Khi Em Mỉm Cười

Chương 58




Edit + Beta: Tiểu Vũ

Lục Tư Thành phát trực tiếp, các đồng đội khác cũng lục tục xuống tầng bổ sung thời gian phát trực tiếp, Đồng Dao cầm hộp hoa quả ngồi ngồi xổm trên ghế vừa ăn vừa xem phim… Lục Tư Thành đánh trò chơi cũng thỉnh thoảng dành ra chút thời gian cũng cô nói chuyện phiếm, ví dụ——-

Lục Tư Thành: “Em phát đủ thời gian trực tiếp rồi?”

Đồng Dao: “Buông tha trị liệu, tháng sau hẵng nói.”

Lục Tư Thành: “11 giờ rồi.”

Đồng Dao: “Làm sao?”

Lục Tư Thành: “Thời gian đi ngủ của cô gái xinh đẹp đã qua một giờ, còn em thì vẫn còn ngồi đây ăn dưa hấu…”

Đồng Dao sờ sờ cái bụng của mình, nghĩ thầm không nhìn thấy thịt thì coi như không tồn tại vì vậy yên tâm thoải mái mà tiếp tục ăn hoa quả, sau đó mở máy tính, vào phần trang web trực tiếp, lúc mở video trực tiếp của Lục Tư Thành thì thấy phần bình luận đa số đều đang hỏi người phụ nữ hôm nay là ai, còn số ít còn lại thì đang cười nhạo Lục Tư Thành…

“Có bạn trên mạng nói tuần vừa rồi anh chơi Jhin kéo chân mọi người, khiến tất cả đều hóa hư vô đúng không?” Đồng Dao chỉ chỉ màn hình máy tính, “Em cũng không chú ý cái này lắm.”

“Anh là AD lớn tuổi rồi, đáng lẽ là sẽ không chơi tướng này, Tiểu Bàn ngày đó la hét muốn anh chọn, ” Lúc này Lục Tư Thành đang BAN&PICK, vừa nói chuyện với người bên cạnh vừa trực tiếp khóa Jhin, “Luyện một chút.”

Đồng Dao “Ờ” một tiếng rồi rụt cổ về.

Lục Tư Thành lại hỏi: “Bình luận còn nói cái gì nữa?”

Đồng Dao liếc mắt nhìn anh: “… Chính anh không biết tự nhìn à?”

Lục Tư Thành bật phần bình luận lên, khi anh bắt đầu xem phần bình luận thì tốc độ bình luận của mọi người rõ ràng nhanh hơn rất nhiều. Lục Tư Thành lặng im xem phần bình luận, sau đó dùng giọng điệu chậm rãi lười biếng trả lời đám fan bảo bảo hiếu kỳ: “Phụ nữ? Người phụ nữ kia? Mọi người sao cái gì cũng biết thế, là Homles hết rồi à? … Cô ta chả phải ai cả, đối tượng xem mắt gia đình sắp xếp… Sao lại muốn xem mắt? Tôi cũng là đàn ông trưởng thành đến tuổi được pháp luật cho phép hết hôn rồi, vì sao không thể xem mắt? Thế nhưng tôi đã từ chối—– đúng vậy, hiện tại tôi vẫn chưa muốn dành thời gian cho việc đó, tôi muốn cưới cúp vô địch S6 về làm vợ hơn, rất muốn chuẩn bị kiệu lớn 8 người khiêng người vợ này về.”

Đồng Dao: “…”

“Không phải là không xinh đẹp, chỉ là không thích hợp, hơn nữa tôi không muốn bạn gái là người ngoài giới, không thì sớm muộn cũng sẽ chia tay, hà tất phải lãng phí thời gian… Sao lại biết sẽ chia tay?”

Lục Tư Thành vừa trả lời cư dân mạng vừa đưa tay đem camera của mình chuyển sang hướng vào Đồng Dao ngồi bên cạnh, vì vậy mọi người xem trực tiếp đều nhìn thấy một thành viên ZGDX ngồi xổm trên ghế dùng vẻ mặt mờ mịt mông lung quay đầu lại… Phía sau camera, giọng nói bình tĩnh của Lục Tư Thành vang lên——–

“Nói ra chuyện cũ của em đi.”

Đối diện với camera, đường giữa ZGDX trợn trắng mắt: “Nói cái rắm ý.”

