Luân Hồi Chuyển Phận

Chương 117




“Mày làm tao nổi giận rồi đấy thằng khốn!”

Vừa nghe thấy tiếng quát Vera liền xoay người lại giơ kiếm lên đón đỡ một đòn của gã thủ lĩnh, thân hình em bị lực đạo trong cú va chạm đẩy bay ngược ra sau chục mét. Tên thủ lĩnh này thân thể cơ bắp cuồn cuộn khuân mặt dữ tợn, mỗi tay hắn đều cầm một thanh phi đao trông hình thù khá giống với kunai.

Cố ổn định lại thân hình Vera nhíu mày nhìn gã thủ lĩnh đang tức giận kia, em biết hiện giờ nếu chính diện chiến đấu với hắn thì rất khó có thể chiến thắng, hơn nữa hiện tại chiến lực của Vera đã bị hư hao đi khá nhiều. Phân phó một tiếng với hai tên thủ hạ đang trị thương cho nhau, gã thủ lĩnh liền chậm rãi bước về phía Vera với đầy gân xanh trên trán.

“Tinh Anh – địa cấp(4)’ sao, để xem với kiếm pháp và cước pháp đạt tới thượng thừa cùng với nguyên tố chiến lực cực nguy hiểm thì mình có thể đập chết gã đó hay không nào!”

Chiến ý Vera dâng cao, trong tay xuất hiện vài viên thuốc rồi lập tức bỏ vào trong miệng; “Mới kiếm được mấy viên thuốc ‘hồi khí lực cấp 2 cao giai’ này chưa lâu mà bây giờ đã phải sử dụng tới rồi...”

Cảm nhận được một luồng chiến lực dồi dào đang không ngừng sinh ra trong cơ thể mình Vera mỉm cười rồi cầm chắc thanh kiếm trong tay, thân ảnh em khẽ động lập tức đã hóa thành một luồng hắc quang lao đến ngay trước mặt gã thủ lĩnh. Thấy thế hắn ta cười gằn rồi cũng lao lên tiếp chiêu của Vera, bộc phát chiến lực màu đỏ tươi tên thủ lĩnh điên cuồng vung những cú chém về phía kẻ trước mặt!

Vera ngạc nhiên lẩm bẩm; “Chiến lực huyết hệ, đây cũng là một loại nguyên tố hiếm vì nó không có trong ‘thất hành’, thiên về âm tàn và phá hoại.”

Nói rồi Vera cũng liền bộc phát chiến lực, luồng sức mạnh màu đen tím huyền ảo kì dị từ thân thể Vera bạo phát ra lấn áp những năng lượng màu đỏ tươi kia. Tuy chiến lực phát ra của Vera kém hơn gã thủ lĩnh nhiều nhưng sức mạnh nguyên tố trong chiến lực lại lấn áp hoàn toàn của hắn ta, cảm nhận được sức mạnh nguyên tố của mình đang yếu thế vô cùng tên thủ lĩnh không khỏi kinh ngạc!

“Chết tiệt, đây là loại chiến lực gì mà đáng ghét tới vậy, thằng khốn này rốt cuộc chui từ xó nào ra mà quỷ dị thế.”

Hai tay cầm chắc đôi phi đao, gã thủ lĩnh ra đòn chém liên tục về phía Vera nhưng đều bị em đỡ được. Dùng kiếm đỡ một đòn của đối thủ, thân thể Vera liền uốn lượn một vòng rồi cái chân thon dài đang giơ lên cao liền vụt mạnh xuống, gã thủ lĩnh trúng một cước này vẫn không hề hấn gì tiếp tục tấn công Vera không ngừng. Hai người chiến đấu ngày càng gay gắt hơn, cả hai đôi lúc đều bị trúng đòn của đối phương nhưng vì ai cũng có chiến lực hộ thể cộng với giáp bảo hộ nên không hề hấn gì.

Khi chiến đấu cường độ cao như thế này thì lớp áo choàng trên người Vera đôi lúc bị tốc lên để lộ ra bộ giáp đang bao bọc thân thể. Trông thấy đôi tay và chân thon dài của kẻ thần bí trước mắt gã thủ lĩnh bất ngờ nghĩ thầm; “Tên khốn này là nữ sao? Đã thế mình sẽ đánh bại nó rồi bắt nó về phát tiết một trận!”

