời gian gần đây luôn xem GV để tiêu khiển, bởi vì hắn đột nhiên nảy sinh hứng thú với Đồ Du Du cho nên cũng muốn xem thử thể loại đó một chút, mặc dù chưa thử nhưng cũng tìm hiểu qua đàn ông có một nơi gọi là tuyến tiền liệt, nếu như chạm tới liền sẽ khiến cho đối phương sung sướng đến mềm nhũn chân tay. Đương nhiên Tô Thành hiện tại vẫn chưa thể nào làm ra chuyện đó được, nếu như manh động khẳng định sẽ làm cho con cừu nâu ngốc nào kia tỉnh giấc thì không hay, chính vì thế lúc này chỉ dám đưa tay xoa xoa Tiểu Du Du cùng đùi non của người ta mà thôi, Tô Thành không dám làm cho Đồ Du Du bắn, nếu như bắn ra chỉ sợ cậu đột nhiên tỉnh dậy thì hỏng việc, thế cho nên chỉ dám xoa xoa vuốt vuốt một hồi rồi buông tay. Sau đó hắn nhìn xung quanh căn phòng một hồi, kế đến mang camera siêu nhỏ gắn ở phía trên góc tường nơi không dễ nhìn thấy được, hắn nghĩ thời gian gần đây không thể tới gặp Đồ Du Du quá nhiều, tránh cho con cừu nâu ngốc kia suy nghĩ rồi sinh ra phòng bị hắn, đến lúc đó khẳng định hắn chính là mất cả chì lẫn chài, thế cho nên mới lựa chọn mang camera gắn ở trong phòng ngủ của cậu, mỗi ngày đều có thể tùy ý nhìn thấy cậu.
Đồ Du Du giật mình tỉnh dậy là mười phút sau đó, đưa mắt nhìn xuống liền thấy quần của mình đã bị kéo xuống ngang bắp đùi, ngay cả quần lót cũng bị kéo ra, Tiểu Du Du sớm đã mềm oặt, hai bên bắp đùi đọng lại dịch trắng đã khô đi một chút. Đồ Du Du hoảng sợ ngồi bật dậy, vừa mới rồi cậu mơ thấy một giấc mơ, mơ thấy Tô Thành hôn cậu, còn xoa nắn khắp cả người cậu nữa, nhưng mà cậu lại không phản kháng còn nằm im cho hắn thích làm gì thì làm, bây giờ thức dậy thấy quần cởi ra đến nửa rồi thì càng hoảng hốt hơn, cậu thế nhưng lại mơ thấy Tô Thành hơn nữa còn tự mình cởi quần của mình ra nữa, điên rồi, đúng là điên rồi. Đồ Du Du lắc lắc đầu nhỏ rồi đứng dậy kéo quần lên muốn đi vào phòng tắm tắm rửa. Tô Thành ở nhà sớm đã thu được biểu cảm đặc sắc trên gương mặt của Đồ Du Du rồi, hắn lúc rời đi chính là cố tình không mặc quần lại cho cậu, muốn dọa cậu sợ chết khiếp như vậy, lúc chứng kiến được vẻ mặt đa dạng kia của cậu, Tô Thành ở trong phòng cười lớn không ngừng, cừu nâu ngốc nhà hắn đúng là chưa bao giờ khiến cho hắn thất vọng.
Một tuần sau đó Tô Thành không tới làm phiền Đồ Du Du nữa, Đồ Du Du cũng không tiếp nhận bất cứ cuộc điện thoại nào từ hắn, cậu luôn tự nghĩ rằng thời gian này thật sự rất thoải mái, nhưng mà có thật sự thoải mái hay không thì chỉ có một mình cậu biết mà thôi. Đồ Du Du cứ nghĩ chuyện mình mơ đến Tô Thành mà tự mình cởi quần ra như thế là trong lòng cậu rối bời vô cùng, từ đó đến giờ cậu chưa từng gặp phải trường hợp như thế, nhưng mà trong một tuần nay có đến ba lần cậu thức dậy nhìn thấy quần mình bị kéo xuống một nửa rồi. Sự thật chính là do Tô Thành kéo quần của Đồ Du Du, hắn gần đây mới tìm ra được loại hương liệu gây mê cho nên mỗi buổi tối luôn lén lút đến nhà Đồ Du Du đặt hương vào đó, sau đó lợi dụng lúc người ta ngủ rồi ôm ấp một chút, lúc rời đi lại cố tình không chịu mặc quần cho người ta, hại người ta mấy ngày nay ăn không ngon ngủ không yên, ngay cả đến tối cũng không dám chợp mắt chỉ sợ buổi sáng thức dậy phát hiện ra mình lại tự cởi quần.
