*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Diệu rất ít đụng vào máy tính, trong nhà cũng có một cái nhưng đa số là Trần Hân và Trần Kình Khang dùng. Cô cắn ống hút, cầm lấy con chuột. Trong quán net ồn ào, Trần Diệu thư giãn bằng cách chơi đập chuột, thỉnh thoảng nhìn Cố Diệc Cư. Cô thấy anh không chơi game, hình như đang giải mấy câu hỏi.
Lâu lâu có chuyển qua QQ, hình như đang nhắn tin.
Trần Diệu nhớ mình cũng có một tài khoản QQ. Cô lập tức tìm kiếm tên đăng nhập và mật khẩu trong điện thoại, đăng nhập vào.
Một chú chim cánh cụt(*) xuất hiện trên màn hình. Trần Diệu kéo xuống, bạn bè của cô rất ít, chỉ có hai mươi người, đều là bạn học.
(*): Logo của QQ
Đương nhiên cũng có Cố Diệc Cư và Triệu Nghĩa.
Cô mở một nhóm riêng cho Cố Diệc Cư.
Tên là "Tâm".
Cái này quá rõ ràng. Trần Diệu ngượng ngùng nhìn anh. Cố Diệc Cư đang nhai trân châu, góc nghiêng đẹp như tượng tạc. Trần Diệu thoát khỏi nhóm, thấy anh đang online.
Sau đó Triệu Nghĩa cũng online. Cô đột nhiên hăng hái, ấn vào ảnh đại diện của Triệu Nghĩa.
Diệu Diệu: [Alo, alo, alo.]
Triệu Nghĩa: [Ôi chao. Cô nhóc làm gì đó?]
Diệu Diệu: [Anh đang làm gì vậy? Không phải anh đang ở phòng bida sao?]
Triệu Nghĩa: [Đúng rồi. Phòng nghỉ cũng có máy tính mà, của Cố gia nhà em đó.]
Diệu Diệu: [...]
Xấu hổ quá. Cố gia nhà mình cái gì chứ.
Triệu Nghĩa: [Đúng rồi. Để anh thêm em vào một nhóm chơi cho vui.]
Diệu Diệu: [Được.]
Nhắn được một lúc, Triệu Nghĩa thêm Trần Diệu vào nhóm "Ngân hàng đề". Vừa vào, Cố Diệc Cư quay sang nhìn cô, cười cười.
Trần Diệu sửng sốt, Cố Diệc Cư mới gửi một hàng đáp án mà cô đọc không hiểu.
Cô nhìn màn hình của anh, ồ lên, nói: "Anh cũng có ở trong đó à."
Cố Diệc Cư ừ, lấy tay đẩy trán cô: "Đề lớp mười hai, em vào làm gì?"
Trần Diệu nói nhỏ: "Em vào xem một chút không được hả?"
Cố Diệc Cư cười: "Được."
Trần Diệu thẳng lưng nhìn anh gõ chữ. Khung chat của cô hiện lên ảnh đại diện và tin nhắn của anh.
Cảm giác này rất thú vị, mặc dù không hiểu mấy đề đó nói gì. Triệu Nghĩa nói rất nhiều, đặt câu hỏi trong nhóm, thỉnh thoảng nhắn lại: "Cố gia, cậu mở lớp đi, tớ đăng ký liền."
Lập tức có người cười haha, Trần Diệu cũng haha theo.
Nhưng cô không nhắn mấy chuyện linh tinh. Thấy họ im lặng giải đề, cô cũng ngoan ngoãn ngồi nhìn, không chat chit.
Xem một hồi, Trần Diệu thấy chán. Cô ấn xem danh sách thành viên, muốn xem xem có ai.
Kết quả là.
Thấy một ảnh đại diện và biệt danh quen thuộc.
"Trần Hân."
Trần Diệu nhìn chằm chằm vào nó. Cô rê chuột, ấn vào ảnh đại diện, thấy thông tin của Trần Hân này giống y đúc với Trần Hân trong QQ của cô. Cô lại vào nhóm chat, thấy đối phương là bạn tốt của mình.
Trần Diệu ngơ ngác một lúc.
Hai giây sau, cô buông chuột, lấy tay gối đầu, ghé mặt lên bàn, hỏi Cố Diệc Cư: "Chị em cũng có trong nhóm sao?"
Cố Diệc hiện không có trong nhóm chat, anh đang chơi game, đáp: "Đúng vậy."
Trần Diệu: "..."
"Mấy người trò chuyện mỗi ngày sao?" Trần Diệu chua chát trong lòng, hỏi tiếp.
Cố Diệc Cư: "Nói mấy câu."
Nói mấy câu?