Hắn càng đánh càng hăng hơn cơ hồ lí trí đã phát điên rồi, tuy trình độ về võ học và kĩ năng chiến đấu của Vera cao hơn gã này không ít nhưng vẫn bị hắn lấn áp dần dần. Cách biệt thực lực những ba cấp khiến bản thân Vera đang gặp khó khăn, dù sức mạnh nguyên tố của em có mạnh hơn của gã thủ lĩnh nhiều nhưng chiến lực lại kém hơn và không đủ để cung cấp khi phải duy trì bạo phát sức mạnh liên tục.

“Thập Nhị Thức Hợp Trảm!”

Đường kiếm được bao quanh vô số ảo ảnh kiếm khí chém thẳng tới trước người gã thủ lĩnh, giơ một thanh phi đao lên đón đỡ hắn ta chỉ bị đẩy về sau nửa bước nhìn qua có thể thấy đòn vừa rồi không hề gây ra tổn thương gì. Vera vừa định thi triển ‘Ám Sát’ để lùi ra xa tạo khoảng cách thì bất ngờ bị đối thủ chộp được cổ chân, hắn lôi cả người Vera lại rồi tay bên kia cầm thanh phi đao chém mạnh một nhát xuống phần mặt em!

Còn chưa kịp định thần sau khi bị kéo chân Vera đã phải nhận thêm một đòn tấn công lên mặt, đòn đánh này đã được lớp chiến lực hộ thể cùng với bộ giáp nano chống đỡ sát thương hoàn toàn nhưng lực đạo của nó thì vẫn khiến Vera choáng váng đầu óc. Chưa dừng lại ở đó tên thủ lĩnh tiếp tục vung ra những đòn tấn công lên khắp thân thể em, chiến lực hộ thể sắp tiêu biến hoàn toàn Vera cố gắng giãy dụa nhưng vẫn không thoát ra nổi.

Bị đạp liên tục lên người nhưng bàn tay trái của gã thủ lĩnh vẫn bóp chặt cổ chân của Vera, tay phải thì cầm vũ khí không ngừng dáng những đòn đánh lên thân thể đối thủ. Bàn chân Vera bạo phát ra sức mạnh hùng hồn rồi đạp mạnh lên mặt gã thủ lĩnh, lúc này hắn đau đớn ôm mặt đôi chân thì không ngừng lùi ra phía sau. Thoát được khỏi tên điên đó thân ảnh Vera đã lùi ra xa tít, bỏ nắm thuốc vào miệng Vera vẫn thở hồng hộc, chiến lực hộ thể đã bị tiêu tán hoàn toàn, lớp áo choàng bên ngoài đã tả tơi đi không ít.

Sờ vào vết bỏng trên má gã thủ lĩnh càng nổi giận hơn, hắn lao vút lên rồi quát lớn; Chết đi con ả khốn khiếp... Huyết Đao Kí!”

Lập tức gã thủ lĩnh phóng ra hai thanh phi đao được bọc trong lớp chiến lực đỏ tươi tạo thành hình hai mũi đao bắn về phía Vera. Khựng lại tụ lực một nhịp Vera liền vung ra chiêu ‘Mật Trảm’ đón đỡ tuyệt chiêu của đối phương, lưỡi kiếm vừa chém nát được một mũi đao thì năng lượng cũng đã cạn kiệt đi không ít, mũi đao thứ hai lao tới Vera cố gắng chặn lại nhưng rồi không trụ nổi liền bị nổ bay đi!

Thấy đối thủ bị trúng đòn rồi cả thân thể bị bắn ngược ra sau, vũ khí thì văng ra một hướng, gã thủ lĩnh nhân cơ hội liền lao nhanh tới phía Vera. Lấy ra thêm hai thanh phi đao nữa rồi tiếp tục truyền chiến lực vào hắn ta muốn nắm bắt thời cơ này dáng cho con ả trước mắt kia một đòn tất sát. Khi thân ảnh gã thủ lĩnh vừa lướt qua chỗ thanh kiếm đang nằm thì Vera nhếch miệng cười rồi thì thào;

“Ám Sát Chớp Nhoáng!”

Đột nhiên thân ảnh Vera đang bị bay ngược liền biết mất, thấy thế gã thủ lĩnh hoảng loạn đảo mắt xung quanh liên tục, bỗng có một giọng nói phát ra từ ngay phía sau hắn; “Đang tìm ai thế?”

