Mãng Hoang Kỷ

Chương 1721




Cần phải nghịch chuyển quá trình này.

Đoạt mãnh vỡ chân linh của mình trong hỗn độn vũ trụ bổn nguyên hay sao? Không có khả năng! Chí tôn cũng không làm được.

Như vậy cũng chỉ có một biện pháp —— bằng vào mảnh vỡ chân linh còn sót lại chủ động chữa trị hình thành chân linh nguyên vẹn! Giống như lúc mới bắt đầu tu hành Tích Huyết Trọng Sinh, bởi vì trong máu ẩn chứa căn bản của thân thể, chỉ cần thần lực đầy đủ, một giọt máu có thể khôi phục thân thể nguyên vẹn! Mà Kỷ Ninh bây giờ là là trực chỉ bản nguyên chân chính.

Người tu hành cường đại, cho dù hồn phi phách tán, cho dù chân linh vỡ vụn...

Chỉ cần không hoàn toàn mất đi, chỉ có một chút chân linh tàn phiến đều có thể Chân Linh Bất Diệt, khôi phục chân linh hoàn hảo, lại hình thành hồn phách, thân thể lần nữa.

- Đến Viêm Long Vực Giới.

Hư không vực giới quen thuộc xuất hiện.

Kỷ Ninh trong phi chu cũng vui vẻ hơn nhiều, trở lại, trở lại ‘Vực Giới’ sinh ra mình liền có cảm giác khác biệt.

- Ân?

Kỷ Ninh quay đầu nhìn một hướng.

Hắn bằng vào nhân quả cảm ứng, cảm ứng được tồn tại vô cùng cường đại ——’Đế Thạch Chí Tôn’ đang ở Viêm Long Vực Giới nội.

Chỉ một giây sau.

Ầm ầm ầm...

Không gian nhộn nhạo, Thạch Chí Tôn dung mạo tuấn mỹ xuất hiện trước mắt.

- Đế Thạch Chí Tôn.

Kỷ Ninh ra khỏi phi chu nghênh đón, pháp thân Thanh Ma cũng ngoan ngoãn đi theo đón chào.

- Bắc Minh.

Đế Thạch Chí Tôn cười.

- Đế Thạch Chí Tôn tới tìm ta?

Kỷ Ninh hiếu kỳ hỏi.

- Đương nhiên là vì Bắc Minh ngươi.

Đế Thạch Chí Tôn cười nói:

- Ta chờ ngươi ở đây mấy ngày rồi.

- Hổ thẹn, ta đi đường không nhanh lắm, ngẫu nhiên còn có tu luyện, cho nên trì hoãn đến bây giờ, sớm biết Đế Thạch Chí Tôn tại đây, ta đã sớm chạy về.

Kỷ Ninh liền nói.

- Ta nói đùa với ngươi thôi, ta không quan tâm chút thời gian này.

Đế Thạch Chí Tôn nói:

- Ta lúc này tới đây cũng có chút chuyện muốn nói với ngươi.

- Ân?

Kỷ Ninh nhìn Đế Thạch Chí Tôn.

- Ngươi cho chúng ta Mộc Xích Ngũ Thiên, mấy người chúng ta đã tìm hiểu, Đạo Quân Thiên cũng được chúng ta hoàn thiện, về phần trọng yếu nhất là Bất Diệt Thiên... Chỉ sợ mấy người chúng ta không thể giúp ngươi.

Đế Thạch Chí Tôn bất đắc dĩ nói.

- Không có biện pháp sao?

Kỷ Ninh có chút lo lắng, chính hắn tìm hiểu nhiều năm qua cũng có không ít tiến bộ, hắn cũng biết muốn sáng chế pháp môn Chân Linh Bất Diệt là khó khăn cỡ nào. Hắn còn hi vọng các chí tôn có một ít trợ giúp.

- Chúng ta cũng muốn giúp ngươi... Nhưng mà Chân Linh Bất Diệt là nghịch chuyển quá trình chân linh tán loạn.

Đế Thạch Chí Tôn nói:

- Mà những chí tôn chúng ta tu hành tới nay chân linh đều hoàn hảo, cho tới bây giờ không có tán loạn qua. Tuy chúng ta cũng quan sát quá trình tán loạn của một ít Đạo Quân thất bại nhưng chỉ có thể nhìn được bề ngoài. Chúng ta căn bản không cách nào nhìn rõ quá trình tán loạn chính thức, căn bản không có đường nào.

- Ah.

Kỷ Ninh sửng sốt.

Chí tôn không có trải qua quá trình chân linh tán loạn, sáng tạo Chân Linh Bất Diệt không có tiến triển

- Vị hỗn độn vũ trụ chưởng khống giả của Tây Tư tộc kia?

Kỷ Ninh nhịn không được nói.