Lục Tư Thành đem camera quay trở lại chỗ cũ, đặt ổn định xong rồi nói: “Nghe thấy không? Đây là kết quả cuối cùng, nếu còn muốn biết cặn kẽ mọi chuyện thì mọi người đừng hỏi tôi, đi hỏi Dương thần đi—– Cái bạn nói trước kia cảm thấy smiling quá lùn không xứng với tôi nhưng hiện tại lại cảm thấy smiling và tôi rất hợp kia, quản lý trực tiếp đâu? Làm việc đi, phong bạn đó một tháng, lý do là vũ nhục đồng đội của tôi quá lùn.”

Đồng Dao nhìn thấy khu vực bình luận đột nhiên tràn lên một đống “hhhhhhhhh” “Hahahahahahahaha” “666666666” cùng với “Thẹn quá hóa giận kìa, anh chẳng qua là không muốn bị người ta nói xứng đôi thôi”, Đồng Dao đẩy ghế đến bên cạnh Lục Tư Thành: “Tôi khẳng định sẽ không tìm đối tượng yêu đương là tuyển thủ chuyên nghiệp, đúng, không yêu, tôi muốn đem thanh xuân và tâm tư thiếu nữ dâng hiến cho thi đấu thể thao điện tử.”

Lục Tư Thành nhìn cô một cái, Đồng Dao ngẩng đầu: “Nhìn cái gì đó?”

Lục Tư Thành: “Chính mình không biết tự phát trực tiếp à? Đến chỗ anh chen lấn cái gì?”

Đồng Dao lấy dĩa chọc một miếng dưa vàng thay mic đưa lên gần miệng Lục Tư Thành phỏng vấn: “Đại diện cho các bạn fan thân yêu trên mạng xin hỏi đội trưởng, anh thích loại hình như thế nào, à tất nhiên là không phải là vợ S6 tốt đẹp trước đó anh nói nhé.”

Lục Tư Thành cúi đầu trực tiếp ăn luôn miếng dưa vàng kia.

Vừa nhai vừa suy nghĩ, sau đó nói: “Trước đây không phải anh đã nói rồi à? Chơi game giỏi hơn anh đó.”

Khu vực bình luận ngoại trừ “hhhhhhh” và “6666666” thì chính là “??????”, Đồng Dao ném cái dĩa vừa xiên miếng dưa vàng kia xuống hộp đựng hoa quả trên bàn, vỗ vỗ tay: “Nghe thấy không, anh ấy không thích con gái đâu, “

“Hôm nay lúc phỏng vấn không phải em nói không nhất thiết là chỉ có nam mới làm tốt, nữ thật ra cũng có thể làm tốt mà à.”

“Có thể làm a—– thế nhưng vấn đề này phải thành lập dựa trên việc con gái không đi dạo phố, không tìm quán ăn ngon, không trang điểm, không mua quần áo giày dép mới, không cuồng taobao, ” Đồng Dao nói, “Con gái mà rời bỏ những việc này thì… sẽ chết. Còn trong sinh hoạt của con trai vốn dĩ không tồn tại mấy thứ này, đây có thể xem là ưu thế trời cho duy nhất của chủng tộc con trai các anh.”

“…”



Đồng Dao chống đầu nhìn Lục Tư Thành trực tiếp một lúc, sau đó liền ngáp ngắn ngáp dài đi ngủ. Sáng hôm sau lúc tỉnh dậy, tầng một không một bóng người, lúc này cô như kẻ trộm mở máy tính bắt đầu phát trực tiếp—– Thật ra cô cũng không buông tha trực tiếp, cô sẽ bổ sung thời gian trực tiếp vào buổi sáng, mà vào thời điểm này, đồng đội của cô vẫn còn đang ngủ.

Fan của cô vì thế mà cảm khái, người này thức dậy còn sớm hơn chó, căn bản không phải là một người thi đấu thể thao điện tử đủ tiêu chuẩn.