Cuối tuần hôm ấy Đồ Du Du đi ngủ rất muộn, cảm thấy cả người có điểm mệt mỏi liền nghĩ rằng mệt như vậy nhất định sẽ không mơ thấy Tô Thành được nữa, mà không mơ thấy Tô Thành thì nhất định sẽ không thể tự cởi quần của mình ra, nhưng mà sáng hôm sau tỉnh dậy cậu phát hiện ra mình thế nhưng lần này còn khủng bố hơn. Bình thường quần chỉ cởi đến nửa thôi nhưng lần này lại cởi hẳn ra vứt xuống sàn, áo cũng đồng dạng theo đó cởi ra cả, khắp người trần như nhộng, trên bụng cùng bắp chân còn có vết dịch trắng vương lại. Đồ Du Du lần này chính thức sợ thật, còn nghi ngờ nhà mình có phải là có ma hay không, nhưng mà cậu ngay lập tức loại bỏ được suy nghĩ đó bởi vì tối hôm trước cậu còn mơ thấy Tô Thành, mơ thấy hắn vào phòng cậu rồi cởi quần áo cậu ra, rồi còn hôn khắp người cậu nữa, cậu chính là mộng tinh rồi.
Đồ Du Du khổ sở tìm cách, cậu vội vã mang điện thoại lên mạng tìm phương pháp, còn gõ một dòng chữ như thế này "triệu chứng mộng tinh là gì" sau đó đối chiếu lại với mình thật sự là trùng khớp. Đồ Du Du nuốt một ngụm nước miếng, gõ tiếp một dòng nữa "cách chữa mộng tinh ở nam giới" toàn những bài viết khuyên tới phòng khám gặp bác sĩ, nhưng mà cậu làm sao có thể mang chuyện đáng xấu hổ này nói cho người ngoài biết được chứ, hơn nữa đối tượng mà cậu mộng tinh lại là học sinh của mình, còn là người cùng giới nữa.
Tô Thành ngồi ở nhà quan sát nhất cử nhất động của Đồ Du Du, ngày hôm qua là hắn cố ý trêu chọc cậu, mang cả quần lẫn áo của cậu cởi hết ra, buổi sáng thức dậy quả nhiên lại được xem gương mặt biến hóa liên tục của cậu. Ai đó sợ đến mức còn không nhớ phải mặc quần áo vào, cứ ngồi như thế nhìn qua nhìn lại căn phòng một hồi, sau đó lại mang điện thoại nhấn nhấn cái gì đó. Tô Thành nhếch môi chậm rãi lấy điện thoại gọi cho Đồ Du Du, theo màn hình quan sát thấy được người nọ hoảng sợ đến mức đáp điện thoại cách xa một chút, Tô Thành thấy thế thì bật cười ha ha.
Đồ Du Du quen một người bạn làm nghề phong thủy, cậu ta tên Hàn Kỳ, lúc trước chính là bạn bè cùng khoa nhưng sau này ra trường lại đam mê phong thủy cho nên đổi nghề. Đồ Du Du ở trên mạng xã hội nhắn tin hỏi Hàn Kỳ thế này.
[Đồ Tiên Sinh]: Hàn Kỳ, cậu có ở đó không?
[Hàn Lão Sư]: Có chuyện gì sao?
[Đồ Tiên Sinh]: Tôi gần đây gặp chuyện kỳ lạ lắm, cậu có rảnh đến nhà tôi xem một chút được hay không?
[Hàn Lão Sư]: Chuyện gì kỳ lạ?
[Đồ Tiên Sinh]: Chuyện này một lời khó nói, cậu đến nhà tôi một chuyến đi, địa chỉ là khu nhà ở giáo viên trường Vương Phủ, phòng 310
Bởi vì là cuối tuần cho nên Hàn Kỳ rảnh, rất nhanh đã có thể đi đến được nhà của Đồ Du Du xem xét, Đồ Du Du kéo Hàn Kỳ vào nhà để cậu ta nhìn xem một lượt rồi hỏi:
"Cậu thấy sao, có chỗ nào không ổn hay không?"
Hàn Kỳ lắc đầu:
"Về cơ bản đều ổn cả, hướng nhà Đông Bắc, là hướng Phục Vị, phát triển sự nghiệp, gặp nhiều may mắn"