Khuynh Tẫn Triền Miên

Chương 274: Bi kịch đời người




Chờ Vân Khuynh triệt để biến mất trong tầm mắt Ngụy Quang Hàn, trong lòng Ngụy Quang Hàn cáo biệt Vân Khuynh xong, liền khẽ cười một tiếng xoay người rời đi.

Phương hướng hắn đi, tương phản với phương hướng của Vân Khuynh.

Hoàn toàn tương phản, Vân Khuynh muốn rời đi, còn hắn thì đi tới địa phương sâu nhất của ‘Vô Gian luyện ngục’.

Hắn muốn đi cứu sư phụ hắn, phục sinh sư phụ hắn.

Hắn biết, sư phụ hắn, muốn sống lại, không phải vì ý nghĩa sinh mệnh, không phải muốn trường sinh bất tử, không phải vì làm đại sự kinh thiên động địa gì, hắn chỉ là muốn chống đối ông trời.

Đó là chấp niệm của Chiến Thiên Y, điều duy nhất Chiến Thiên Y theo đuổi, cho dù Chiến Thiên Y đúng như lời hắc bào tế tự nói hắn yêu Ngụy Quang Hàn, nhưng ở đáy lòng hắn, quan trọng nhất, vẫn như cũ không phải Ngụy Quang Hàn, không phải yêu, mà là loại chấp nhất không chịu thua, không muốn cúi đầu với ông trời, là loại cố chấp muốn tự mình nắm lấy số phận.

Đó là thứ hắn theo đuổi, cho dù vì điều này, sẽ hi sinh rất nhiều rất nhiều, hắn cũng không quan tâm, hắn sẽ đau lòng, nhưng tuyệt sẽ không hối hận.

Vậy nên Ngụy Quang Hàn vô luận như thế nào cũng sẽ giúp Chiến Thiên Y sống lại.

Thế nhưng, huyết đồng Đại Bảo, Ngụy Quang Hàn đã giao cho Vân Khuynh và Tần gia huynh đệ.

Liên Phù có thân thể thuần âm, có thể chế tạo thành huyết đồng cũng không còn tấm thân xử nữ, không thể trở thành huyết đồng, không thể làm Chiến Thiên Y sống lại.

Như vậy, còn có biện pháp khác, còn có người khác có thể khiến Chiến Thiên Y sống lại không???

Đáp án là, có!!!

Ngụy Quang Hàn từng bước từng bước, chậm rãi đi vào sâu trong dưới nền đất, trong lúc bước đi, trong đầu hắn nhớ tới rất nhiều rất nhiều chuyện.

Từ đời trước đến đời này.

Tất cả tất cả, hắn sinh ra, hắn tồn tại, hắn chấp nhất, toàn bộ đều lệch lạc.

Cuộc đời hắn, mặc kệ là đời trước, hay là đời này đều là bi kịch, bi kịch rất lớn, cuộc đời tràn ngập bi kịch trầm trọng.

Hắn mỗi một bước đi, trong đầu liền hiện lên rất nhiều ký ức, hắn phát hiện, trong trí nhớ này, thống khổ dĩ nhiên vẫn lớn hơn vui sướng.

Ngụy gia, ở thế kỷ hai mươi mốt, là một cổ võ thế gia, từ nhỏ bọn ca ca đệ đệ của hắn, đều tập võ, chỉ có hắn không được.

Bởi vì hắn từ nhỏ mang bệnh, từ trong bụng mẹ sinh ra, thân thể băng hàn, sợ nóng.

Sinh tại nhà khác, sợ là sẽ không biết loại trạng huống này của hắn là vì sao, thế nhưng sinh tại Ngụy gia cổ võ thế gia, thì không thể không biết đây là chuyện gì.

Hắn sinh tại cổ võ thế gia, Ngụy Quang Hàn, là trời sinh cửu âm huyền mạch.

Người mang cửu âm huyền mạch, bình thường nữ tử chiếm đa số, nam tử có cửu âm huyền mạch là cực kỳ hiếm có, nhưng cũng không phải tuyệt đối không có, Ngụy Quang Hàn trùng hợp chính là một nam nhân có cửu âm huyền mạch.

Người mang cửu âm huyền mạch, cực độ khuyết thiếu dương khí, thân thể phi thường suy nhược, tập võ làm nhiều công ít, gần như không thể tập võ...

Hơn nữa, người mang cửu âm huyền mạch, đều sống không quá hai mươi tuổi, sẽ bởi vì máu đông lại mà chết.

Chí ít, lấy kiến thức của Ngụy Quang Hàn đời trước ở Ngụy gia, chưa từng có một người mang cửu âm huyền mạch sống qua hai mươi tuổi.

Trong truyền thuyết, chỉ có một loại biện pháp có thể khắc chế cửu âm huyền mạch, chính là hỏa liên hoa trong truyền thuyết, dùng hỏa liên hoa hòa tan âm khí cửu âm huyền mạch, đáng tiếc, Ngụy gia đời trước dùng hết khả năng, cũng không thể tìm được nửa đóa.