- Cảnh giới của hắn cao hơn chúng ta nhiều, từ trên cao nhìn xuống, thành công sáng tạo pháp môn Chân Linh Bất Diệt là bình thường.

Đế Thạch Chí Tôn nói:

- Cảnh giới của chúng ta cũng giống như ngươi, lại không có chân chính cảm thụ chân linh tán loạn... Muốn sáng tạo pháp môn nghịch chuyển chân linh tán loạn Chân Linh Bất Diệt là hi vọng xa vời. Ta nói cho ngươi biết, cũng hi vọng đừng ký thác hi vọng lên người chúng ta.

Kỷ Ninh gật đầu:

- Ta hiểu!

Con đường này vốn là tìm một chút hi vọng trong tuyệt vọng.

Đế Thạch Chí Tôn nói lời này tuy đả kích nhưng Kỷ Ninh vẫn có thể bình tĩnh tiếp nhận.

- Đương nhiên chúng ta sẽ tiếp tục tham ngộ.

Đế Thạch Chí Tôn tiếp tục nói:

- Ta tới còn có chuyện thứ hai.

- Chuyện thứ hai?

Kỷ Ninh nghi hoặc.

- Tây Tư tộc nghĩ muốn giết ngươi như vậy, chúng ta suy đoán... Tây Tư tộc khẳng định rất quan tâm sinh tử của ngươi.

Đế Thạch Chí Tôn nói:

- Cho nên ta liền tự mình tới, xem xét cả Viêm Long Vực Giới, thẩm tra rất nhiều dấu vết... Thật sự bị ta phát hiện một ít thám tử Tây Tư tộc phái tới.

Nói xong Đế Thạch Chí Tôn vung tay lên, bên cạnh xuất hiện sáu nam nữ, hai mắt vô thần đứng ở đó.

Một gã chúa tể, năm tên Đế Quân.

- Thám tử?

Kỷ Ninh nhíu mày.

- Bọn họ thẩm thấu tiến vào Mang Nhai quốc, thẩm thấu tiến vào Thiên Thương cung, muốn muốn nhờ ngươi lưu lại tâm đăng mà phán đoán sinh tử của ngươi.

Đế Thạch Chí Tôn nói.

Kỷ Ninh nhìn sáu thám tử Tây Tư tộc bên cạnh, cười nói:

- Ta là Đạo Quân hợp đạo thất bại, Tây Tư tộc còn quan tâm và tốn nhiều khí lực với ta như thế.

- Ngươi không nên bạo lộ tin tức sinh tử của mình.

Đế Thạch Chí Tôn trịnh trọng nói:

- Tây Tư tộc cho tới bây giờ không buông tha rình mò hỗn độn vũ trụ của chún ta... Chúng ta vốn cho rằng đại quân đã vây khốn bọn chúng trong hang ổ nên không đáng để lo. Hiện tại xem ra bọn chúng rất có thể sớm có thủ đoạn trốn ra mà không lưu dấu vết. Vẫn ẩn nấp tại nơi bí mật, chờ đợi đánh một kích trí mạng lên chúng ta. Chúng ta bây giờ đã ở an bài hỗn độn vũ trụ các nơi chuẩn bị chiến tranh, việc này cần thời gian, cho nên ngươi còn sống sẽ làm Tây Tư tộc sợ ném chuột vỡ bình.

- Ân.

Kỷ Ninh gật đầu.

Tây Tư tộc không muốn khai chiến khi Kỷ Ninh còn sống, ngược lại cũng không phải sợ một Đạo Quân chân linh tán loạn, mà là lo lắng trong chém giế sinh tử làm cho Kỷ Ninh đột phá sinh tử, nắm giữ chung cực chi đạo cấp chí tôn. Khi đó Kỷ Ninh có thể dễ dàng khống chế cả hỗn độn vũ trụ, uy hiếp chân linh tán loạn cũng không còn.

Khả năng đột phá trong sinh tử là rất nhỏ.

Nhưng bản thân Tây Tư tộc không muốn mạo hiểm, bởi vì bằng vào sức một mình ngộ ra vĩnh hằng chung cực chi đạo, bản thân vốn là tồn tại khó lường, lại có đại lượng số mệnh của hỗn độn vũ gia trì, hoàn toàn có khả năng sinh ra một tia kỳ tích.

Cho nên nên ít xuât hiện và ẩn nhẫn... Chờ Kỷ Ninh chân linh tán loạn hoàn toàn chết đi lại khia chiến! Khi đó văn minh người tu hành không có đại năng vĩnh hằng chung cực chi đạo, càng không có khả năng xuất hiện chí tôn nắm giữ chung cực chi đạo, như vậy Tây Tư tộc có thể giải quyết nguy hiểm lớn nhất trong đại chiến.&