Lão Đại: Vợ Anh Cho Gửi Nhờ Nòng Nọc

Chương 18: “ TÔI CHO EM QUYỀN HẸN HÒ, KHÔNG CẦN ĐỒNG Ý”




...[ SÁNG HÔM SAU]...

Cô không biết tối hôm qua lúc cô ngồi trong lòng hắn đã xảy ra chuyện gì nữa. Chỉ nhớ giọng nói nhẹ nhàng của hắn lúc đó khiến cô quyến luyến. " Vì tôi yêu em?" " Ừm. Vô cùng yêu"

Trong phòng khách. Các vệ sĩ thường thì đứng xung quanh. Tư Hiên thì biệt tâm biệt tích. Dragon vẫn mang dáng vẻ ngạo mạn nằm thảnh thơi trên sofa. Chỉ có Đan Đồng được ngồi trong lòng hắn như thường lệ.

Dragon nhìn 2 người bằng ánh mắt phán xét rồi bật người dậy chỉ thẳng vào Cố Nam Đình.

“ Ây da! Tôi thấy cậu dạo này hơi lạ à!”

“ Hử?”

“ Cậu với người đàn bà này có gì lạ lắm”

Cố Nam Đình gật đầu thừa nhận.

“ Tôi với Đồng Đồng là đang hẹn hò”

“ Hả?!”

Mọi người có mặt tại đó đều đồng thanh " Hả" Kể cả cô ngước mắt lên sỉa lia lịa.

“ Hẹn hò? Tôi còn chưa đồng ý!”

“ Tôi cho em quyền hẹn hò, không cần đồng ý”

“ Lưu manh!”

“ Ông đây lưu manh trước giờ mới làm chủ của Cố gia. Em muốn thì cứ lên làm Cố phu nhân”

Cô câm nín. Dragon vẫn mở to mồm vì bất ngờ. Cô nhăn mặt đứng dậy khép mồm anh ta.

“ Cố Lão Đại có thiệp mời”

Tử Hiên người mất tích nãy giờ đã về nhà. Cầm tấm thiệp đưa cho Cố Nam Đình với nét mặt sợ hãi.



“ Chúng ta phải đến BAMBO để ăn mừng sinh nhật cháu trai của SIN”

“ Ăn sinh nhật? Giới hắc đạo cũng ra vẻ gớm!”

Nhưng cô chợt nhớ gì đó. Sinh nhật không phải sẽ có đồ ăn sao? Cô hoan hô vui mừng.

“ Cố Nam Đình chúng ta sẽ đi hử?”

“.....”

Hắn im lặng, hình như đang suy nghĩ. Tử Hiên nghe cô hỏi liền kéo cô qua một bên thì thầm.

“ Làm gì ăn sinh nhật. Chủ yếu hằng năm đây cũng là dịp gặp mặt tụ họp của các ông trùm giới hắc đạo. Ngài SIN là Bố già, người lớn tuổi nhất nên rất được nể trọng”

“ Thì sao?”

“ Ngài SIN sẽ giao địa bàn của mình cho một ông trùm, mà ai cũng muốn đấu thắng chiếm lấy, kể cả Cố Lão Đại”

“ Cố Nam Đình giỏi như vậy, đấu với mấy tên trẻ con, có là gì!”

“ Người đàn bà không não ơi! Cô nghĩ ai cũng ngu mà vô được Hắc đạo chắc?!”

“ Hứ! Người đàn bà không não?”

Cô tức giận hùng hổ kiên quyết với Cố Nam Đình.

“ Chúng ta đi! Nếu anh không thắng, tôi lên đấu với bọn con nít đó!”

...[ BAMBO]...

Con Roll Royce quen thuộc dừng trước lâu đài hoa lệ. BAMBO là nơi ở của Bố già, cũng là nơi tụ họp, cốt cách nguồn gốc của Hắc đạo.

Khác với những lần trước, Đan Đồng không mặc váy lụa mà chỉ mặc chiếc trắng nhẹ nhàng. Còn về mấy người đàn ông của Cố gia thì chán lắm! Lúc nào cũng mặc vest đen.

...[ Lát Sau]...

Hình ảnh Bố già đã vượt xa tưởng tượng của cô. Ông ấy chừng 50. Ở cằm là bộ râu đen, đội mũ fedora. Gương mặt lại chả mấy phúc hậu, trông hơi quạo.



“ Ấy chà! Cố Lão Đại. Hằng năm đâu có thấy cậu vác mặt tới, năm nay là vì sao đây?”

Cos tiếp cận Cố Nam Đình. Cố tỏ ra thân thiết.

Cố Nam Đình phớt lờ hắn. Đưa ánh mắt về phía cô đang đứng gần Cos nên hơi khó chịu.

“ Lại đây”

Sau khi cô ngoan ngoãn lại gần hắn. Hắn nói bằng giọng nói lãnh đạo và cứng rắn với COS.

“ Coi chừng tôi cắt lưỡi anh!”

Hắn đặt tay vào eo cô tiến thẳng về phía trước. Đến bên phía bàn bánh kem.

“ Hắn...Là ai vậy?”

“ Chó”

“ Ra ở đây còn cho phép đem động vật vào”

Cố Nam Đình nghe xong liền cười mỉm, xoa đầu cô như một cách khen. Nhưng tên Cos vẫn đem cơn tức trong người. Lát sau lại tranh thủ Đan Đồng ngồi một mình uống rượu, lấn tới làm quen.

“ Em là người của Cố Lão Đại?”

“ Còn biết nói tiếng người?”

“ ?? Cố Lão Đại không biết dạy dỗ người trong nhà à”

“ Vậy tôi hỏi anh, anh ăn cơm chưa?”

“ Chưa, liên quan gì?”

“ Thì đó, Cố Lão Đại chúng tôi có dạy người trong nhà hay không liên quan gì thứ 4 cẳng nhà anh!”

“....!”