Lục Địa Phiêu Lưu Kí

Chương 22: Đoạt quả




Sự tác động của tuyển thủ đã khiến cho cây cổ thụ sống dậy và chuyển động. Các rễ cây dưới lòng đất quật cường sống lại, chúng bật lên như vòi của một con bạch tuộc khổng lồ. Mỗi một rễ cây lại như có một ý thức khác nhau, chúng xông đến ngăn chặn người chơi lấy đi quả Trọng Đế. Sau một hồi đấu với Kamen, Vikir đã hơi chút thấm mệt, cậu liên tục giẫm lên các rễ cây, lợi dụng lực của rễ cây mà bay lên. Bất chợt, cái tên vừa rồi làm Liana lao đến chỗ Vikir.

- Tao nhìn mày ngứa mắt nãy giờ rồi. - Tên đó lè lưỡi hét lên. - Đỡ này, tên khốn.

Hắn ta vung thanh đao lên về phía Vikir, ánh mắt cậu nhìn hắn tiến đến một cách đầy khinh thường. Cậu lộn một vòng trên không trung, tay cầm vào chuôi dao.

- Trùng hợp thật, ta cũng vậy đấy, tên khốn. - Nói xong, Vikir lao thẳng đến rút dao chém bay cổ hắn.

Đây chính là mạng người đầu tiên trong cuộc tuyển chọn người đứng đầu. Hắn ta rơi xuống về sau và Vikir tiếp tục dẫm lên rễ cây cùng thân cây để bay lên. Lúc này, các cành cây cũng đã bắt đầu cựa quậy và tìm cách cản trở mọi người. Vikir vẫn tiếp tục nhảy lên các cành cây mà lấy đà bay lên. Khi cậu ngoái đầu lại để nhìn tình hình sau lưng thì thấy các tuyển thủ khác đang lao về phía mình. Họ lao đến để loại đi đối thủ đang gờm nhất. Tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên, cô gái sát thủ gặp ở quán trọ với con dao găm của mình đã va chạm với con dao của Vikir. Vikir chỉ có thể dùng sức để hất mạnh cô ta ra, và từ lúc nào bốn phía của Vikir đã bị bao vây bởi các tuyển thủ. Họ lao đến để đánh với Vikir, nhưng cậu không hề quan tâm ưu tiên của cậu bây giờ là quả Trọng Đế. Cậu nhờ thân pháp bay nhảy của Leki và bắt chước làm theo, cậu mượn các cành cây và giẫm lên người tuyển thủ khác mà bay vút lên. Cậu bay thẳng đến chỗ Trọng quả, cậu đưa tay và đoạt lấy nó. Lúc này, cậu đang ở trên không trung và cầm quả Trọng Đế trong tay. Các tuyển thủ bên dưới nhìn Vikir cầm trong tay Trọng quả mà điên cuồng lao đến. Do nơi đây là môi trường cấm không nên cậu đang bị kéo xuống đất.

Cậu thọc tay vào túi áo lôi con dao ra. Bây giờ cậu mới nhận ra rằng cậu vẫn chưa đặt tên cho nó. Vũ khí này là do Cazadict hi sinh một chiếc răng của mình mà làm ra cho cậu. Nó đã theo cậu từ khi bắt đầu đến tận nơi đây.

- Vậy thì, gọi là Long ngọc đao đi.

Nói đoạn, Vikir giơ cao Long đao lên, ngay lập tức lưỡi dao được bao phủ bởi một ngọn lửa đỏ rực. Cậu ngay lập tức chém thẳng xuống các tuyển thủ đang lao đến. Lưỡi kiếm lửa bao phủ xung quanh, nó nhấn chìm các tuyển thủ và thiêu cháy cả cây cổ thụ. Cậu liền rơi xuống mặt đất, ôm Trọng quả trong tay và nhìn biển lửa mà mình tạo ra.

- Quả là một đòn đánh mạnh mẽ, hoàn toàn xứng đáng với vị trí đứng đầu.

Từ ngọn lửa đang cháy rực rỡ kia xuất hiện những cánh hoa trắng, nơi các cánh hoa đi qua là ngọn lửa từ khắc tan biến. Cánh hoa quyện lại và từ đó đã hiện ra một người con gái tuyệt diễm, đó là Liana Forever. Liana vẫy tay liền đó một ánh sáng trắng nhẹ bao phủ lấy các tuyển thủ đang nằm dưới đất và họ biến mất khi ánh sáng bao phủ hoàn toàn họ. Liana mỉm cười khi các tuyển thủ bị thương đã được chuyển đi hết. Cô ấy lại gần Vikir:

- Đã lâu không gặp, Vikir. - Cái giọng nói trong trẻo của Liana lại cất lên. - Chúc mừng cậu đã dành được hạng nhất vòng loại.

Vikir định mở mồm để hỏi Liana rất nhiều thứ nhưng cậu chợt nhận ra đây không phải lúc để hỏi. Liana vẫn mỉm cười nhìn cậu và nhấc tay lên, ngay lập tức một cánh cổng màu xanh nước biển hiện ra.

- Đi vào đó và cậu sẽ ra khỏi đây.

Liana dẫn trước và Vikir đi theo sau, cậu bước đi chậm rãi theo bóng hình uyển chuyển của Liana, ánh sáng xanh bao trùm hai người. Khi mở mắt ra, Vikir đã trở về lại đấu trường nơi khai mạc trận đấu.

- Xin giới thiệu với mọi người, đây là Vikir Leonardo, người đứng đầu vòng loại.

Khán giả tứ phía reo hò, và gọi to tên Vikir. Cậu nhìn lại nơi trung tâm sàn đấu và bất ngờ khi nhìn thấy một khu vực mê cung thu nhỏ. Bốn phía là các mê cùng ngoằn ngoèo và rắc rối, ở trung tâm có một mảng đất cháy xém và bên trên là cây thụ con.

- Liana, đây là.. - Tuy mới đầu vào đã đoán được nhưng Vikir không ngờ nó lại lớn đến vậy.

- Phải, tôi đã dùng phép thu nhỏ lên tất cả các người chơi và tạo ra một chiến trường quy mô như vậy.

- Thần kì thật.

- Được rồi, sao cậu không thử dùng quả Trọng Đế xem.

Lúc này, Vikir mới nhìn xuống thứ trái cây óng vàng đang cầm chặt dưới tay. Cậu đưa lên miệng và gặm một miếng, lưỡi cậu ngay lập tức cảm nhận được một hương vị vô cùng thơm ngát và ngọt ngào. Một luồng hơi ấm nóng chảy khắp cơ thể cậu, nó len lỏi vào từng thớ thịt khớp xương và tạo một cảm giác vô cùng sảng khoái.

- Công hiệu rất tốt, hấp thụ cũng rất nhanh giống như lúc cậu uống trà Phượng Nhi vậy. - Liana giơ tay lên và búng một cái. - Hãy tiếp tục cho phần thi sau đi.

- Ơ này.. Liana..

Một ánh sáng trắng bao phủ mắt Vikir đến khi cậu không còn nhìn thấy gì nữa.