Ngụy Quang Hàn từ nhỏ bởi vì thân thể, là một hài tử nặng nề, nhưng là vì người nhà của hắn, hắn ngoài lúc âm lãnh còn có mỉm cười.

Không thể tập võ, không thể sống quá hai mươi tuổi, cha mẹ hắn, chỉ hy vọng hắn có thể vui vẻ sống hết hai mươi tuổi, đến lúc đại nạn tới, có thể không còn vướng mắc rời đi.

Vậy nên bọn họ dị thường thương yêu Ngụy Quang Hàn, tuyệt không cường điệu trạng huống thân thể hắn, cho hắn sủng ái nhiều nhất, cho hắn giống như hài tử bình thường sinh hoạt.

Ngụy Quang Hàn cũng biết người nhà của hắn ở trước mặt hắn tuy rằng cười rất vui vẻ, thế nhưng ở phía sau hắn lại không biết chảy bao nhiêu nước mắt.

Người nhà của hắn vì hắn mệt nhọc, hắn làm sao không vì người nhà của hắn mệt nhọc, hắn lúc ở nhà là ánh dương quang, đến trường học, ở bên ngoài, lại là lãnh ngạo.

Hắn biết mình chỉ có hai mươi năm thọ mệnh ngắn ngủi, liên lụy người nhà hắn, không muốn có bất cứ gánh nặng cảm tình nào, vậy nên hắn không kết giao bằng hữu, không nói chuyện yêu đương.

Người khác vui sướng, người khác náo nhiệt, cho tới bây giờ đều là người khác, mà chính hắn vĩnh viễn chỉ là thờ ơ lạnh nhạt, chờ đợi tử vong.

Lúc Ngụy Quang Hàn ở trung học cơ sở, quen biết Lạc Minh.

Hai người bắt đầu, là Lạc Minh chủ động tiếp cận Ngụy Quang Hàn, Lạc Minh từ nhỏ chính là một hài tử thiện lương hoạt bát, không biết vì sao, từ lần đầu tiên y thấy Ngụy Quang Hàn dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hài tử khác cùng nhau chơi đùa, y liền cảm thấy Ngụy Quang Hàn kỳ thực cũng rất muốn cùng mọi người chơi đùa.

Vậy nên y liền chủ động kết bạn với Ngụy Quang Hàn, Ngụy Quang Hàn là một khối băng lãnh ngạo, y không thèm để ý, kiên trì dùng phương pháp của mình, chấp nhất của mình cùng Ngụy Quang Hàn làm bạn tốt.

Trái tim lạnh lẽo rất nhiều năm, kỳ thực rất khát vọng ấm áp.

Một ngày có một trái tim ấm áp, hòa tan băng cứng dày nhất nơi đáy lòng, Ngụy Quang Hàn, liền tan vỡ đến rối tinh rối mù.

Lạc Minh thành người bạn hắn tán thành, duy nhất một người bạn.

Bọn họ từ cấp 2, đi lên cấp 3, trong năm tháng cấp 3 thịnh hành yêu đương, bọn họ đã biết tâm ý lẫn nhau, nhưng lại không dám nói cho đối phương.

Lạc Minh sợ Ngụy Quang Hàn dùng ánh mắt chán ghét nhìn y, sợ Ngụy Quang Hàn ngay cả làm bạn với y cũng không muốn, Ngụy Quang Hàn thì sợ mình sau 20 tuổi chết đi Lạc Minh sẽ đau khổ, sẽ thương tâm.

Thẳng đến hai người 16 tuổi, bọn họ vừa lên cấp 3, Lạc Minh nhịn không được hôn trộm Ngụy Quang Hàn, bị Ngụy Quang Hàn vạch trần, cảm tình gút mắt của hai người mới trồi lên mặt nước.

Trời biết, lúc môi Lạc Minh rơi xuống môi Ngụy Quang Hàn, đáy lòng Ngụy Quang Hàn, vui sướng đến cỡ nào, vui vẻ đến cỡ nào, đáng tiếc, hắn không thể chìm đắm trong vui sướng.

Hắn phải khiến mình trở nên lãnh khốc, dùng ngôn ngữ ác độc nhất trên đời này đả kích Lạc Minh, thương tổn Lạc Minh.

Như hắn mong muốn, hắn thương tổn Lạc Minh.

Thế nhưng Lạc Minh thật sự là con lừa bướng bỉnh, yêu hắn càng lúc càng sâu, hai người vẫn là bạn, lần thứ hai gặp lại coi như cái gì cũng chưa từng xảy ra.

Thế nhưng, thái độ của Ngụy Quang Hàn đối với Lạc Minh bất tri bất giác sản sinh biến hóa lớn, hắn vốn muốn giống như bình thường đối đãi Lạc Minh.

Thế nhưng Ngụy Quang Hàn vừa nghĩ mình sẽ chết, Lạc Minh sau đó sẽ đau khổ, hắn liền lấy ngôn ngữ ác độc, hành vi ác liệt thương tổn Lạc Minh.