Giật mình sửng sốt hắn còn chưa kịp quay đầu lại thì đã bị Vera dáng cho một cước rất mạnh, bàn chân em vừa vụt vào lưng gã thủ lĩnh liền có luồng sức mạnh màu đen tím tuôn trào ra không ngừng! Lớp chiến lực hộ thể cấp tốc bị ăn mòn chỉ trong một giây đã tan biến hoàn toàn, sau đó hắn bị lực đạo của đòn vừa rồi khiến cho cả người đập mạnh xuống nền.

Vera lúc này cũng gần như đã sử dụng hết sạch năng lượng trong cơ thể, lảo đảo lùi về phía sau vài bước rồi khụy xuống. Một kẻ thì nằm co quắp trên nền, kẻ còn lại thì ngồi ở cách đó không xa đang thở dốc liên hồi, hiện tại cả hai người cơ hồ đều đã không còn khả năng chiến đấu. Từ xa quan sát trận chiến Audrey cứ ngỡ đây là một giấc mơ, vị ân nhân kia đã cho cô thấy từ bất ngờ này tới bất ngờ khác.

Hai tên thủ hạ bên kia lúc này đã khỏe lại, thấy thủ lĩnh bị như vậy liền chạy lên định đỡ hắn ta dậy, khi chúng vừa đi tới chỗ của đại ca đang nằm thì thấp thoáng nghe thấy tiếng rút chốt thứ gì đó. Vội quay đầu sang nhìn thì thấy Vera tay cầm một quả lựu đạn rồi quăng về phía này, giật bắn người hai tên này vội thúc dục chiến lực hộ thể tự bảo vệ bản thân mà quên mất thủ lĩnh của bọn chúng.

Bùm! Quả lựu đạn nổ kèm theo một âm thanh rất lớn, mảnh vỡ bắn tung tóe ra khắp nơi, hai kẻ kia bị lực đạo khiến cho ngã ngửa chiến lực hộ thể đã mờ ảo đi rất nhiều. Gã thủ lĩnh thì đã hứng trọn uy lực của quả lựu đạn đó nên bị thương không ít, máu tươi từ thân thể hắn ta không ngừng chảy ra nhuộm đỏ cả nền. Phục dụng thuốc xong Vera cố gắng đứng dậy rồi ra hiệu cho Audrey đang đứng từ xa, thấy vậy cô ta hiểu ý liền chạy đi rồi nhảy lên thu lấy cuốn tuyệt kỹ nằm ở giá cao nhất.

“Không ngờ đến cuối cùng vẫn phải dùng tới nó, thứ đồ chơi này vừa mới kiếm được chưa bao lâu đã dùng mất rồi hài...”

Thở dài Vera đang tiếc nuối quả lựu đạn mà mình vừa ném đi, đó là một loại lựu đạn cổ em có vô tình nhặt được trong một căn phòng chứa vật phẩm. Nhưng trong hoàn cảnh vừa rồi thì Vera bắt buộc phải dùng tới nó, nếu không hai tên thủ hạ kia mà tới tấn công em thì sẽ rất khó chạy thoát, hiện tại trong người Vera đã cạn kiệt chiến lực hoàn toàn. Sau một lúc khi thuốc đã có chút tác dụng, chiến lực đã sinh ra chút ít Vera liền cấp tốc di chuyển về phía Audrey.

Cố nén thương thế rồi hoảng sợ nhìn thủ lĩnh không biết còn sống hay đã chết hai kẻ này cũng không có ý định đuổi theo Vera, thực ra chúng sợ nếu đuổi theo mà kẻ thần bí kia lại ném ra một quả lựu đạn nữa thì toang nên mới không đuổi. Chạy tới chỗ Audrey đang đứng Vera liền ngồi xuống dựa lưng vào tường rồi từ từ hồi sức, Audrey cũng vội vã nhìn ngó xem ân nhân của mình có bị thương nghiêm trọng hay không.

Nhìn thấy nét mặt lo lắng của Audrey em liền bật cười rồi nói; “Chỉ là do cạn kiệt chiến lực dẫn tới cơ thể mất ổn định mà thôi chứ tôi không có bị thương nặng đâu.”

Nghe vậy Audrey mới an tâm rồi cười nói; “Ngài quả thật rất siêu phàm đấy, tôi không ngờ trên đời này lại có người đánh vượt được nhiều cấp như vậy đâu!”