Đồng Dao phát trực tiếp khoảng hơn một tiếng, thỉnh thoảng sẽ tâm sự với mọi người một chút, thời gian trôi qua rất nhanh. Gần 10 giờ, cửa phòng Lục Tư Thành mở ra, người đàn ông mắt vẫn mông lông buồn ngủ đạp dép loẹt xoẹt loẹt xoẹt, trên người mặc một chiếc áo sơ mi lôi thôi lếch thếch lại đặc biệt mặc thêm một chiếc quần đùi Ultraman (nghi vấn đây chính là quần của Tiểu Bàn), tóc loạn như ổ gà, cả người rõ ràng là một bộ dáng vừa bò từ trong chăn ra…

Đây chính là nam thần thể thao điện tử trong lòng quần chúng nhân dân.

Đồng Dao mở phần bình luận ra xem ——

[Là Lục Tư Thành a: Phiền cô nói cho chồng tôi, xách quần Ultraman lên hẳn hoi, nhìn thấy quần lót kìa.]

Đồng Dao đọc thành tiếng từng cái từng cái bình luận, người đàn ông đang uống nước trong phòng bếp ngừng động tác, trầm mặc đưa tay xách lại quần: “Sáng sớm tinh mơ thế này em phát trực tiếp làm cái gì?”

Nói xong liền cầm ly cafe mới pha đi ra phía sau Đồng Dao, nhìn thấy cô đang chơi Hoàng đế sa mạc Azir, ván đấu lúc này đã chơi được 9 phút 30 giây, Đồng Dao đã farm được 99 lính, 30 giây sau sẽ có 17 lính mới từ nhà chính hai bên xuất ra—–

Lục Tư Thành đối với thời gian và số lính xuất ra đều nắm rõ trong lòng bàn tay, vì vậy có thể nhận ra qua 9 phút 30 giây vừa rồi Đồng Dao không để sót bất cứ một người lính nào.

Đồng thời chiến tích cá nhân đang là 1/0/0, cô không chỉ không để sót bất cứ một người lính nào mà còn bớt được một chút thời gian phối hợp cùng đi rừng giết được một tướng…

Lục Tư Thành nhếch nhếch mi, đang muốn nói “Luyện Azir này không tệ” thì đường giữa đối diện chạy lên. Ngoài ý muốn thấy trên đỉnh đầu là ID “TAT, TEI”, Lục Tư Thành lắc lắc ly cafe, cúi đầu nhìn người đang ngồi trên ghế chơi game: “Dùng thuốc kích thích à?”

Đồng Dao ngẩng đầu lên nhìn anh một cái: “Anh nên cạo râu đi.”

Lục Tư Thành đưa tay lên sờ sờ cằm: ” Đối diện là A Thái.”

Đồng Dao: “Làm sao?”

Lục Tư Thành: “Lần trước gặp anh ta em còn lạnh run người, hôm nay sao lại thành thế này vậy?”

Đồng Dao dừng lại: “A Quang dạy em.”

“Ai?”

“Đi rừng KING, ” Đồng Dao chậm rãi nói, “Cậu ấy nói cho em biết tất cả đối thủ đều không có mạnh như những gì họ thể hiện ra bên ngoài, cậu ấy nhìn qua rất mạnh chỉ bởi vì cậu ấy đã phải nỗ lực rất nhiều… Đại đa số mọi người đều là người bình thường, chỉ cần nỗ lực nhiều hơn là có thể đuổi kịp, không cần phải cùng đối thủ liều mạng so sánh thiên phú.”

Lục Tư Thành cúi đầu nhìn ly cafe trong tay, ngửi ngửi hương vị cafe đang tỏa ra, nghĩ nghĩ một chút rổi hỏi: “Lần ở WC nam đó?”

“…”

“Tiểu động vật hai người cũng có thể ở WC lĩnh ngộ được nhiều đạo lý nhân sinh thế à?”

Đồng Dao trầm mặc mở phần bình luận ra nhìn——-

[… … … … Cục cưng à, em đi WC nam làm gì đó?]

[hahahahahahahahahaha, chị của tôi thật lợi hại mà!]

[#Đệ nhất đường giữa có thao tác hay và đẹp nhất LPL thật ra là một người chuyển giới#]

[Người chuyển giới mà ngực lại phẳng như vậy? Các bạn ai vào giải thích đạo lý này cho tôi.]