Sau khi thương tổn, mất đi ấm áp, hắn liền hối hận, lại đối tốt với Lạc Minh, chỉ ôn nhu với y.

Cứ như vậy, Ngụy Quang Hàn, nhiều lần nhiều lần, một lần lại một lần ôn nhu với Lạc Minh, lại thương tổn y, rồi lại ôn nhu, rồi lại thương tổn...

Trung gian này, Lạc Minh đối với Ngụy Quang Hàn vẫn là khăng khăng một mực, Ngụy Quang Hàn mỗi một phân ôn nhu y đều cất kỹ dưới đáy lòng, vô luận Ngụy Quang Hàn cho chính là ôn nhu hay thương tổn, y vẫn đều canh giữ bên người Ngụy Quang Hàn, vô luận lúc nào, chỉ cần Ngụy Quang Hàn xoay người, liền nhất định có thể tìm được Lạc Minh.

Ngụy Quang Hàn, đời trước thương tổn Lạc Minh một đời, chỉ là vì để mình sau khi chết, Lạc Minh có thể quên đi hắn mà sống vui sướng, thế nhưng, hắn ngàn tính vạn tính, lại không nghĩ tới, Lạc Minh, dĩ nhiên chết trước hắn.

Điều này làm cho hắn hối hận hai đời hai kiếp.

Người mang cửu âm huyền mạch, cùng với nữ tử thân thể huyền âm âm hàn như nhau, chế tạo huyết đồng, ngoại trừ dùng thân thể nữ tử huyền âm, còn có thể dùng người mang cửu âm huyền mạch.

Chấp niệm duy nhất Chiến Thiên Y theo đuổi chính là chống lại ông trời, trong đó sinh tử do mệnh càng là thứ hắn phản cảm nhất, hắn muốn mọi chuyện thắng trời, mọi chuyện không theo thiên ý, rất sớm rất sớm trước đó, hắn đã bắt đầu nghiên cứu thuật bất tử, hoặc là thuật phục sinh.

Một năm kia, rốt cục hắn nghiên cứu ra, chính là huyết đồng, lợi dụng huyết đồng, sát khí cực mạnh trong thiên địa ẩn chứa trong huyết mạch huyết đồng, có thể khiến tế bào của thân thể đã chết đi khôi phục cơ năng.

Chỉ cần có thể vào lúc người chết đem linh hồn người đó cố định trong cơ thể, vào lúc thích hợp, lại dùng máu huyết đồng đổi máu có thể khiến thân thể khôi phục sinh cơ, sau khi thân thể khôi phục sinh cơ, lại dung hợp với linh hồn, như vậy là có thể phục sinh.

Chiến Thiên Y khi đó đã bắt đầu tìm kiếm huyết đồng, nữ tử thân thể huyền âm, cùng với người mang cửu âm huyền mạch.

Hai người trước hắn không tìm được, lực lượng gần như thần thông của hắn, lại ở thế giới kia, tìm được Ngụy Quang Hàn mang cửu âm huyền mạch.

Vì vậy liền có Ngụy Quang Hàn lần đầu tiên xuyên qua.

Là do Chiến Thiên Y, lúc ban đầu Chiến Thiên Y, là muốn đem Ngụy Quang Hàn chế tác trở thành huyết đồng.

Thế nhưng Chiến Thiên Y không đợi đến lúc mình chết đem Ngụy Quang Hàn chế tạo thành huyết đồng, trong lúc dưỡng dục Ngụy Quang Hàn, lại yêu Ngụy Quang Hàn.

Tuy rằng động tình, thế nhưng Chiến Thiên Y chưa từng nghĩ tới muốn buông tha Ngụy Quang Hàn, vì chấp niệm của hắn, hắn mặc kệ hi sinh ai, hắn đều ra tay được.

Cho dù là khiến Ngụy Quang Hàn biến thành huyết đồng, rút sạch máu của hắn, hắn cũng sẽ không nương tay, thế nhưng hắn sẽ đau lòng, hắn sẽ khổ sở, hắn sẽ thương tâm.

Thế nhưng Chiến Thiên Y là Chiến Thiên Y, một Chiến Thiên Y kỳ quái, mặc dù hắn đau lòng đến chết, khổ sở đến chết, thương tâm đến chết, nét mặt hắn cũng sẽ không toát ra nửa phần, cũng sẽ không rơi một giọt nước mắt.

Số phận sau khi xuyên qua của Ngụy Quang Hàn, chính là để Chiến Thiên Y trước khi chết bị Chiến Thiên Y làm thành huyết đồng dùng để sống lại.

Chẳng qua, thế sự khó có thể dự liệu, Chiến Thiên Y yêu Ngụy Quang Hàn, sẽ không vì hắn nương tay, nhưng sẽ vì hắn thối lui nửa bước, mà nửa bước kia cũng thay đổi số phận Ngụy Quang Hàn.