Lão Đại: Vợ Anh Cho Gửi Nhờ Nòng Nọc

Chương 14: Thịt trong phòng tắm[H+]




...[Phòng khách]...

4 cặp mắt đều nhìn chằm chằm về phía Cố Nam Đình. Uống rượu.... Biết gì không hôm nay Cố Nam Đình uống rượu!! Dù hắn có cả đống tiền đủ để mua cả kho rượu nhưng trước đây cô rất ít khi thấy hắn uống rượu. Hôm nay ai đã chọc giận hắn vậy?

-“ Đan Đồng, lại đây”

Cô bước đến, hắn lại kéo tay cô ngồi trong lòng hắn. Cơ thể hắn to lớn như vậy, người như cô ngồi trên lòng hắn có thể nói là quá nhỏ bé đi thôi. Hắn để gương mặt cô nhìn hắn một góc chính diện. Gương mặt hắn có chút đỏ đỏ do men rượu, vẫn là đôi mày kiếm, là nhìn đời bằng nửa con mắt.

-“ Hôm nay Cố Nam Đình tôi có chút chuyện không được vui...Em uống với tôi vài ly”

-“ Vệ sĩ từ bao giờ phải làm gái quán Bar vậy? Anh còn không thả tôi ra, đừng trách sao tôi cắt cái đó của anh!”

-“ Cắt gì cơ?”

-“....Cái đó! Là quái vật nhỏ của anh! Tôi sẽ triệt sản Cố gia nhà anh!!!”

-“ "Quái vật nhỏ"? Em đã nhìn thấy, sờ thấy kích thước nó chưa mà bảo nhỏ?”

-“....!!”

Đan Đồng câm nín. Uống rượu vào liền đổi cách xưng hô với cô.

- “ Tự tin thái quá... Biết đâu yếu sinh lý không chừng”



- “ Hửm?!”

- “ Hoặc là bot chăng? Hm... Ngoài tôi ra ở đây chỉ toàn là đàn ông. Cố Nam Đình anh thích con trai! ”

- “ Đồng Đồng em không muốn nhìn thấy ánh nắng ban mai nữa? Cố Nam Đình tôi...Bede?! Cứ là vậy thì em khác gì tôi, đàn bà suốt ngày vào hộp đêm tán tỉnh gái!”

- “ Đồ rối loạn thần kinh! Vậy nói xem anh từng qua lại với nàng nào chưa? Chứng minh xem nào!”

Màn quay xe sang chủ đề giới tính của 2 người hết sức gay cấn. Mỏ hỗn với cái mỏ quyền lực thì ngang tài ngang sức. Chỉ là 2 vợ chồng nhà này đúng là nên xét giới tính chút rồi.

Cố Nam Đình nghiến chặt môi. Đột nhiên đặt mạnh ly rượu xuống bàn, vỡ thành mảnh nhỏ, rượu bắn vào người cô, áo sơ mi trắng chuyển màu phút chốc.

Đan Đồng ơi cái miệng hại cái thân rồi! Chọc giận Cố Nam Đình, muốn tới SENTINEL làm mồi cho cá rồi!

Cố Nam Đình bật dậy. Siết tay cô lôi vào phòng hành sự. Bước chân hắn đi nhanh và xa, cô không theo kịp nên tay càng đau hơn.

-“ Có tin tôi cắt lưỡi em không?”

Hắn đưa mắt nhìn cô, mà như muốn ăn tươi nuốt sống. Đan Đồng tái mét, môi run cầm cập dạ thưa.

Cố Nam Đình tức giận vì bị đổ thừa giới tính sao?



Vào đến phòng định ném cô lên giường như thường lệ thì chợt khựng lại. Hắn nghĩ ra gì đó rồi chuyển hướng sang phòng tắm. Đan Đồng cố thủ lùi lại vài bước cho đến khi bị dồn vào thành bồn tắm. Cố Nam Đình cứ thở dốc, đến hắn còn không kiểm soát hành động của mình.

Hắn vỗ nhẹ vào cái đèn bên cạnh. Đèn trong nhà tắm tối đi, nước từ trên vòi xả xuống người của cô. Không thể nhìn thấy gì, cô hơi hoảng loạn, đưa tay mò mẫm xung quanh tìm cửa ra. Ngờ đâu lại sờ vào thứ cứng rắn gầy và dài, vừa chạm vào đã thân thiện giật 2 cái chào cô. Môi cô hơi đưa lên, thốt từng tiếng nhỏ.

- “ Cố....Nam Đình...Là anh đúng không?”

-“ Em biết tôi đang có men rượu trong người, liền kích thích quyến rũ tôi. Chả ra thể thống con nhà giáo gì hết”

Tay cô bất ngờ bị siết chặt đưa lên đỉnh đầu, bàn tay hắn to và nóng quá, giữ chặt như gọng kìm.

Trong bóng tối Đan Đồng cảm nhận được từng động tác hắn xoa nắn lên lưng và eo cô, mềm mại trắng nõn vô cùng khiêu gợi.

Đan Đồng giờ chỉ có thể dùng chân. Cô lảo đảo từ trái sang phải. Một hành động chống cự lại vô tình kích thích con hổ đói trước mặt. Lúc chân cô di chuyển, cứ áp sát vào dươ*g vậ*của hắn, cựa quậy ma sát vào. Dù đã cách một lớp quần nhưng làm sao tránh việc gậy của hắn cươ*g cứng lên chứ.

Mắt hắn nhắm nghiền, mặt đỏ ửng. Gục vào vai cô, phà từng hơi thở nóng. Nhiệt độ của nước lạnh, nhưng được hắn ôm lấy thế này đã sưởi ấm phần nào.

Hắn nuốt ngụm nước bọt, ngẩng đầu nhìn gương mặt cô. Tự nhiên thấy thương hoa tiếc ngọc. Vừa là nhà vô địch Taekwondo, vừa là mỹ nữ ở Bắc Kinh, nhà cũng có danh tiếng nên thiếu gia xếp hàng trước cửa hỏi cưới được ví là vô hạn. Vậy mà bị bắt làm người ăn kẻ ở cho hắn, ăn súng đạn khói lửa nhiều hơn ăn cơm.

Nhưng cái nhan sắc này...Khiến hắn muốn ích kỷ một lần hoàn toàn chiếm đoạt cô.

Hắn thì thầm vào tai cô từng chữ.

-“ Cho.Tôi.Thịt.Em.Một. Lần.Nữa. Được.Không?”