[Lạc quan lên một chút, có thể là khi giải phẫu đến đấy thì không đủ tiền…]

“Tôi đi WC nam là bởi vì đi nhầm, đi nhầm có được không! Vừa khéo gặp phải A Quang liền tâm sự một chút, tại sao muốn ở WC nói chuyện phiếm? Bởi vì WC không có ai cả, đặc biệt thích hợp nói chuyện phiếm! Ai nói tôi ngực phẳng? Quản lý đâu, phong phong phong, phong cả đời cho tôi, không bao giờ được thả ra! Cái gì cơ? Tôi thi đấu chuyên nghiệp là để kiếm tiền phẫu thuật nốt? Fuck, người này cũng phong cho tôi, quản lý trực tiếp đâu rồi? Thôi quên đi, để tôi tự làm luôn!”

Trong khi Đồng Dao đang líu ríu cãi nhau cùng mấy người trên mạng thì Lục Tư Thành lại đột nhiên trầm mặc. Không có nguyên nhân nào cả, chỉ là thấy bộ dáng vui vẻ của cô lúc này lại nhớ đến buổi sáng sau hôm thi đấu huấn luyện với đội của A Thái—— Dường như là cùng thời gian cùng địa điểm, người trước mặt anh đang chuyên tâm chơi một tướng duy nhất, sắc mặt tái nhợt, bọng mắt thâm quầng, hai con ngươi hằn những tia đỏ, lần đầu tiên bởi vì thi đấu thể thao đả kích mà khóc không thành tiếng…

Mà hôm nay.

Ánh nắng buổi sáng từ bên ngoài chiếu vào trong căn cứ, hắt lên khuôn mặt hơi nghiêng của cô, chỉ cần khẽ rũ mắt xuống là có thể nhìn thấy làn da khỏe mạnh phiếm chút sắc hồng, cô đang chuyên chú xem bình luận để trả lời, trong mắt phảng phất có ánh sáng.

Lúc này.

Lục Tư Thành phá lệ không cười nhạo cô đang phát súp gà linh tinh loạn xạ, người đàn ông với ánh mắt buồn ngủ mông lung đột nhiên trở nên nhu hòa dịu dàng, anh giơ tay lên vỗ vỗ đầu cô.

“Lát nữa đến solo (tức là 1vs1 đấy mọi người).”

“Vì sao?” Đang tranh chấp với mấy người trên mạng, Đồng Dao ngừng lại, vẻ mặt mờ mịt ngẩng đầu hỏi.

“Bởi vì anh cao hứng, cược một bữa ăn khuya, ai thua mời khách.”

Ném ra một câu như vậy rồi xoay người nghênh ngang rời đi.

Đồng Dao nhìn theo anh, vẻ mặt không thể hiểu được tiếp tục quay đầu xem bình luận, sau đó thấy được một thế giới mới luôn—–

[6666666 tôi cũng phải nhìn solo! Không được đóng trực tiếp!]

[Cùng anh ấy solo, đánh chết anh ấy, rồi cưới anh ấy về nhà!]

[Ngày hôm qua anh ấy còn nói thích người chơi game giỏi hơn anh ấy… Đây là đang cho cô một cơ hội đó tiểu tỷ tỷ của tôi!]

[hahahahhahahahahahahaha, nhưng mà cô cũng không thể thắng được anh ấy! Trước đây Thành ca của tôi cũng đã từng solo. Lý Quân Hách bị lột một lớp da cũng không đánh lại anh ấy đâu!!!!]

[Sáng sớm bất ngờ không kịp đề phòng phải ăn một ngụm thức ăn cho chó.]

[Thành ca của tôi tóc loạn như ổ gà cũng vẫn rất đẹp trai, tôi nói cho cô biết nhé, người đàn ông như thế rất thích hợp đặt lên giường nhìn từ sáng đến tối, mỗi một giây đều là phong cảnh tuyệt đẹp—– Có muốn tranh thủ làm người nhìn anh ấy không?]

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: ngày hôm nay cứ như vậy đã, cuối tháng ta bị tê liệt, hai ngày nay cho ta nghỉ ngơi một chút……………. Tháng sau tái chiến QAQ

ps: hai ngày này cũng không phải không có, chỉ là không dài thôi.

Nhắc tới solo, Thất Bảo Tô nhà tôi cũng có truyện “SOLO”, cũng là truyện thể thao điện tử, có thể cứu vớt tâm tư thiếu nữ của mọi người đấy, chỉ là cô ấy dùng tốc độ rùa bò để ra chương mới thôi hahahahahaha